Cửa Sổ Tu Viện Cảm xúc thơ Goethe bài 236 Người Philistine Không thể nào thành đạt Bao cuộc đời tẻ nhạt Tối tăm xóm nhà thờ Từ góc chợ thờ ơ Âm u nhìn cửa sổ Hoang vu như nấm mộ Goliath giá băng Vua David vĩnh hằng Chào thánh đường rực rỡ Ánh hào quang sáng tỏ Màu sắc đẹp vô cùng Phải đâu chốn thâm cung Ở những tu viện kín Anh chị em nhường nhịn Hai dòng tu song song Trên có Chúa Quan Phòng Cho muôn loài thụ tạo Theo bước chân truyền đạo Từ ô cửa sơn son. Nguyên tác:”Những Ô Cửa Sổ Sơn Son” 20.4..2021 Lu Hà Thơ Là Gì? Cảm xúc thơ Goethe bài 237 Thơ là bộ trang phục Lộng lẫy đủ sắc mầu Ngay từ buổi ban đầu Loài người quen thô lỗ Tính khí còn ngoan cố Phải rời chốn thiên đường Chúa gửi xuống yêu thương Sinh sôi trên trái đất Đôi bàn tay nghệ thuật Khéo léo dọn cỏ hoang Đời du mục lang thang Học hỏi nhau cư xử Thơ theo hàng thứ tự Quần áo mặc tâm hồn Áng mây chiều hoàng hôn Hết lõa lồ trần trụi Những trái tim buồn tủi Thiết tha với tình yêu Thơ xinh đẹp diễm kiều Chan chứa bao hạnh phúc Thơ bảo ban giáo dục Nền văn hóa sơ khai Cầu nguyện cho ngày mai Thánh ca ghi thần thoại Ngôn ngữ càng hiện đại Trắc bằng đẹp cả hai Thơ ôn lại khứ lai Khêu gợi nhiều cảm xúc. Nguyên tác:”Thơ (Die Poesie)” 20.4..2021 Lu Hà Hình Ảnh Tượng Trưng Cảm xúc thơ Goethe bài 238 Ví von nào siêu việt Bằng hình ảnh tượng trưng Bạn chớ nên lừng khừng Khi chọn chùm hoa cỏ Bởi điều kỳ diệu đó Ấm áp lòng bàn tay Buổi hoàng hôn gió bay Tất cả đều lớn mạnh Số phận không oán trách Với bình hoa thủy tinh Lá xanh cười rung rinh Vẫn đứng trên đất mẹ Những bước chân nhè nhẹ Hát bằng tiếng nước ngoài Năm tháng chẳng nguôi ngoai Nhở thương về cố quốc Mọi thứ nhìn thân thuộc Cuộc hành trình phiêu liêu An ủi biết bao nhiêu Ru hồn người lữ khách. Nguyên tác:”Một Sự Ví Von(Ein Gleichniß)” 21.4..2021 Lu Hà Mệnh Yểu Cảm xúc thơ Goethe bài 239 Say xưa không thể bỏ Quyến rũ sự tham lam Hút đồ uống lam nham Chất chứa nhiều chất độc Một thói quen ngu ngốc Đôi chân nhỏ dại tê Các khớp xương đê mê Sức đâu mà chải cánh Nguy hiểm nào khó tránh Với thân phận con ruồi Thất thểu kiếp buông xuôi Tiếc chi đời hưởng thụ Lưỡi cắm sâu để bú Ngàn con mắt tử thần Ngày đêm sẽ tới gần Mệnh yểu loài sâu bọ Mật ngọt như thế đó Tiên nâu làn khói xanh Những con nghiện tranh dành Các bạn ruồi ngưỡng mộ. Nguyên tác:”Chết Ruồi (Fliegentod)” 21.4..2021 Lu Hà Sự Khác Nhau Cảm xúc thơ Goethe bài 241 Thói quen sống khác nhau Cáo sếu cùng dự tiệc Chim bồ câu cá diếc Món ăn ngon tuyệt vời Thịt chim thật dễ xơi Mõm cáo cày trên đĩa Mỏ sếu mò mẫm rỉa Cá trong bình thủy tinh Chủ nhà rất nhiệt tình Mời mọc hai anh bạn May thay chưa thấy chán Họ thích chế giễu nhau Chuyện ngụ ngôn trước sau Phải tuân theo tiền sử Danh sách người tham dự Cần quan sát dáng hình Mõm với mỏ bất bình Thường sảy ra tranh cãi Biết bao điều ngang trái Xung đột vẫn thường