Nhớ Nước Thương Nguồn Giọt nước sinh ra ở thượng nguồn Như dòng sữa mẹ tưới muà xuân Cho hoa đơm trái tình non nước Hưng phế trầm luân nỗi tủi hờn Con đã lớn rồi con phaỉ đi Theo sông về biển chốn mù khơi Thượng nguồn quê mẹ đừng buồn nhé Con sẽ thành mây trở laị đời Nhớ thuở sinh con mẹ quặn đau Bao nhiêu sấm sét dội trên đầu Cây rung hạt lệ trời mưa gió Thương đưá con côi nặng giọt sầu Mẹ nhé đừng buồn con phaỉ xa Đời trai mang nặng kiếp giang hồ Ngang tàng từ buổi trời giông bão Sét đánh vang rền gọi tự do Thượng nguồn nhung nhớ đỉnh xa xưa Gió rét từng cơn giục sóng trào Thương đưá con xa ngoài biển cả Vẫy vùng chúng bạn với bao la Con vẫn còn đây vẫn trẻ trung Tan trong biển cả cõi vô thường Mẹ sinh giọt nước trong đau khổ Con sẽ trở về bao mến thương Thế đã qua rồi trận biển dâu Gió đời phiêu bạt dạt đi đâu? Hải Âu tung cánh chân trời rộng Trái núi già nua nức nở sầu Cuộc đời hư aỏ lắm mẹ ơi ! Đức Phật ngàn xưa đã dạy rồi Bể khổ luân hồi trong sáu nẻo Thương nguồn nhớ giọt nước trần ai Giọt nước trần ai bao oán hờn Loài người ác thiện sống chen chân Gian manh dối trá đầy thâm độc Tát cạn tình thương mộng vĩ nhân Chúng đã tôn thờ kẻ bất nhân Đứng trên biển cả haị nhân quần Tát bao giọt nước lòng nhân ái Tội ác gieo đầy khắp thế gian! 2008 Lu Hà Thuyền Nàng Bến Trạng Thuyền ơi! Có nhớ bến chăng Đôi ta chung một giòng sông ân tình Nhớ chàng bạch diện thư sinh Xuống thuyền qua bến duyên lành trời trao Anh đi nuôi trí học trò Phương xa lưu luyến chuyến đò ái ân Mấy muà thu lá uá tàn Xanh lam màu aó tình quân phong trần Thùng thùng trống đánh liên hoàn Tinh kỳ rợp bóng nước tràn đò em Tiếng loa sang sảng vang rền Vinh qui quan Trạng tổ tiên bồi hồi Bàng hoàng tay lái rụng rời Cân đai mũ mão mặt ai sáng ngời Thuyền em rụng trái tim vui Khoan thai xuống kiệu dắt tay đưa về Quan viên hai họ đề huề Chầu văn đàn hạc bộn bề liên miên Hả hê thôn dưới làng trên Chong đèn đốt đuốc mắt huyền long lanh…. Yêu nhau bạc mái đầu xanh Say sưa giấc mộng an lành bình yên Bơ phờ chàng ngủ liên miên Thiếp xin chư vị tổ tiên thần hoàng Phong lưu tài mạo rỡ ràng Ban cho trăng mộng ngàn thương chín chiều Đẹp như Kim Trọng Tiểu Kiều Ruộng sâu trâu nái nhiễu điều giá gương Phen này chắc chắn có mang Sinh ra quý tử nối giòng lang quân Phương phi rõ tướng hiền nhân Kinh bang tế thế nhân quần hiển vinh Công minh chính trực tinh anh Quốc gia trụ cột triều đình cậy trông Vẻ vang sáng suả họ hàng Thiếp đây cũng dự vào hàng phu nhân Nhớ xưa lam lũ cơ hàn Mênh mông nước chảy lang quân xuống đò Thuyền tình nên nghiã đôi ta Nên duyên nên phận thiếp là nàng dâu Chàng ơi! Giấc ngủ còn sâu Giấc mơ mộng mị về đâu hơĩ chàng Có mơ tay bế tay bồng Mấy đời quan trạng nối dòng nho gia?.... 2008 Lu Hà Vượt Qua Biển Nhớ hoạ thơ Tuyền Linh Nhớ ai tím cả đất trời Nôn nao lòng dạ người ơi có buồn Người về trong buổi hoàng hôn Tiếng gà nháo nhác bần thần trăng lên Bồn chồn bào ảnh ruột gan Xôn xao dào dạt theo hồn trăng mơ Phải chăng hình bóng em yêu Gió mây phảng phất yêu kiều từ xa… Ngước lên sáng tối tò vò Giăng tơ nhện trắng nằm co hỡi trời Bấm tay mấy độ thu rồi Trên con đường vắng tiễn người ra đi Cuối đò cập bến luân hồi Con thuyền định mệnh ngậm ngùi đau thương Cho hay trong cõi vô thường Vượt qua biển nhớ giai không Di Đà 28.11.2009 Lu Hà Vay Trả Trả Vay hoạ thơ Nguyễn Thành Giang Chia tay bếp lưả củi rơm Kinh thành là chốn chén cơm bụi đời Lang thang theo đám mây trời Sớm khuya mưa gió dập vùi chiếu chăn Khi xa rồi lại khi gần Bon chen hiểm ác tấm thân giang hồ Nhân tình thế thái gian lao Lưu manh anh chị cứ trèo lên cao Phồn hoa rượu ngọt lao đao Ngẫm thân phù thể mà đau thế này Phải chăng kiếp trước vơi đầy Trả vay, vay trả nên đời trầm luân? 13.12.2009 Lu Hà Xuân Thiếu Phụ hoạ theo hồn thơ Tuyền Linh Em ngồi bên cưả xuân sang Mây trời lãng đãng bóng sương nhạt nhoà Sóng lòng dồn dập trào dâng Hoa còn hương sắc theo dòng thời gian Mênh mông một cõi tâm hồn Đời em lỡ bước theo thuyền biển xa Trời xanh lồng lộng bao la Ngõ tình đóng cưả sương mờ bao quanh Ai xây một bức trường thành Ngăn sông cách biển mộng lành tiêu tan Kể từ chớm nở tình xuân Bướm kia háo hức sang vườn tìm hoa Trăng soi ảo mộng đường tơ Bỗng nhiên gió nổi mây mưa lạnh lùng Thương cho một bóng trăng vàng Bao đêm chứng cảnh cõi lòng trần gian Muà xuân con én xa gần Để người thiếu phụ mang hồn thê lương Làm sao nối lại tình thương Làm sao xoá được vấn vương thuở nào? Ngậm ngùi rỏ lệ mưa sa Bên song cưả sổ lòng hoa não nùng… 10.11.2009 Lu Hà Thật lòng mà nói Anh Tuyền Linh làm thơ lục bát vẫn còn lạc vần, nhưng tôi tiếc bài thơ ý tứ hay nên cứ hoạ luôn vào. Theo nguyên tắc hoạ thơ không nên sưả lại vần bằng chữ cuối cùng ở câu 6 và 8. Mong các bạn thông cảm. Ví dụ như:" Mây trời lãng đãng bóng sương nhạt nhoà Sóng lòng dồn dập trào dâng" Chữ "dâng" có vần với chữ "nhoà" đâu?