Mưa Chẳng Tạnh Lòng Kính viếng Giác linh Thaỳ Thích Huyền Quang Bỗng nhiên trời đổ cơn mưa Theo trang Quảng Đức làm thơ nhớ người Vấn vương tâm dạ bồi hồi Như bao Phật tử Thày ơi nghiã tình Trần gian quán trọ tàn canh Đêm trường pháp nạn sự tình ai hay Sau khi Thày đã đi rồi Cầm cân nảy mực đạo đời ai lo Còn Thày Quảng Độ cũng già Bao nhiêu năm nưã chiều tà sao đây? Quê hương bao cảnh đoạ đày Tiếng kêu dậy đất oán đầy núi sông Đói nghèo xơ xác cánh đồng Đất đai chiếm dụng bất công từng giờ Tâm linh tín ngưỡng xem thưà Ki tô Phật giáo ép vào quốc doanh Chính quyền phán sử bất minh Đứng trên trăm họ nhân danh giống nòi Coi thường mạng sống con người Khảo tra khám xét làn roi dạy đời Ngục tù nhà đá khắp nơi Toàn dân nhẫn nhục cho đời xót thay Phận bèo mặt nước nổi trôi Sinh con chẳng biết chơi vơi thế nào Tâm thần lạc lõng bơ vơ Niềm tin chẳng biết đợi chờ vào ai Bát cơm manh áo lần hồi Cầu bơ cầu bất bụi đời dửng dưng Quan liêu hành chánh lưng chừng Khinh người như rác tận cùng đắng cay Dương đông rồi lại kích tây Công an cạo trọc một bầy xuất gia Giáo điều lý tưởng ba hoa Ba voi nước sáo mập mờ thặng dư Trải bao thập kỷ mưá thưà Đấu tranh giai cấp mịt mù u mê Phương Tây tư bản đề huề Thiên đường xã hội chính là ở đây Cứ theo chủ nghiã xa xôi Trái tim với cái dạ dày cách nhau Trái tim còn biết thương đau Dạ dày cộng sản dồi dào đô la Vô thần tâm địa quanh co Trước sau bất nhất đủ trò dối gian Tôn thờ sùng bái cá nhân Người khinh kẻ trọng bạo tàn công an Chủ trrương giáo dục bất nhân Quốc gia vô đạo mất dần lương nhân Dùi cui súng đạn trị dân Xóm làng thôn xã trăng tàn ngói rơi Cơn mưa sầm sập đất trời Mưa lòng còn nát cõi đời chúng sinh Hôm nay sông núi thất kinh Việt nam Phật giáo thất thanh bàng hoàng Quốc doanh cộng sản tấn công Chính danh thống nhất nuôi lòng muôn dân Thế thời tiến thoái lưỡng nan Cổ nhân hãy lấy bạoTần mà coi Sáng mưa chiều nắng độc tài Bất nhân bá đạo lâu dài mãi sao? Phải chăng tạm bợ ngày giờ Kéo dài chèo néo câu giờ việt gian Duỉ may theo đống tro tàn Xa bay cao chạy tập đoàn đảng ta Mưu mô cộng sản tính xa Chỉ thương dân nước thật thà khổ đau Cứu đời Phật giáo truyền thưà Huyền Quang thương xót ta bà chúng sinh Tâm linh Thày vẫn hiển minh Chỉ đường dẫn lối quang vinh giống nòi Muôn dân dưới ngọn Phật kỳ Việt Nam thống nhất lòng người cậy trông Phương xa nặng một tấm lòng Đọc trang tiểu sử theo dòng sông thương Thuận buồm bát nhã vấn vương Bờ mê bến giác con đường Huyền Quang! 