Vui Với Tuổi Già Thơ tếu tặng thi sĩ Đỗ Quý Bái Tuổi già vui với hồn thơ Xa gần tếu táo nở hoa cho đời Bạn bè tri kỷ ham cười Cháu con toạ hưởng an vui cưả nhà Hơn đời một giấc ngủ trưa Ngược xuôi rồi cũng say xưa cuối trời... Suối vàng cuả chẳng theo người Còn thơ để lại cho đời cười vui Phong lưu trí tuệ khôi hài Tránh bao bệnh tật khoẻ người bác ơi! Bán nhà mua lấy cuộc vui Bán vườn đổi lấy trận cười phá gia Cửu Long sóng nước dạt dào Anh hùng tao ngộ má đào ngẩn ngơ Bây giờ bác Bái làm thơ Tiền thì không mất cuả nào đi đâu? Bạc Liêu công tử chạy xa Tao đàn văn nghệ Huệ Thu cũng cười Năm châu bốn biển chân trời Bạn bè lên mạng tìm người tri âm Xa nhà đã mấy chục năm Văn chương ngôn ngữ Việt Nam đèo bồng Ngợi ca dòng máu văn lang Hồng bàng quốc tổ Hùng vương giống nòi Tuổi cao trí lực dẻo dai Vui cùng bạn hữu khôi hài làm thơ Tấm gương rước đuốc dựng cờ Cùng bao thi sĩ cơ đồ Việt Nam Đường thi lục bát muôn năm Thất ngôn tứ tuyệt con tằm kéo tơ Chiều chiều chén rượu ngâm thơ Trăng vàng cổ độ con đò tình quê Hữu Loan ưá lệ thảm thê Bưã cơm chén nước ê chề người ơi! Còn nay bác ở Hoa Kỳ Rượu thì không thiếu thơ thời chưá chan Bồ hòn ngậm đắng vô vàn Đời ngưòi viễn xứ tấm thân não nề Cháu con hải ngoại lắng nghe Việt Nam quê mẹ hẹn về sang năm Ba tư năm vẫn âm thầm Sang năm rồi lại sang năm hẹn hoài Hồn thơ nưả khóc nưả cười Khóc nhiều cười ít kiếp đời xa hương Trong cười cũng có đau thương Nụ cười chưa trọn ngỡ ngàng chảy xuôi Bọt bèo chia sẻ buồn vui Tuổi già các cụ mấy người như ta? 18.7.2009 Lu Hà Nhân Tình Thế Thái tặng thi sĩ Tuyền Linh Việc đời hoá giải giản đơn Tâm tình nhắn gửi luận bàn bốn phương Hữu duyên tương ngộ trùng phùng Tấm lòng là lẽ chẳng màng thị phi Tiếng chì tiếng bấc làm chi Bỗng dưng có kẻ mua dây buộc mình Sương mù che lấp trời xanh Bụi hồng là cõi nhân tình đi qua Ngẫm trông bể thảm mà đau Mấy muà tan hợp hương hoa cho đời Bọt bèo cánh bướm lẻ loi Lênh đênh dòng chảy tìm người muôn phương Nỗi niềm chẳng dấu trong lòng Bài thơ năm chữ theo giòng biển khơi Thương anh tuổi đã cao rồi Tâm hồn nghệ sĩ bầu trời mênh mông Sông hồ nổi sóng thê lương Hợp tan tan hợp vô thường nổi trôi Yêu nhau chín bỏ làm mười Chê nhau dưa muối chán đời mặn chua Phải đâu trăng tỏ mây mờ Khoan dung độ lượng tìm đâu bây giờ Vần thơ anh đã viết ra Thông tin đại chúng toàn cầu lắng nghe Phải đâu chen truyện nhiêu khê Nhân tình thế thái tìm về quê hương Rửng rưng tôi chẳng nỡ lòng Nên tôi mới phải đa mang sự đời! 6.11.2009 Lu Hà Tâm Tình Người Viễn Xứ hoạ thơ Ngọc bích Quê hương một dải đương đầu Cà mau ải bắc trắng màu tang sông Cho hay con cháu Lạc Hồng Trôi dòng lịch sử đắm lòng hồn xa Bốn muà cây trái đâm hoa Cây đa giếng nước trăng già nôn nao Dập dìu hương thắmm sắc đào Trai thanh gái lịch như sao trên trời Mán mường kinh thái khắp nơi… Ê đê miên thượng muôn đời cầu mong Thái hoà chung một dòng sông Lá vàng lá rách tấm lòng sâu xa Bao đời đùm bọc quê cha Non sông gấm vóc hải hà trời nam Việt nam biển bạc rừng vàng Âu cơ một giống trăm ngàn con tim Lao xao anh gọi xa tìm Viễn phương hải ngoại thương em hẹn về Ngậm ngùi lữ khách sao đi Đàn con lạc việt mong khi hẹn về 11.7.2009 Lu Hà Thuyền Tình Bể Ái hoạ thơ Mai Hoài Thu Lênh đênh say sóng từ đâu Thuyền tình bể ái canh sầu tâm tư Rì rào nắng toả chiều thu Hoàng hôn rủ bóng hoang vu gọi về Ngang vai thơm mái tóc thề Lâng lâng một cõi đam mê hương tình Ngạt ngào trinh nhụy hồng linh Chao ôi! Bát ngát trăng tình buông lơi Thông reo cưả biển chơi vơi Bến bờ lau lách cho đời đìu hiu Vàng rơi mấy lá thương chiều Thuyền ai xa bến chở nhiều khổ đau Vi vu khóc gió nương dâu Lòng em heo hắt lệ sầu đầy vơi Mưa thu lã chã tuôn rơi Mảnh mai khoác tấm áo tơi tối ngày Bồng bềnh nưả tỉnh nưả say Hồn bay bướm trắng suối cay đắng phần Còn đâu vòng ái tình ân Luân hồi khổ luỵ xoay vần trần gian 10.7.2009 Lu Hà Theo Dấu Chân Xưa hoạ thơ Hồ Bảo Thanh Lối xưa chân cứng đá mòn Theo dòng nước chảy tâm hồn Tố Như Trăm năm kể chuyện ngàn thu Trăng soi đầu ngõ bóng luà cưả sau Thăm quê lòng dạ nao nao Bên mồ khói nhạt thi hào nằm đây Xanh xao cỏ mọc thu gày Hơi sương rỏ lệ hàng cây ngậm ngùi Người đi thế kỷ xa vời Đạm Tiên tủi hận Kiều Nhi bán mình Thương thay một kiếp phong tình Vì Cha mà phải thác ghềnh lao đao Nguyễn Du! Ơi hỡi Nguyễn Du Tiên Điền nợ gánh phong ba bụi trần Thi văn đài các tha nhân Ngàn năm lục bát gian gian luận bàn… 9.11.2009 Lu Hà