Tâm Hồn Hương Bay thơ tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương Má Huế ba Hải Phòng Hoài Hương có tấm lòng Bâng khuâng đời nghệ sĩ Tình chung chảy một dòng Em say hoài vọng cổ Xôn xao điệu nam ai Ngẩn ngơ lý con sáo Xuân hồng gót trang đài Đi khắp cả miền Nam Chiều hoàng hôn khói lam Qua sông đàn cò lả Đêm thu ngóng trăng rằm Lưu thủy đường hành vân Hồn trong trắng vô ngần Mênh mông cùng sông núi Chan chứa điệp khúc ngân Điệu hò Vàm Cỏ Đông Nôn nao cả cánh đồng Ai về thăm sông Hậu Ổi xoài cóc nhớ hông? 20.9.2015 Lu Hà Ô Kìa Đôi Mắt Nai viết tặng nữ sĩ Trần Hiền Châu Ô kìa đôi mắt nai Rơm rớm lệ trần ai Thương mảnh hồn cô quạnh Lạc lối bến bồng lai Tóc xõa thả ngang vai Hương thơm tỏa nguyệt đài Gương nga soi hình bóng Liễu hờn kém nét ngài Trăng lên hỏi Hằng Nga Sầu nậng cõi giang hà Bâng khuâng lòng thi sĩ Giọt sương trĩu cành đa Môi thắm hồng xinh tuơi Sao hoa chằng muốn cười Bướm ong buồn ngơ ngác Xào xạc lá vàng rơi! Người lữ khách chơi vơi Giong thuyền tình tới nơi Vượt đại dương bão tố Long lanh hạt châu rơi! 27.10.2015 Lu Hà Anh Là Thơ Tâm Hồn viết tặng Triệu Khánh Dư và Hiền Châu Anh là thơ tâm hồn Lòng anh cứ bồn chồn Bộng dưng nhớ nàng Triệu Lu Hà là anh đây... Thương yêu bát nước đầy Thổn thức cả canh chầy Nghe tiếng gà xao xác Hồn lạc theo cánh mây... Nàng Hiền Châu ngất ngây Cũng nhiều đêm vui vầy Rung cây đàn Tư Mã Ai là Trác Văn Quân? Ô kìa hai mỹ nhân Kiếp sau duyên Tấn Tần Bướm hoa nào dan diú Hiền Châu hay Khánh Dư...? Quả dâu đã chín dừ Con cá lội lừ đừ Bên bến sông tình ái Tiếng ai hò lả lơi...? Bắc loa gọi Dư ơi! Bóng Hiến Châu chơi vơi Gần xa làm sao với Giật mình toát mồ hôi... Ngẫm phận bèo nổi trôi Tim lại đập bồi hồi Đôi vai tình nặng trĩu Thấm áo gịọt sương rơi! 6.12.2015 Lu Hà Nếu Anh Là Biển Xanh cảm hứng từ tấm hình của ca sĩ Nhã Tuyên trên bờ biển Nếu anh là biển xanh Em là bờ cát trắng Khóc duyên tình cay đắng Vạn kiếp sầu không nguôi... Nghe tim đập bồi hồi Bên hàng cây thốt nốt Gịọt sương rơi thánh thót Tóc mây dài hương bay... Gót sen hồng men say Sóng rì rào ôm ấp Con dã tràng vùi lấp Xót xa tòa lâu đài... Ái tình mộng bi ai Cơn đau buồn tê tái Trải qua bao khổ ải Trăm năm đời bể dâu ... Bây giờ em ở đâu ? Nơi chân trời góc bể Biển xanh là chúa tể Cơn sóng dữ bạc đầu... Lững thững bước trên cầu Từng thu lá vàng rụng Biển ơi! đừng rẻ rúng Tiếng dương cầm xa xôi... Hạt cát trắng không thôi Nụ hôn chờ đợi mãi Biển kia còn mê mải Bao cánh buồm phương xa...! 21.11.2015 Lu Hà Buớm Ngã Trên Đường Con bưóm xinh ngã xuống Để cho ai luống