Bồi Hồi Nhớ Nhi Bồi hồi anh gọi Nhi ơi! Nhớ hồ than thở ở nơi quê nhà Tấm lòng con gái bao la Thướt tha yểu điệu kiêu sa má hồng Em như một tấm chăn nồng Cho đêm giá lạnh bóng lồng trăng soi Đốt lên ngọn lưả thiêu đời Trong mơ anh thấy một trời thương yêu Hương bay man mát dáng kiều Bướm ong dào dạt sớm chiều ngẩn ngơ.. Như người con gái trong mơ Hoàng hôn Đà Lạt sương mờ mờ bay.... Nỗi niềm uổn khúc đắng cay Thương Hàn Mạc Tử đoạ đầy canh thâu Ta về Quảng Trị cùng nhau Đốt hương ta khấn ta cầu đi em... Biết bao giây phút êm đềm Kiếp nào ta được say mềm trăng thơ...? 20.12.2011 Lu Hà Kim Tiên Và Lu Hà 1 Lời nàng Phạm Kim Tiên Lấy vợ nên lấy vợ gầy Dáng đi nhanh nhẹn nó cày dùm anh Đêm về nó hát lăm răm Ru anh giấc ngủ ngon lành anh ơi.... hehe 05-08-2011 Kim Tiên Phạm Kim Tiên Xui Dại Vợ gầy chán lắm Kim ơi Như con bã mắm loi choi góc giường Một tăng nàng đã chán chường Xanh xao vàng vọt canh trường nỉ non... Trơ ra mấy dẻ xương suờn Sáng ra lẩy bẩy góc vườn ngoài sân Nhăn nheo bạc nhạc đường gân Bước đi lật đật đường gần hoá xa Phải như cô Phạm nhà ta Phây phây bụ bẫm ngọc ngà đáng yêu Thướt tha yểu điệu Tiểu Kiều Ân ân ái ái ra sớm chiều đê mê Du dương đàn hạc tràn trề Nghê thường dạo khúc bướm kề ong lơn Nôn nao chẳng đợi hoàng hôn Bóng gà loạng choạng bồn chồn Trường Khanh Thon thon bầu bĩnh tóc xanh Mắt nai thỏ thẻ em dành cho anh.... 19.12.1911 Lu Hà Ai Thèm Nói Chuyện chia sẻ cùng nàng Nguyệt Nhi Ai thèm nói chuyện mà bàn Như con chó dại cắn càn mà thôi Ông ông tớ tớ với ai? Chí Phèo thị Nở lạc loài lưu manh Ở đây toàn những cao minh Bỗng dưng lạc lõng ruồi xanh bấu vào... Học đòi tính khí thằng Lành Lan Viên Xuân Diệu thối rinh cưả mình Vo ve loạn cả trời xanh Cổ kim hận sự bướm tình trăng hoa Thương Hàn Mạc Tử ngày xưa Cả đời chưa thoả mây mưa gió trời... Hận mình xác thịt tả tơi Ân ân ái ái tuôn lời nỉ non Từng đêm thổn thức nguồn cơn Rì rào sóng vỗ tủi hờn năm canh Trăng lơi động bức mành mành Chõng tre kẽo kẹt ưá tình trăng sao... Đây thôn Vĩ Giạ nôn nao Hoàng hoa đâu biết bến bờ khổ đau Mới hơn hai chín tuổi đầu Môi kề má cận mà chưa một lần Mừng thay trí tưởng siêu nhiên Tình thơ tao ngộ triền miên u sầu Nguyệt Nhi thức động Lu Hà Như Hàn Mạc Tử Hoàng Hoa thuở nào... Thương em bến nước sông hồ Bài thơ than thở bến bờ tương tư... Mặc cho ruồi nhặng vu vơ Tình mình mình cứ dạt dào Nhi ơi! 20.12.2011 Lu Hà Đời Này Còn Khối Đưá Ngu Đời này