Nhớ Bạn Một Thời chuyển thể thơ Hà Thượng Nhân: Gửi Bạn Sinh ra trong cõi ta bà Ô hay, đời vậy thế mà cũng thơ Xa nhau biết đến bao giờ? Trùng dương dặm thẳm vẩn vơ mấy vần Bạn bè nhắn nhủ bao lần Dùng dằng mây nước xót thân u hoài Bờ ao giếng nước xa vời Suy đi ngẫm lại tơi bời lòng ta Chim trời sải cánh bao la Quê hương ta đó non cao biển hồ Học hành mài miệt canh thâu Bát cơm manh chiếu khổ đau một thời Thị phi ganh tỵ ở đời Dửng dưng bao nỗi lòng người hiểm sâu Mặc ai sáng nắng chiều mưa Tấm lòng thanh bạch quê muà thì sao? Cho rằng: làm kẻ nông phu Dăm ba chén rượu la đà trời mây Ngán đời nưả tỉnh nưả say Bướm hoa xào xạc đắng cay muôn phần Thương người bóng lẻ than thân Vào ra tưạ cưả tinh thần biến suy Đêm hè ngưả mặt trông trời Sông Hà một giải bồi hồi thiên nhiên Hằng Nga giấc mộng triền miên Sáng ra vương vấn ưu phiền chiêm bao Dấn thân vào chốn ba đào Người đi biền biệt bao giờ tìm ta? Chinh nhân hải đảo xa mờ Bao nhiêu kỷ niệm chan hoà yêu thương Mảnh mai kià cô gái mường Phồn hoa thành thị bụi vương gót giầy Nỗi niềm thổn thức điên say Hoàng hôn chiếc bóng đôi tay xiết ghì Dang tay ôm cả đất trời Trăng suông rượu nhạt người ơi, sương ngàn Xót xa cho kiếp phong trần Nghêu ngao giọng hát vui phần cổ kim Thơ ngây chuyện cũ im lìm Sông Trà sóng nước nỗi niềm cá tăm Bạn ta ở mãi xa xăm Chân trời lá đổ thâm trầm sầu đưa Vương Xương Linh nhớ người thơ Sương gieo ngọn cỏ bên bờ nương dâu Chán chê danh tướng công hầu Trời cao thăm thẳm mây mù ngẩn ngơ Góc sông Hương có ai mơ Lênh đênh chìm nổi bơ vơ thở dài Hàng hiên lã chã tuôn rơi Hồn nghe thánh thót đầy vơi não nùng! 9.7.2010 Lu Hà Canh Sương Tức Cảnh qua bài " Tự Cảm" cuả Nguyễn Khánh Chân Trập trùng mây trắng mênh mông Nghe mùi cỏ dại mà vương cõi lòng Đàn ai dạo khúc sông trăng Rưng rưng ngấn lệ côn trùng nỉ non Hằng Nga hiu hắt lầu son Thiên thu bạc mệnh mưa tuôn nỗi sầu Chờ ai gió bụi sông hồ Tháng năm biền biệt vẩn vơ mây chiều Vào ra tưạ cưả buồn thiu Hàng phong lã chã bao điều tơ vương Ngẩn ngơ nuối tiếc má hồng Mang Kiều ra lẩy một chương não nùng Nâu sồng thắt đáy lưng ong Tình thù tuyết hận đáy sông phũ phàng Hồn bay theo gió bốn phương Tình chàng giưã chốn dạm trường biển khơi Phong trần cổ lục đầy vơi Gối chăn mà ngán kiếp đời phù du Đêm suông mù mịt trăng sao Khánh Chân tự cảm nghẹn ngào trần ai Hồng trần bão tố mưa rơi Chúng sinh lăn lóc ngậm ngùi xót xa Trải qua một trận bể dâu Bờ mê bến giác lao xao mắt huyền Trăm năm tiếc một con thuyền Nghìn thu trôi nổi nỗi nièm ái ân! 20.8.2010 Lu Hà Trăng Thề Nỉ Non chuyển thể thơ Nguyên Thạch: Bao Giờ Trở Lại Tháng tư trái chín ven rừng Trường Sơn dưới ánh trăng vàng ngẩn ngơ Cô hồn tử sĩ bơ vơ Cuốc nghe tiếng vọng bên bờ sầu than. Dak Nông giặc chiếm nhà tan Vườn rau