Biển Trời Lận Đận hoạ thơ Hàn Thiên Lương Hoàng hôn sóng vỗ ngoài khơi Làn mây lãng đãng trắng trời hoang vu Vì sao ra nỗi bơ phờ Xót xa thân phận đôi bờ tử sinh Ngậm ngùi nhớ mái nhà tranh Dòng sông bãi miá vườn xanh con đò Bao năm mù mịt xa nhà Biển ơi ! Bốn hướng đâu là quê hương ? Bọt bèo trôi nổi thê lương Trùng dương biển động đoạn trường đau thương Đảo hoang hải tặc phũ phàng Mang thân tứ đại lưu vong sứ người Rưng rưng cốc lệ vơi đầy Mẹ cha còn ở cuối trời Việt Nam Năm dài tháng tận xa xăm Con chim vắng bóng cá chìm sôi tăm Chôn sâu ngàn dặm nỗi niềm Chiều nay lồng lộng hoàng hôn lụi tàn Lao xao lớp sóng chân cồn Đất trời thăm thẳm hương hồn bay xa… Mảnh đời bao kiếp phù du Tự do là chốn ước mơ chưả thành.... 16.11.2009 Lu Hà Con Cáo Và bầy Cừu Có con cáo trắng thành tinh Trong hang về chốn kinh thành trần gian Hồ yêu trong cảnh bần hàn Phẫn cơn đói khổ gian nan hận thù Bầy cừu lạc lõng bơ vơ Đi tìm chăn chủ tôn thờ thánh nhân Hồ ly xuất ngoại kiếm ăn Đơn xin học bổng hiến thân tôi đòi Toàn quyền chẳng chút đoái hoài Cáo ranh quả đắng chưỉ trời thì xa Cáo đành quyết chí bôn ba Xuất dương hải ngoại ta bà gian truân Khen cho chồn cáo gian ngoan Ku li rửa bát bền gan chai lỳ Bát cơm nước miếng ê chề Lưu vong viễn xứ mộng về hồi hương Căm thù nhục nhã đằng đằng Công thành danh toại bá vương chửa thành Thế thời một buổi trời xanh Quốc dân ngơ ngác cáo thành chủ nhân Bầy cừu mong mỏi bồn chồn Trời cao mưa móc ban ơn thánh gàn Mấy phen sát máu điêu tàn Hai miền Nam Bắc máu tràn lệ chan Chiến tranh hủy diệt dần mòn Đau thương tang tóc ngút ngàn trời xanh Cáo về yêu quái tàng hình Cừu dân sợ bóng cáo thành khắc tinh. 2008 Lu Hà Thân Phận Thằng Cam Xót thương thân phận thằng Cam Công an mật vụ nhúng chàm việt gian Đảng trao nhiệm vụ suả càn Phản hồi nhắng nhít diễn đàn tự do Bị Hồ Dâm Dật tát cho Răng rơi rụng vãi mõm tru cẩu nòi Bưng bô cộng sản trọn đời Đồng lương nhầy nhuạ mồ hôi máu trào Căm thù thi sĩ làm thơ Nỗi niềm dân nước âu sầu quê hương Ba Tàu bành trướng xâm lăng Biển Đông dậy sóng Hoàng Trường khổ đau Thằng Cam chửi bới vu vơ Ruả nguyền cộng sản nhởn nhơ cá vàng Nếu ai vạch mặt từng trang Tội nhân thiên cổ phũ phàng giang sơn Thằng Cam lồng lộn căm hờn Lộ ra bản chất chui luồn tôi con Di truyền dòng máu ác ôn Âm cung điạ phủ cô hồn chạy đâu? Chú Thích: Hồ Dâm Dật một tác giả cuả nhiều bài báo ở dạng phản hồi, bút danh khiếm nhã nhưng là một con người rất thông đạt Cam tên một người nặc danh, chỉ công an mạng 14.8.2011 Lu Hà Thứ Hạng Chi Sinh ra là thứ hạng chi? Bầy đàn lúc nhúc bao người khổ đau Mặt mày không thiếu khôi ngô Mà sao tâm điạ hiểm sâu khó lường? Học hành chữ nghiã loăng quăng Trường này khoá nọ làng nhàng thế thôi Bạo tàn dưạ thế độc tài Cánh tay đảng cướp đoạ đầy lương nhân Hung hăng súng đạn dữ dằn Ngang nhiên chiếm đoạt bần hàn dân đen Di truyền bản chất đã quen Lưu manh vô sản triền miên hại nòi Giàu sang theo quỷ một thời Từ hang Pắc Bó đười ươi giả người Công an đảng tính hẹp hòi Hận thù giai cấp vạn đời miệt khinh Tự hào con cháu Chí Minh Bởi vì ngu muội xú danh Ba Đình! 10.8.2011 Lu Hà Gió Đơì Hơĩ ai gieo gió phong trần Đảo tung trái đất xoay vần thế gian Gây bao thảm cảnh điêu tàn Cửa nhà tan tác con đàn vợ xa Biết bao nhiêu kẻ bơ vơ Tai ương vạ gió xót xa ngậm ngùi Mây xa ách nước thương đời Lênh đênh