2008 Lu Hà Kén Chọn Nhân Tài Nhân tài đạo đức ý người Hay cho dòng máu ngàn đời sắt son Sinh con cũng muốn con khôn Cái kim có nhọn theo nguồn mẹ cha Thần đồng phát tiết anh hoa Loan tin báo chí hoá ra lụi tàn Dập vùi hư thói quen thân Thành phần cơ bản dối gian nhân loài Đảng là chuá tể một thời Trung thành sơ yếu ba đời sạch trong Đứng trong hàng ngũ công nông Cháu con mới đựợc nối dòng tiền nhân Chẳng may dính phải thành phần Tài hoa sóng gió uá tàn trước sau Truy tầm bắt bớ gắt gao Anh tài ngơ ngác u sầu thương đau Nhân tài như lá muà thu Quê hương nghèo đói mịt mù lầm than Cháu con cán bộ bầy đàn Gia đình liệt sĩ tranh phần ưu tiên Mán mường thiểu số dĩ nhiên Đền bù nâng đỡ triền miên bần hàn Chỉ tiêu đảng đặt toàn dân Thông qua kế họach bình quân chia đều Niềm tin cách mạng tiêu điều Trẻ con lam lũ làng quê mịt mù Học hành lú lẫn không sao Đội đoàn theo dõi ngọn cờ hồng chuyên Trồng cây toan tính mười niên Trồng người mưu sự nhỏ nhen rõ ràng Lời Hồ vô lý bất công Ép dân học tập quê hương lỡ làng Trước sau chủ thuyết kiên cường Phèn chua nước đục đánh trong mấy lần Kể từ tháng tám đăng đàn Đua chen báo chí hiền quân thánh thần Chuyên cần liêm chính trí nhân Là người đày tớ vì dân hết lòng Cánh đồng mưa máu thành công Làng quê điạ chủ tiếc thương nỗi gì Đức tài trọn vẹn cả hai Mình trần thân trụi gia tài thì không... Anh hào dũng sĩ nổi xung Đào mương quét rác anh hùng mưa sa Huân chương đỏ rực sắc cờ Tài năng quốc việt cơ đồ nổi lên Cụ đồ trí giả đi liền Nhà thờ tu sĩ chuà chiền xung công Đổi thay tầng lớp sĩ thương Khéo cho kiểu âý diệt vong có ngày Sáu ba năm hãy còn đây Nhân tài khánh kiệt giống nòi xót thay Hết thời cà cuống còn cay Chắp tay hải ngoại tìm người tài ba Việt Kiều hải ngoại đầu tư Mong chờ bốn biển đồng bào việt nam Tự do báo chí bịt mồm Nhân tài trí giả tống giam nhà tù Thôi thôi tỉnh mộng cho vừa Thông tin điện toán bây giờ khác xưa?... Kinh doanh hội ngộ toàn cầu Vừa run vừa vãi bẹt đầu cá chê Chui hang rúc ngách ê chề Tài hèn đức kém sợ về coi rau Ở nhà thay vợ đuổi gà Tham quyền cố vị dật dờ bài bây Bí thư lòng dạ hẹp hòi Mưu mô kéo cánh hiền tài thủ tiêu Công an là chỗ dựa vào Nghệ an Hà Tĩnh máu trào sục sôi Tìm người bản tính lâu đời Xưa nay khét tiếng thẳng tay bạo tàn Đã thề cùng đảng sống còn Trắng đen phải trái bất cần xét suy Lời thề dao chém giưã đời Có sao vẫn thế thế thì phải sao? Loanh quanh một kiếp trôi qua Việt nam vẫn thế bao giờ đổi thay? Chiêu hiền đãi sĩ xưa nay Dân giàu nước mạnh giống nòi tổ tiên Từ ngày cộng sản bá quyền Giết bao nhân sĩ tài hiền thẳng tay Cử nhân tiến sĩ xa dời Không quen lao động chây lười thói quen Công nông giai cấp làm nền Đảng viên con cháu học lên thành tài Chầu rià chai đít miệt mài Nực cười lịch sử bọn này quái thai Sáu ba năm đã qua rồi Mà sao chưa tỉnh lũ người dị nhân Gà nòi nọc độc dã man Ông cha con cháu cán cân cho đời Sao mà chúng chẳng nghĩ suy Buồn cho chính sách nhân tài quốc gia? Tự do báo chí nở hoa Dân sinh ngôn luận thuận đà tiến lên Hội vào thế giới dân quyền Đừng ngu dại nữa bon chen ù lỳ! 30.6. 