Xuân Về xứ Lạnh Cảm tác từ một câu thơ cuả Nguyễn Bính " Đã thấy xuân về với gió đông" Làng quê thôn xóm lá đầy vương Muà đông lạnh lẽo đừng quay lại Cho trái tim hồng khắp bốn phương... Đất lạ quê người chẳng thấy hoa Anh đào trước cưả đứng bơ vơ Hoàng hôn rủ bóng xa vời vợi Mấy chục năm rồi khách ngẩn ngơ Nguyễn Bính anh ơi! một thuở nào Tình quê trong trắng ánh trăng mơ Chiều nay bỗng có ai thầm đọc Tâm dạ xôn xao lệ ưá trào.. Nỗi buồn day dứt cứ nôn nao Một mái nhà tranh một gốc dưà Ai thắp nén hương lòng tưởng nhớ Tổ tiên họ mạc với ông bà? Xuân ở xứ người buồn lắm sao Một trời quan tái ngóng mây xa Tuyết rơi lất phất hồn tê tái Hiu hắt xuân qua đã mấy muà? 24.1.2011 Lu Hà Món Nợ Đời Lẳng lặng mà xem lũ vẩn vơ Độc tài toàn trị đã bao lâu Lề đường khép nép bầy vong quốc Mất nước nguồn cơn lệ ưá trào. Hỏi lại ngày xưa Hồ Chí Minh Từ hang Pắcbó đã thành tinh Ăn lương quốc tế còng vô sản Trọn kiếp tôi đòi lưu xú danh. Đánh Pháp cho Tàu thâm hiểm thật Giảm tô cải cách máu tuôn trào Miền Nam giải phóng gây thù hận Độc lập tự do chẳng thấy đâu? Sáu sáu năm rồi chỉ khổ đau Chiều thu biền biệt gió mưa sầu... Ba Đình còn đó trời xanh thẳm Dân có ngờ đâu mất tự do. Nối kiếp cha ông kiếp ngưạ trâu Một đoàn câm điếc chúng đi bầu U mê tăm tối bao giờ nưã Sao chẳng tẩy chay cuộc bán bầu? Đứng dậy bảo nhau chống độc tài Chính quyền cộng sản biết thương ai? Tẩy chay bầu cử vì non nước Độc lập tự do món nợ đời! 13.5.2011 Lu Hà Nếu Tôi Gõ Chữ tặng nhà văn Nguyễn Thiếu Nhẫn Nếu tôi gõ tức là tôi đang sống Cho bộ đầu khỏi lão hoá già đi Cùng chung lòng góp trí với tương lai Nền xã hội thắm tươi màu hạnh phúc Nếu tôi gõ tức là tôi thức dậy Chào bình minh ánh sáng rọi muôn màu Qua màn đêm đầy phiền muộn u sầu Mừng dân tộc vươn lên cùng thế kỷ... Nếu tôi gõ tức là tôi biết khóc Trước nỗi đau tê tái cuả hồn người Lết thân tàn bởi quỷ đỏ vô loài Bao tang tóc chiến tranh đòi hủy diệt Hỡi các bạn là con em dân Việt Nắm tay nhau để được sống làm người Trên diễn đàn ta tranh luận công khai Trong đau thương hãy ngừng rơi nước mắt! Hãy gõ nưã, gõ đi cho thoả chí Vạch mặt bầy quen xảo trá vô luân Dùng diễn đàn để phá hoại nhân quần Giả dân chủ bán buôn tình dân tộc! 4.6.2011 Lu Hà Sống Làm Chi thơ nối tiếp từ một câu cuả Phan Bội Châu "Sống tủi làm chi đứng chật trời" Sống như con chó kiếp tôi đòi Sống lay sống lắt thờ vua Hán Bán nước buôn dân hại giống nòi Lũ chúng sinh năm đẻ chín mười Năm thê bảy thiếp kiếp đười ươi Hoang dâm vô độ theo đạo tặc Cóc nhái lao nhao cũng được thời... Nhắm mắt theo chân Hồ Chí Minh Oán hờn ngùn ngụt thảm trời xanh Nồi da xáo thịt bao thù hận Yêu quái tàng hình hại chúng sinh Chết đi nghiệp chướng vẫn còn đầy Nước mắt dân nghèo vẫn đắng cay Đóng thuế lầm than vì cái xác Ba Đình đày đoạ khói hương bay... Sống chết ô hay một mạng người Gây bao tội ác để cho đời Tự do độc lập vì ai chứ Trung cộng Nga Xô rã rượi cười... 14.5.2011 Lu Hà Trống Đồng Bi Thương Vùi sâu dưới đất cả ngàn năm Tài sản thiêng liêng cuả Việt Nam Chuá đảng độc tài còn chiếm đoạt Căm bầy chó sói mất lương tâm Trống đồng Ngọc Lũ vẫn còn đây Lịch sử thiên thu có ngậm ngùi Tổ quốc quê hương tràn máu lưả Tiếng cồng Giao Chỉ xót thương thay Quốc tặc khoe khoang ấy cuả riêng Ngà voi đồ cổ cực giàu sang Lợi quyền phe nhóm cùng chia chác Quy thuận Hán triều chúng chủ trương Chó dái nặng mùi Trương Mỹ Vân Mặc cho dân tộc chịu lầm than Dâm ô trụy lạc quen đường cũ Bán nước chui lòn váy mỹ nhân Chính hắn tên là Lê Khả Phiêu Cắt rừng biên giới cảnh tiêu điều Khom lưng quỳ gối thờ Trung Cộng Con cháu là ai lưỡi cú diều? Lạc Hồng ngô ngọng lại văn chương Ú ớ hai câu như cẩu hoang Bịt mũi chúng khen hàng tổng cóc Trống đồng mang gõ nỗi bi thương! 1.6.2011 Lu Hà