cuống Thương! Thương quá cánh đào Cho anh hôn tí nào ? Bướm thẹn thùng thì thào Ghé tai thật ngọt ngào Gớm chưa đồ qủy xứ Giữa ban mặt ban ngày... Trái tim càng đắm say Lửa lòng thêm ngây ngất Thơm tho như qủa quất Chưa tết đã đòi ăn... Biết rằng rất khó khăn Nhưng lòng không quản ngại Thời gian đừng ái ngại Quyết tâm sẽ thành công... Mong ai bắc cầu vồng Trời không nỡ bạc bẽo Dặm trùng dương muôn nẻo Sổ đoan trường có tên... Thuyền lạc bến đào nguyên Sừng sững tòa thiên nhiên Xăm xăm đòi bẻ khóa Điệp hồ mộng thiên thai... Trải bao kiếp kén ngài Biết bao là lá dâu Dù mưa nắng dãi dầu Tình bướm chẳng phôi phai cảm xúc tám hình: "Minh Buom Xinh " bên lề đường 8.12.2015 Lu Hà Bướm Xinh Đây Rồi Con bướm xinh đây rồi Ngẩn ngơ ngồi dự tiệc Trăm hoa cùng đưa liếc Xinh xinh qúa đi thôi...! Thấy ai lại bồi hồi Trang Sinh hay hồ điệp Giơ tay mừng đón tiếp Hồn Thục Đế chơi vơi... Chím môi cười lả lơi Lửa lòng dâng cuồn cuộn Trái tìm theo gió cuốn Bay lên tầng mây cao... Nghe sóng vỗ dạt dào Thuyến tình vừa cập bến Nhìn nhau mà quyến luyến Kiếp nào ta gặp nhau...? Bụi thời gian bạc màu Đá vàng lời còn mãi Mưa gió không quản ngại Dìu lên cõi thiên thai... Dan díu chốn giao đài Bướm hoa thiên tình cổ Thương vầng trăng cổ độ Phảng phất hồn thơ say...! thơ ứng khẩu khi thấy hình ảnh: Minh Con Buom Xinh 6.12.2015 Lu Hà Chào Cô Khánh Dư cảm xúc thơ Triệu Khánh Dư: Ba Và Tôi Con cái nhà công Chẳng lông cũng cánh Hình cha so sánh Phúc hậu nhân từ Cá lội lừ đừ Cánh chim chấp chới Trời xanh vời vợi Lạc lối đào nguyên Thục nữ thuyền quyên Mừng ngày sinh nhật Sớm khuya tất bật Mẹ gọi con về Ông bà tràn trề Tình thương chan chứa Ra vào khách khứa Bếp lửa San Thàng Gót sen dịu dàng Vườn xuân chớm nở Bướm hoa hớn hở Chào cô Khánh Dư! 23.10.2015 Lu Hà Châu Hà Dư viết tặng Hiền Chậu và Triệu Khánh Dư Thơ mang nhiều nỗi niềm Triệu Khánh Dư thắm thiết Trái tim hồng da diết Thương nhớ qúa đi thôi...! Cành liễu xinh bồi hồi Chủ nhật vui vẻ nhé Tâm tình xuân tươi trẻ Sài Gòn vương bóng câu... Xao xuyến cả tinh cầu Năm châu chào bốn biển Bướm hoa mừng xao xuyến Lu Hà gọi Hiền Châu...! Gió đông hạt mưa ngâu Đêm buồn nghe thánh thót Rung hàng cây chót vót Cung đàn bầu chơi vơi... Giọng ai hát à ơi! Thiên thai hồn lạc lối Gặp nhau lòng bối rối Thổn thức hạt lệ rơi! Nguời góc bể chân trời Kẻ đại dương sóng vỗ Ngắm vầng trăng cổ độ Sàn Thàng sương khói bay...! 6.12.2015 Lu Hà Đã Lâu Đã lâu không làm thơ Để tri ân Lệ Hải Cho cây sầu vương trái Nặng trĩu mãi không thôi Cuộc đời bèo bọt trôi Con thuyền tình không lái Mùa thu buồn