2008- Lu Hà Tình mây nghiã gió Gió mây sinh giữa đất trời Đôi ta duyên phận từ thời xa xưa Mây về gọi gió lưa thưa Hạt trời mưa móc tình ta xum vầy Quanh năm ân ái vơi đầy Đi xa mây vẫn vun dày nhớ mong Mây về gió laị vấn vương Gió mây quấn quít yêu thương ta mình Mây đừng mê mải trời xanh Để cho gió phải một mình bơ vơ Trần gian sầu muộn ngẩn ngơ Trông mây nghe gió bao giờ gặp nhau? Anh đi bao nỗi u sầu Để em vò võ chiều tà ngóng mây Trời quang mây tạnh gió bay Gió hiu hiu thổi tóc mây nhớ chàng Gió mây sao lại giưã đàng Nửa đường oán trách hay lòng đổi thay? Mây xa mê mải đất trời Hoa thơm bướm lượn núi đồi gần xa Vắng gió mây ngã xa đà Mộng tình luyến ái xa nhà chinh nhân Gió ơi! lá rụng thu tàn Thương người thiếu phụ phu quân vắng nhà Hoa xuân cỏ úa bóng tà Mây ơi! có biết tuổi già gió mong Mây trời vui cảnh bốn phương Non cao nước biếc sông trăng dịu hiền Mây còn thương gió chính chuyên Đừng quên mây gió xe duyên vợ chồng! 7.3.2008 Lu Hà Đảng Ba Xu Ba xu một đảng đười ươi Tung tăng trên mạng lạc loài nước non Xuất thân giòng giõi du côn Lưu manh anh chị chui luồn đó đây Từ ngày cộng sản cáo cầy Thành phần cơ bản mặt mày nở nang Cha ông mộng tưởng thiên đàng Nga Sô Trung Cộng ngỡ ngàng vinh quang Ba Đình ảm đạm màu tang Cô hồn ngạ quỷ kêu vang tháng ngày Trải bao thập kỷ đoạ đầy Ngoại xâm nội phản đắng cay muôn vàn Giang sơn xâu xé từng phần Nam Quan Bản Giốc trăng ngàn còn đâu? Trập trùng đôi cánh hải âu Ngư dân quần đảo sóng cồn mưa tuôn... Hồ Đồng muối mặt bán buôn Miền Nam chiếm được dâng luôn ba Tàu Ngán sao mấy đưá tham xu Nặc danh phá hoại bạc đầu việt gian Phản hồi nhân cách tồi tàn Công an mật vụ diễn đàn kiếm xu... 9.8.2011 Lu Hà Nhân Cách Lụi Tàn Thương Cam tự xỉ vả mình Phận làm con cháu Chí Minh lạc loài Suối vàng ngạ quỷ đười ươi Hồ Đồng rên rỉ rã rời chân tay Dương trần u ám đoạ đầy Tự mình hạ nhục đắng cay thế này... Còn đâu lý tưởng cuồng say Buá liềm cờ đỏ tung bay trong quần Nạ đòng lổn nhổn chưá chan Dâm ô trụy lạc xa gần liêu xiêu Đỗ Mười Lê Duẩn Khả Phiêu Buôn trâu hoạn lợn tiêu điều nước non Kià bầy chó dái ác ôn Tung tăng trên mạng chui luồn đó đây Ăn cơm cuả đảng mặt dày Phản hồi nhắng nhít cáo cầy phận Cam Thần kinh hoảng loạn tối tăm Điên khùng nhân cách tháng năm lụi tàn 9.8.2011 Lu Hà Theo tôi cái giống anh thơ lục bát này chỉ hay trong một hoàn cảnh ngẫu nhiên nào đó. Như bỗng dưng nhớ nhung sầu khổ, hay nổi máu sung thiên tức giận với một người nào đó thì thơ bật ra rất tự nhiên mà ta chỉ cần làm một thư ký chép lại ý nghĩ cảm xúc cuả mình. Làm thơ lục bát mà theo chủ đề định sẵn thường rất dài miên man. Trường hợp những người viết trường ca bằng thơ lục bát chỉ để khoe tài xếp chữ gieo vần thơ thôi chứ thơ đọc không có cảm xúc lâu bền. Trừ cụ Nguyễn Du là trường hợp đặc biệt và cụ phải dưạ vào một câu chuyện có thật in thành sách để làm cái suờn chính cho thơ.