xuyên. Nguyên tác:”Cáo Và Sếu” 22.4..2021 Lu Hà Dòng Sông Quê Cảm xúc thơ Goethe bài 242 Không ai tắm hai lần Trên một dòng sông rộng Nông cạn gieo hạt giống Cánh đồng cỏ mênh mông Dù chăm sóc cây trồng Ăn hết vài bữa cháo Nghe theo lời khuyên bảo Người đánh cá khôn ngoan Cuộc sống lắm gian nan Biết bao tảng đá ngầm Không mệt mỏi âm thâm Phải kiên trì nhẫn nại Xuôi ngược đời bươn trải Các chàng trai bậc thày Niềm hạnh phúc hăng say Bắc cầu bằng sắt thép Quê hương mình tuyệt đẹp Năm tháng đã đổi thay Mưa nắng dám đọa đày Dòng sông quê chan chứa. Nguyên tác:”Trên Sông (Am Flusse)” 22.4..2021 Lu Hà Kiêu Ngạo Cảm xúc thơ Goethe bài 243 Mùa đông về giá lạnh Ao lớn bị đóng băng Đàn ếch hết lăng xăng Nhảy xa như trước nữa Nhưng chúng thầm tự hứa Nửa chừng một giấc mơ Chắc hẳn sẽ lên bờ Băng tan càng dào dạt Chim sơn ca khao khát Tài nghệ hơn ễnh ương Ngân vang khắp bản mường Thuyền hạ chèo lạch cạch Chúng thấy mình hiển hách Giờ vùi xuống nước sâu Băng tuyết có gì đâu Mùa xuân trời nắng ấm Họ hàng đều lẩm cẩm Tính kiêu ngạo gia truyền Huyết mạch từ tổ tiên Làm sao mà bỏ được. Nguyên tác:”Những Con Ếch (Die Frösch)” 22.4..2021 Lu Hà Tiệc Cưới Cảm xúc thơ Goethe bài 244 Một bữa tiệc trong làng Hân hoan mừng đám cưới Tôi vội vàng bước tới Kể từ lúc cặp đôi Trái tim đập bồi hồi Mười tám năm chung sống Chuông rền vang rúng động Ngày thánh lễ cuối cùng Tất cả bị tập trung Nhà thờ thành bệnh viện Quân Pháp vừa tràn đến Tôi ngồi bên cô dâu Khiêu vũ suốt canh thâu Đơn côi trong bóng tối Miễn cưỡng trong dạ hội Tại thành phố Waimar Bà Schoppenhauer Trân trọng mời làm chứng Triết gia cũng hào hứng Phù rể chàng Schiller Cưới cô gái bán hoa Thực tế tại nhà máy Chuyên làm đồ hoa giả Anh trai thì đệ đơn Có em rể vẫn hơn Quyền thế nắm trong tay Tòa án chấp nhận ngay Mối lương duyên tiền định. Nguyên tác:” Đám Cưới (Die Hochzeit)” 22.4..2021 Lu Hà Mai Táng Một Cô Gái Cảm xúc thơ Goethe bài 245 Tang lễ vội cử hành Quan tài khiêng ra cửa Cô gái nào có hứa Các công dân điên cuồng Của cải sẽ cho không Cái nhà ai đến ở Họ nhìn qua cửa sổ Hy vọng rất mong manh Kẻ nào đến tranh giành Hàng xóm rồi sau đó Gần xa chưa thấy có Phân xử ra làm sao? Bên nấm mộ xôn xao Không di chúc thừa tự Chết bất đắc kỳ tử Hồn phiêu bạt đi đâu? Hàng cây rung lệ sầu Thương một người đơn độc Không họ hàng thân tộc Chiều mùa đông quạnh hiu. Nguyên tác:” Tang Lễ (Begräbniß)” 23.4..2021 Lu Hà Mua Bán Cảm xúc thơ Goethe bài 246 Khi trẻ em chạy đến Mọi người đều thích mua Chẳng ai muốn chịu thua Gía thấp đi một chút Chẳng sợ chi thiếu hụt Má hồng chín bồ quân Thiêu đốt nóng xa gần Người mua nào có thể Phải đâu cho miễn phí Nàng bán táo sẵn sàng Thời đại đã sang trang Chàng thầu bằng trực tuyến Khách đi rồi lại đến Mua bán phải tùy cơ Dập dìu như chơi cờ Lời lãi thu vô kể. Nguyên tác:” Người Mua Gửi Người Bán Táo” 23.4..2021 Lu Hà