tê tái Hoàng hôn giọt sương rơi ! Thương ai ngoài biển khơi Cung hằng con ngọc thỏ Xót xa đừng bẻ quế Thi nhân nào đứng coi Trái tim này lẻ loi Biết ai là tri kỷ Hỡi trần gian nhân thế Mây trắng hồng bay xa Giáo đường vang thánh ca Rung rinh kìa ngọn nến Biết bao tình thương mến Nữ thần vệ nữ ơi! cảm xúc tức thời bỗng dưng ghé thăm trang ca sĩ Lệ Hải 20.9.2015 Lu Hà Huơng Lan Lu Hà Rằng em muốn đố Hương Lu Lan Hà Suối thơ nhạt nhòa Tình trăng vuơng vấn Bướm hồng lấn cấn Cái oanh đoán ra Tên gọi Lu Hà Em là tiên nữ Tình em chan chứa Thơm thảo Hương Lan Đi khắp thế gian Tâm hồn thi sĩ Hồng nhan tri kỷ Lu Hà Huơng Lan Bướm hoa nồng nàn Ghép lại thành cặp Củi rơm đầy ắp Hương Lan Lu Hà Có chị Hằng Nga Chủ trương mai mối Kiếp sau đắm đuối Lại tìm đến anh Kết cỏ ngậm vành Em yêu anh lắm Nụ hoa tươi thắm Kim cải duyên thì Gió mây rầm rì Đôi ta ngất ngưởng Dao đài vọng tưởng Sóng sánh trăng soi Vén mây ghé coi Phượng loan âu yếm Cần chi dấu diếm Hai chữ tình yêu Thương ái xuân kiều Trọn đời nhớ mãi! 27.9.2015 Lu Hà Người Đàn Ông thơ đối đáp với Mi Pha: Người Đàn Bà Người đàn ông khát vọng Có đàn bà ôm lưng Giấc mơ lại lừng chừng Thơ thẩn bến hồng hoang... Người thiếu phụ mơ màng Âu yếm chàng thi sĩ Thiết tha hết rầu rĩ Quấn quít như phụng loan Trái tim yêu nồng nàn Lửa lòng dâng cuồn cuộn Như rồng mây gió cuốn Hôn nhau thiệt đắm say... Yêu hết tối lại ngày Tranh thủ lên cầu thang Phải chăng cõi thiên đàng Giữa ruộng dưa vườn ổi… Đàn ông thường lạc lối Qua sao ải mỹ nhân ? Khổ não lại nhọc thân Thói đời là thế đó Nay tôi xin bày tỏ Trên có ả Hằng Nga Dưới là cô Mi Pha Mấy vần thơ đối đáp... Dù mưa sa bão táp Đàn ông cần đàn bà Bao thế kỷ niên hà Mới gọi là thiên hạ Đàn ông thích của lạ Đàn bà chuộng tình thương Ái ân là bình thường Trai năm thê bảy thiếp Gái chính chuyên mộng đep Trọn đời một chồng thôi Nhưng phận mỏng bèo trôi Kiếp hồng nhan bạc bẽo... Biết bao chàng lẽo đẽo Kể chi là quả phụ Miễn rằng còn rất ngầu Thả hồn cùng dong chơi ... Ong kia đã hết thời Đoá hoa hương nhụy rữa Trai tài cũng quá lứa Giàu sang thì làm chi...? Nghe biển cả rầm rì Sóng hôn bờ cát trắng Con tinh vệ cay đắng Hận tình ngậm đá hoài... Duyên nợ tình ngang trái Xót xa sợi xích thằng Khi nàng bước sang ngang Trách chi tay Nguyệt Lão... Chàng bước đi lảo đảo Chẳng thiết chi sống nữa Tìm về cõi âm dương Nơi suối vàng âm phủ! Khói huơng tàn ấp ủ Nấm mộ buồn thiên thu Bóng ma hận tình thù Tiếng qụa kêu thảm thiết... Bây giờ tôi xin hết Hẹn nàng Mi Pha sau Bài thơ sau lại tiếp Rồng rắn ta lên mây...! 9.12.2015 Lu Hà