Cô Đơn cảm tác theo hồn thơ cuả Mai hoài Thu: Cho Kỷ Niệm Muà Đông Cô đơn dâng kín đáy lòng Có ai nghe tiếng thê lương não nùng Gọi anh như Cuốc kêu thương Chiều nay bảng lảng muà đông u sầu Tuyết rơi thấm ướt mái đầu Sao anh chẳng đến uá màu cỏ phai Tháng năm lầm lũi chặng dài Trầm lâm khổ ải vơi đầy biển sâu Nhìn ra chỉ thấy mây mù Mênh mông trắng xoá nhạt nhoà mưa rơi Đêm nằm mộng tưởng xa xôi Bao nhiêu kỷ niệm một thời bên nhau Nghĩ đời oan trái mà đau Thuyền quyên bạc mệnh phải đâu tội gì Phải chăng tiền kiếp luân hồi Phong tình cổ sự tả tơi linh hồn... 18.11.2011 Lu Hà Chắp Tay Cầu Nguyện chuyển thể thơ Mai hoài Thu: Cho Kỷ Niệm Muà Đông Chiều vời vợi muà thu hối hả Một mình em ảo não nhớ anh Mây đen sầu thảm trời xanh Tiếng lòng ai gọi yến oanh thuở nào... Miền xứ lạnh gió luà tê tái Cảnh tha hương tim nhói dạ sầu Mượn lời thơ nhạc ý cầu Nỗi lòng trắc ẩn mái đầu xanh xanh Muà đông nọ thần linh chứng kiến Ngọn nến hồng ở tận cuối trời Giáo đường chuông vọng bồi hồi Phúc âm cùng đọc một lời chung nhau... Giờ hiện tại còn đâu ân ái Muà đông này hoang dại anh ơi! Tuyết rơi phủ kín bầu trời Chắp tay cầu nguyện cho người em yêu... 17.11.2011 Lu Hà Mảnh Trăng Tàn chuyển thể thơ Hoa Mai: Hương Tóc Mây Hàn Mạc Tử yêu trăng đắm đuối Hồn thơ bay như sợi tóc dài Hoa mai dìu dịu trang đài Đêm khuya huyền ảo trần ai êm đềm Cũng lắm lúc trăng mềm trong lá Cái khuân vàng lấp ló bờ ao Bâng khuâng đứng ngắm trái đào Lâng lâng nước biếc dạt dào tình trăng Mây cũng biết có chàng thi sĩ Giải tóc tơ ân ái cuộc tình Đông sầu tóc nhớ bóng hình Trắng phau bông tuyết lòng mình tương tư Thuyền không lái như mơ mộng tưởng Mảnh trăng buồn thu thảo vấn vương Sầu đong chan chưá ngập lòng Thương người thiếu phụ chờ mong tháng ngày Chờ trăng mọc đắng cay nhân thế Dưới trần gian tê tái nhớ thương Đàn ai gảy khúc tình trường Nghe như ai oán phấn hồng tàn phai. 17.11.2011 Lu Hà Uống Đi Cho Cạn Giọt Sầu chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Cô Quạnh Uống cho cạn giọt sầu tê dại Hết vơi đầy đắm đuối thương yêu Tâm linh vật vã sớm chiều Buồng tim no cứng tiêu điều hoàng hôn Ly rượu đắng trần gian u ám Phím thơ chùng ảm đạm cơn mê Hồn đau nhỏ lệ tràn trề Bên bờ ảo vọng ê chề yêu đương Thú đau đớn chán chường bao nỗi Hạnh phúc chi chăn gối nhạt nhoà Đợi chi người đã phụ ta Phấn hương nhàu nát cỏ rầu hồi xuân... Lại cám dỗ quỷ thần xui khiến Chẳng thương ta khổ tận cam lai Còn gì trong cõi trần ai Cuồng si mê loạn canh dài chảy xuôi Dòng máu đỏ còn tươi sự sống Nợ tình nào đằng đẵng trả vay Uống đi những giọt sầu cay Người đời bàn tán đoạ đầy thị phi Uống cho say xuân thì tuổi mộng Quên tháng ngày vất vưởng xót xa Hồn ta chết giưã canh gà Chẳng còn chi nưã uá màu cỏ cây... Ôi khoái lạc điên say lảo đảo Hỏi ông trời bạc bẽo thế ư Chòm sao Bắc Đẩu xôn sao Thương người thiếu phụ quạnh cô cuộc đời... 17.11.2011 Lu Hà Mộng Buồn thơ nối tiếp từ hai câu bâng quơ trên Facebook "Mộng buồn không biết về đâu, Giật mình chép lại mấy câu thơ sầu" Đêm qua ở dưới chân cầu Mờ mờ Thê Húc bồ câu trắng ngần Lâng lâng một mảnh trăng ngàn Thướt tha yểu điệu một đàn Tiên Nga Một cô dáng vẻ ngọc ngà Thiên đình trốn xuống mặn mà nỉ non Từ lâu gió thoảng mưa tuôn Trần gian chan chưá bồn chồn bấy nay Tấm lòng lưu luyến sầu cay Nhớ thương hạ giới đắm say một người Chị em dắt díu bồi hồi Hôm nay rủ xuống tìm người làm thơ Kià chàng Từ Thức ngẩn ngơ Mẫu đơn ẻo lả má đào còn mê Phong trần dặm nẻo sơn khê Bọt bèo trôi nổi dầm dề ái ân Đầm đià Thủy Tạ canh tàn Phất phơ giải luạ cung đàn véo von Nghê thường nao nức sóng cồn Bá Nha gảy khúc gọi hồn thiên thu Tử Kỳ giai phẩm la đà Oán hờn nghiệp chướng mặt trâu đầu bò Tố Heo Xuân Diệu gà mờ Rỉ tai mã tấu máu trào thảm thê Sụt sùi Tiên nữ não nề Tà bà điên đảo ê chề tâm linh Cảm thông dan diú vì tình Bổng đâu chuông điểm bức mành gió lay Bàng hoàng trở giấc cầm tay Dạ hương thoang thoảng nàng bay về trời Hàng hiên lác đác mưa rơi Lao xao chó suả bóng người đi đêm... Mình ta vương vấn nỗi niềm Ngàn thu vằng vặc trăng thềm bóng Nga. 17.11.2011 Lu Hà