Ai Có Hay Chăng? Ai có hay chăng, ai nhớ ai Mà ai hờ hững dửng dưng hoài Hỏi xem muôn vạn lần số kiếp Đã có khi nào, ai với ai? Có lẽ ngày xưa lâu lắm rồi Vườn xuân e lệ bóng hương mai Bồi hồi quân tử mơ thành bướm Truyện thuả ngàn thu mộng vắn dài Giấc mộng đêm qua đã thấy gì ? Nàng tiên quen quá cõi trần ai Tình ai vương vấn còn bi lụy Ảo ảnh hồn mơ cảnh dị kỳ.... Cuộc đời như thể giấc chiêm bao Bể thảm ngàn dâu vẫn mịt mù Trùng trùng duyên khởi nghe than khóc Mùi vị hư không cuả bụi mờ Chẳng lẽ tình ta có thế chăng? Ngàn năm ảo mộng vẫn thinh không Giấc mơ thổn thức đòi duyên nợ Tỉnh dậy thành thơ kẻo nhỡ nhàng.... Tôi kể cho đời mộng vẩn vơ Mà người dương thế vẫn làm ngơ Cõi đời giả tạm sao buồn thế Mộng để ngàn năm nhé đợi chờ.... Ta cứ thầm mong cứ đợi hoài Người tình trong mộng có hay chăng Thiên thu vạn kiếp buồn thăm thẳm Biết đến bao giờ ai với ai?... 11.8.2009 Lu Hà Ly Rượu Màu hoạ thơ Hàn Thiên Lương- Nguyên Hà Giọt đắng sầu đong lệ rỏ màu Xa hương buồn thảm áng mây đâu Hồn thương biển gọi ngày xưa ấy Biền biệt mà trông trận đổi dâu Khổ ải trùng dương nỗi nhớ nhà Đêm khuya trằn trọc suốt canh tà Vì ai gây nỗi ra dâu biển Chia cắt lòng ta cảnh xoá nhoà? Tha hương đất khách nhớ sông hồ Đất mẹ ngày xưa nghẹn tứ thơ Năm tháng qua đi miền ảo vọng Đại dương lồng lộn sóng trăng mờ Gió lạnh thu về rụng lá bay Nhìn nhau nước mắt chưá chan đầy Nỗi đau muôn thuả tình non nước Tổ quốc quê nhà cơn gió mây?... Chén buồn gịọt lệ ngâm bài thơ Muá giáo non sộng trải mấy thâu Thương đau tủi hổ hồn tiên tổ Mà sao ai nỡ vẫn làm ngơ?... Anh hãy cùng tôi ly rượu màu Lung linh ánh nước khóc thương đau Bảy lăm năm ấy anh còn nhớ Thảm hoạ theo nhau vượt biển sầu… 23 giờ đêm 20.8.2009 Lu Hà Một Mình Sầu Tư hoạ thơ Hàn Thiên Lương Bâng khuâng giưã cảnh u sầu Hoàng hôn rủ bóng bạc màu trần suy Thẩn thơ sầu đọng những gì Thông đàn lạc điệu trời thì đổ mưa! Nỉ non sầu mộng ngẩn ngơ Hồn pha sương tuyết trăng mờ khói xa Nước non ngấn lệ sông Hà Quê hương yêu dấu tuổi già mẹ mong Thơ bay nhuộm khói hương lòng Theo về quê mẹ trôi dòng trần gian Trùng dương xa cách vạn ngàn Thương người thiếu phụ lệ tràn vì ta Trời sầu đất thảm kêu la Non xanh biển rộng tìm đâu là nhà Nhạc vàng văng vẳng gần xa Dạm đường cách trở bạc màu gió sương Mây xưa núi ngự sông hương Cố đô cổ kính ai thường nhớ không? Thuyền xưa chiếc bách long đong Thân ta chiếc lá trôi dòng tử sinh Hôm nay buồn ngắm trời xanh Bên song cưả sổ bất bình non sông Thân cô lữ khách dặm trường