sóng biển thân trôi bồng bềnh Dập dềnh ai vớt hôi tanh? Tấm thân tứ đại thôi đành bỏ đi Rau dưa sớm tối lần hồi Ven bờ tìm cá rỉa giòi nuôi thân Bàng hoàng kinh hãi hương lân Người ăn thịt cá, cá ăn thịt người Lương tâm nhân loại đâu rồi? Chặn luồng gió lạ vớt người bi thương Hỡi ai gieo gió xé lòng Nồi da nấu thịt tan xương giống nòi Hận thù chưá chất mãi thôi Để cho con cháu kiệt suy nghèo nàn Sử xanh văn hiến muôn vàn Đông nam châu á hiền nhân thiếu gì? Trông kià ngọn gió sân si Bùn lầy nước đục được thời tranh ăn Cò già chia của chia phần Cá tôm năm bảy cuốc dân đợi chờ Mỏi mòn cho đến bao giờ Tiến lên hợp tác bắt bò cặp đôi Mỗi người làm việc bằng hai Để ông chủ nhiệm xây đài xây sân Chó gà sỏi đá xa gần Hai thằng râu rậm sát nhân Ba đình Luận cương kinh tế rành rành Đấu tranh giai cấp phân tranh đảng quyền Công nhân vác buá tiến lên Nông dân lưỡi hái liên miên hô hào Tiến lên sát máu đồng bào Cường hào tư sản đánh cho tơi bơì Trích ngang tuyển chọn ba đời Bon chen là lũ gà nòi đảng ta Bụng đầy tà thuyết qủy sầu Mưu gian kế hiểm xót đau dân mình Hoàn cầu rúng động thương tình Thuyền nhân tỵ nạn dung thân xứ người Lưu vong một khối thành tài Việt kiều tái hợp tìm người đầu tư Hy vọng góp vốn trung tu Khúc ruột haỉ ngoại hối kiều tương lai Rỉ tai quốc tịch nước ngoài Hận thù xoá bỏ hết loài Việt gian Vượt biên sóng nước gian nan Nay thời ve vãn cũng dân nước nhà Hỡi ai gieo gió sai nha Quan liêu hành chính cảnh nhà nát tan Bần thần kiếp số thằng dân Phong bì biếu xén cưả quan được thời Tự do bán dễ như chơi Tiền trao cháo múc là moi được liền Gió gây bao nỗi cô miên Hồ sơ án giả ngang nhiên doạ người Bắt nhầm còn hơn bỏ rơi Vững vàng chế độ đồng rơi đồng vào Con đen chạy án bơ phờ Thành phần cơ bản cán cờ cầm tay Lầu hoa mọc như phương Tây Thượng lưu quý phái từ đây ra đời Lũ này xuất xứ từ ai? Ba đời lý lịch lạc loài bần nông Nguyện theo cách mạng đến cùng Một hai sống chết thênh thang cờ hồng Giấc mơ đồng chí mặn nồng Giờ đây tàu cạn đại đồng chẳng thông Dân đen chờ mãi thiên đường Vô thần xã hội miệng ông cú diều Càng to bổng lộc càng nhiều Lâu la cấp dưới còn nhiều xẩu xương Đảng viên ba triệu thê lương Ngươì khôn của khó xẩu xương chẳng còn Bất bình nổi lên cồn cồn Ác ôn mật vụ chui luồn tay say Trung thành chế độ quyền uy Trăm năm sự nhiệp trồng người thế sao? Thắt lưng buộc bụng đồng bào Tập trung dân chủ tự do tiêu điều Rêu rao bình đẳng bao nhiêu Chuà chiền phá phách sớm chiều héo hon Sử quan biện chứng là nguồn Đồng tiền đi trước tâm hổn theo sau Con ma tư tưởng trong đầu Là Hồ lão tặc thiên sầu vạn thu Thôi đừng gieo gió thương đau Đời ngươì là mấy mua thu lá vàng Mê man tà thuyết phương Tây Ăng ghen Các Mác là bầy dị ngôn Giáo tà mang tính con buôn Khéo theo cả lũ độc tôn vô thần Nga Xô Trung cộng bầy đàn Tro tàn một nắm ngày tàn lao đao Phóng lao thì phaỉ theo lao Đã chót thì chét đảng theo Mao Hồ Đảng này vì nưóc vì nhà Nước còn của tớ nhà là của ông Dân nghèo khốn khổ thê lương Vợ con ông dễ chiụ nhường quyền sao? Bất tài bám giữ làm sao Vật chất có trước khi nào mới xong? Hơĩ ai gieo gió tai ương Dừng đi kẻo bão nổi giông nhấn chìm! Chú Thích: Bài thơ này dài, chỉ là một kiểu chơi vật lộn với hiệp vận, khá mệt mỏi mới hoàn thành không phải thơ ngẫu hứng, tôi rất ít khi làm thơ như thế này. Đây là trường hợp duy nhất Lu Hà