luống cải tro tàn mái gianh Oán hờn ngùn ngụt trời xanh Lững lờ Sông Luỹ hôi tanh bóng ruồi... Dép râu mũ cối đười ươi Xóm làng xơ xác ngậm ngùi bơ vơ Nhớ người năm tháng đợi chờ Những ai biền biệt thế cơ đồ lầm than Nỗi niềm gửi bóng chinh nhân Aỉ xa vương vấn tấm thân phong trần Hồn thơ gửi bóng trăng ngàn Có em trải tóc chưá chan má hồng. Còn anh múc ánh trăng vàng Tắm em như thuở trần truồng ấu thơ Đêm nay trăng đã lên cao Chòi canh ôm súng lao xao não nùng. Thương em bươn bả cánh đồng Ruộng xanh trâu nái xóm làng hậu phương Luá vàng quẩy gánh oằn lưng Góp công gìn giữ quê hương giống nòi. Anh đi khắp ngả muôn nơi Lòng riêng tình nước người ơi, bộn bề Hẹn về kết bái phu thê Người yêu mong đợi trăng thề nỉ non ! Giang sơn nưả gánh cung đàn Vì dân vì nước bước chân quân hành Quyết tâm bảo vệ hoà bình Lương tâm thời đại hành tinh nhân quần! 19.7.2010 Lu Hà Thoát Sao Lưới Trời thơ theo ảnh chụp nguồn B B C Mặt trơ trán bóng cong môi Hà Giang chủ tịch đen thui cuộc đời Nhe hàm răng xỉn đười ươi Cùng bầy rắn độc luồn chui cưả quyền Bon chen hai sáu năm rền Gian manh tuổi đảng thâm niên bạo hành Oán hờn thảm động trời xanh Hại đời con gái nữ sinh tỉnh nhà Ăn chơi trụy lạc sa đà Đồng liêu vây cánh ô dù bao che Moi tiền công quỹ chó dê Thai nhi rượu bổ dầm dề mưa sa Sinh năm một chín năm ba Tính ra năm bảy bạc đầu rồi Tô Phá trinh em nhỏ mười ba Vu oan giá hoạ bỏ tù nhẫn tâm Đầu bò óc lợn tối tăm Thiên la điạ võng truy tầm buả vây Làm sao thoát được lưới trời Tội nhân thiên cổ mọt đời Việt gian! 7.7.2010 Lu Hà Chứng Nhân Tội Phạm thơ dưạ theo bài viết cuả Thanh Quang Kiên Giang khóc Nguyễn Hữu Cầu Tâm hồn nghệ sĩ nhạt nhoà mưa rơi Ba tư năm chiụ tù đày Nỗi oan ngùn ngụt mây trời thảm thương Oán hờn quỷ đỏ nhiễu nhương Bắt người vô cớ triệt đường sinh nhai Lưu manh đảng cướp cùng loài Cưả quyền tham nhũng bức người hại dân Phá trinh con gái miệt vườn Xì ke ma tuý bán buôn lọc lưà Sĩ quan quân lực cộng hoà Thơ ca vạch mặt anh là chứng nhân Kéo mây che phủ trần gian Lộng chân thành giả ác nhân bạo hành Nhẫn tâm tuyên án tử hình Giết người diệt khẩu Chí Minh bậc thày Thương cha con gái giãi bâỳ Con trai rỏ lệ ngậm ngùi xót xa Năm châu bốn biển bao la Thông tin mạng lưới ta bà khổ đau Á Châu tiếng nói tự do Thanh Quang xé đám mây mờ tối tăm Phóng viên báo chí lương tâm Theo dòng sóng điện chưá chan nhân quần Bạn bè chiến hữu xa gần Ngọc Quang cùng với Bắc Truyền thở than Hành tinh mưa gió trăng ngàn Lưới trời lồng lộng thiên thần buả vây Bao nhiêu tội ác chất đầy Việt Nam thảm hoạ đười ươi làm người Đua chen cộng sản lạc loài Phá tan nhân cách tơi bời thị phi Giàu sang phè phỡn ăn chơi Cha truyền con nối mọt đời Việt gian Hữu Cầu là một chứng nhân Đồng Nai Xuân Lộc ác ôn trại tù! 12.8.2010 Lu Hà