Bùi ngùi chén rượu mà lòng nao nao Quê hương ở tận phương nao Rừng chè đồi cọ đò đưa ngạt ngào Đồng xanh sông nước bến bờ Lao xao cá nhảy tuổi thơ vui đuà Đường làng bướm trắng vờn hoa La đà mặt nước bóng cò lả lơi Hàng tre mái tóc đìu hiu Thuyền ai chài lưới ra khơi vắng nhà Cuốc cày mưa nắng sớm khuya Con ong cái kén nương dâu chiều ta Quê hương văng vẳng từ xa Dưng dưng chén lệ sầu tư ngậm ngùi Chập chờn le lói sương rơi Kià ai thơ thẩn lẻ loi một mình ! 25.7.2009 Lu Hà Tình Mộng Thu Sầu hoạ thơ Tuyền Linh Thấp thoáng ai về như dáng em Thẹn thùng lấp ló bóng trăng thềm Sương rung dòng lệ bay làn tóc Có phải thu sầu hương gió quen! Ra thế em ơi trái đất xoay Bốn muà luân chuyển cứ qua hoài Tình xa trốn mất không về nưã Ngậm đắng dương trần bao xót cay Thu đến thu đi thu lại qua Tình thu thổn thức với trăng tà Thuyền thu sóng nước trăng về bến Bể ái ngập tràn hương sắc hoa Trăng hỏi tình thu đã viết xong Đêm thu hồn lạnh khóc tơ lòng Như ai mơ mộng nơi trần thế Nưả khóc nưả cười trăng gió không… Thôi thế thì thôi trăng lặn đi Tình thu sầu lặng với trăng kỳ Bóng ai thấp thoáng thương chiều vắng Có phải em về để biệt ly?.... 25.7.2009 Lu Hà Uổng Công Mái Tóc Xuân Thì hoạ thơ thi sĩ Đỗ Qúy Bái Gửi gắm lòng em một gói thề Nỉ non anh nhé nhớ mang nghe Chôn rau cắt rốn đừng quên nhé Nam Bắc đường thông chóng lại về Anh thả tình em trong túi nang Nâng niu qúy hoá nặng như vàng Túi trên trấn thủ chen vòng ngực Nịt chặt ôm anh mãi dập ràng Ngoái lại sao trời em ở đâu Nhẫn tâm ai chắn giưã cây cầu Đôi bờ sôi sục chung dòng chảy Uất hận bao giờ ta gặp nhau?... Thôi thế thì thôi mấy chục năm Thời gian đằng đẵng bọt sôi tăm Chân chim vảy cá chờ mong ngóng Bờ lạnh tường rêu thiếu bóng xăm… Thế kỷ đi qua trọn nưả vòng Lênh đênh biển động loé hừng đông Đầu xanh mái tóc còn đâu nưã Bụng ỏng da mồi uổng phí công Xót thương Chức Nữ ngóng Ngưu Lang Biền biệt bao năm trống hội làng Cờ đỏ giương cao cười ngạo nghễ Còn đâu gói tóc gió nhênh nhang… 13.7.2009 Lu Hà Muà Thu Hoa Cúc Nở hoạ thơ Huệ Thu Phượng tàn cúc lại nở Mong ngóng đợi ai về Màu đỏ rơi hè phố Cháy lòng ta nhớ quê Ba thập kỷ trôi qua Nước nhà tan khói mơ Còn đâu là viễn cảnh Mộng đẹp hồn xa xưa Bông vàng hương ngát lối Đắm đuối đời yêu thương Ngào ngạt tình hương gió Đàn ong lạc nẻo đường Khẽ cúi mình nâng niu Bâng khuâng hồn vẩn vơ Nuốt vào bao tủi hận Sóng gió đến bao giờ? Đoá mộng vàng chớm nở Thương hồn người viễn du Mẹ già bên ngưõng cưả Thu Huệ thêm muà thu... 18.7.2009 Lu Hà