còn khối đưá ngu Nguyệt Nhi em hỡi phớt lờ ăng Lê Vững tin tri thức tràn trề Bận tâm cho khổ dầm dề gió mưa Dở ngô dở ngọng cù cưa Ngắc nga ngắc ngứ san sưa gầm gừ Chí Phèo Thị Nở còn nhiều Uớc mơ văn sĩ tiêu điều hoàng hôn Chai lỳ đần độn muốn khôn Đi không được chụm lon ton cưả đền Sân Trình cưả Khổng bon chen U mê bã đậu đòi chèn lên trên Nguyệt Nhi là một nàng tiên Tâm hồn vời vợi hồn nhiên má hồng Thiên Nga quen chốn thiên bồng Chấp chi hạ giới thằng khùng nổi điên Hâm hâm như Chế Lan Viên Thêm chàng Xuân Diệu huyên thuyên ái tình.... Em là thiên phú bẩm sinh Mênh mông trí tưởng thắm cành phù dung Mấy lời để tặng cho nàng Đàn hay có chỗ chẳng màng tai trâu Mặc cho những đưá ngu lâu Viết gì mặc xác phớt lờ đi Nhi Sao em không xoá béng đi? Bận tâm gì chuyện thị phi ở đời Một bầy què quặp đười uơi Tanh tao ruồi nhặng thối hôi bực mình. 19.12.2011 Lu Hà Vơi Đầy Nỉ Non Nhìn hai củ cải mà say Như chàng với thiếp vơi đầy nỉ non Trai tân gái lịch bồn chồn Ngẩn ngơ các cụ tâm hồn bay bay Nghẹn ngào quả phụ đắng cay Phu thê đoạn tuyệt đất dày thảm thương Lưng đeo giải yếm chữ tòng Mưa rơi tầm tã má hồng nôn nao Trắng trong cuả ấy ngọt ngào Kềnh càng nghiêng ngả dạt dào tình ai Thiên nhiên tạo hoá kỳ tài Phây phây trắng nõn canh dài thở than Mầm non mới nhú chưá chan Nỡ nào bật gốc xót thân phong trần Trách nguời dương thế bất nhân Củ non vội nhổ lệ tràn bờ mi Mấy cô thiếu nữ nhu mì Thương hai củ cải ngậm ngùi thiên thu... 19.12.2011 Lu Hà Tôi Yêu Mướp Quá Đi Thôi cảm tác từ tấm ảnh Tôi yêu mướp quá đi thôi Như bầu vú sưã bồi hồi lòng tôi Cam lồ dòng suối mát tươi Nuôi tôi khôn lớn làm người thẳng ngay Trải qua ngày tháng đắng cay Nắng mưa rầu rĩ đêm dài trăng soi Chắt chiu từng giọt sương rơi Phây phây trắng nõn mồ hôi đàn bà... Thâm thâm tim tím ngọc ngà Cong cong ngâu ngẩu ai mà chẳng mê Mai Ka thổn thức tỉ tê Nghiêng đầu thèn thẹn tràn trề thiết tha Bướm ong dìu dặt la đà Càng nhìn càng đắm nhạt nhoà tình quê Anh hùng dặm nẻo sơn khê Nhớ thương giàn mướp mà về với em Để rồi những tối êm đềm Tình chàng ý thiếp bên thềm trăng vương Chõng tre kẽo kọt mà thương Bốn chân gãy một thiếp nhường chàng nghe... Vuốt râu lòng dạ hả hê No dồn đói góp ê chề vầng dương Mướp là mật ngọt quê hương Ruột bầu ngẫu với cua đồng chàng ơi! Thằng cu nó đã lớn rồi Hai bên nội ngoại tươi cười nhũ hoa Mướp yêu mướp ngọt chan hoà Mướp là tình mẹ ông bà tổ tiên...! 19.12.2011 Lu Hà