Lòng Mẹ Thương Con chuyển thể thơ Cánh Lá Vàng: Về Bên Mẹ Con trở lại qùy bên chân mẹ Đội mi hờ... khép nhẹ tuổi thơ Bỗng nhiên cất tiếng hát ru Đôi tay mềm mại vi vu gió luà... Lòng thổn thức hồn đau lảo đảo Mẹ vỗ về hãy ngủ đi con Bài ca thơ ấu vẫn còn Con yêu cuả mẹ tâm hồn thơ ngây... Trái tim mẹ vơi đầy nhắn nhủ Con dại khờ... chưa đủ lớn khôn Dạ con khắc khoải bồn chồn Tình yêu hoang dại trào tuôn biển sầu... Tôi nhìn mẹ bao la say đắm Khẽ mỉm cười muối mặn bờ môi Nhào vô ôm chặt lấy người Chưá chan hạnh phúc cuộc đời thế gian! 15.2.2012 Lu Hà Tặng Mẹ Thương Yêu chuyển thể thơ Thi Nguyên: Morsdang / Ngày Cuả Mẹ... Muà đông lạnh con lo lắm đấy Đường thì trơn băng muối trắng ngần Mảnh mai loạng choạng đôi chân Ra đường mẹ nhớ mũ khăn áo giày... Phải gìn giữ thân gày mẹ nhé Xương già khô ngã té con đau Tuyết dày mẹ cứ ở nhà Cải lương vọng cổ mặn mà tình quê... Nhớ đất tổ mẹ về thăm viếng Nơi miền quê vui sướng họ hàng Hai bên nội ngoại xóm làng Nắng hè mẹ lại đi sang bên này Xa mẹ lại vơi đầy mong nhớ Tấm lòng con chan chưá xiết bao Chuà chiền bạn đạo hồ ao Sen vàng lãng đãng điệu hò à ơi! Con sẽ điện luôn về mẹ nhé Tình mẹ con san sẻ niềm vui Thăm quan du lịch mọi nơi Danh lam thắng cảnh còn gì mẹ ơi! Mẹ là trái tim đời còn lại Để thay cha an ủi lòng con Tủi sầu giọt lệ trào tuôn Ai mà hiểu được nỗi buồn thiên thu... Đọc kinh kệ mõ chuà mầu nhiệm Quan thế âm thương cảm mẹ à Yên tâm an dưỡng tuổi già Thương con nhớ cháu lại qua bên này! 12.2.2012 Lu Hà Mong Ước Đơn Sơ chuyển thể thơ Thi Nguyên gửi Mai Hoài Thu: Ước Muốn Cuả Em... Em ao ước như chim cánh cụt Bơi tung tăng tha thiết cùng đàn Muà đông chẳng hề khóc than Không buồn chán nản nồng nàn chị ơi! Em lại muốn tường vi hoa dại Mọc bên đường êm ái bước chân Sương mai phủ trắng trong ngần Yên lòng du khách tạ ân đất trời Hay em sẽ theo mây lất phất Hoá thành mưa thánh thót nghe kinh Sư cô thong thả chày kình Khách tình tang hải giật mình chơi vơi... Ôi xao xuyến bồi hồi Lan Điệp Cắt dây chuông gửi thiệp mời hôn Yêu nhau bí mật gọi phôn Đừng ai ngăn cản lời đồn không hay... Nếu em có dở ngây dở dại Mộng yêu ma ngạ quỷ thời nay Độc tài Pol-Pot điên say Rượu vào ôm tượng tỏ bầy cùng ai... Em lại muốn chị ơi thi sĩ Suốt canh trường rên rỉ thương yêu Cung tên chẳng dám bắn liều Dương lên bách phát trúng đều cả trăm.. Rồi lần cuối đắm chìm biển cả Đời dạt dào kiếp cá triền miên Đắm say chẳng lụy ưu phiền Bình an vũ trụ thiên nhiên hài hoà! 15.2.2012 Lu Hà Linh Hồn Hung Tợn Từ thơ 8 chữ cuả Đinh Hùng:" Bài Ca Man Rợ " Bạn với ánh trăng vàng cổ độ Âm hồn ta huyền ảo xa xưa Trở về phố chợ quê nhà Thiên nhiên huyền bí hoang sơ núi đồi... Lá cỏ sắc vương đầy tóc rối Giọt sương rơi le lói hương rừng Khói bay bàng bạc lưng trừng Hung thần cổ quái hình dung rụng rờn... Ai cũng thấy chập chờn kinh hãi Dòng sông xanh cạnh núi biên thùy Châu thành quằn quại cơn say Hoa đồng cỏ nội đắng cay sụt sùi... Người và vật ngậm ngùi không nói Lảng tránh xa soi mói e dè Ngẩn ngơ nhìn bóng ngưạ xe Một thời chan chưá ê chề thê lương... Ta xuất hiện nguyên lòng sơn dã Cảnh hãi hùng nhuộm máu tà dương Xót thương căm giận hung cuồng Tiếng gầm rung cả non sông đất trời... Rồi lộng lộn vùng đi khắp xứ Hỡi chúng sinh thiên hạ qua đường Túm vai tìm ảnh mùi hương Bạc màu xiêm áo bi thương chán chường... Trán bằng phẳng lưng còng ngơ ngáo Từng oai phong kiêu ngạo râu mày Ghì người nghẹt thở trong tay Quát luôn có phải chính mày bạn tao? Kẻ lơ láo tội đồ xứ lạ Mất tinh thần từ thuở xa xôi Các ngươi vong bản hết rồi Còn đâu nhân tính bồi hồi ngẩn ngơ... Ta bỡ ngỡ tình sầu thương nhớ Đi tìm người thiếu nữ năm xưa Không mong ta đến bất ngờ Nhìn vào đáy mắt mịt mờ xa xăm... Rồi rũ rượi xầm xầm điên đảo Nàng run lên khiếp sợ lùi xa Bổng nhiên cất tiếng kêu la Phút giây ngắn ngủi nhạt nhoà hồn ma... Ôi nhan sắc mặn mà chua chát Tan nát rồi tay sắt cuả ta Than ôi! ma quỷ trêu đuà Còn bao nhiêu mộng la đà em ơi! Trong nấm mộ còn gì em nhỉ Xác rưã ra cùng với cỏ hoa Đàn ông cho chí đàn bà Oai phong kiều diễm còn đâu mất rồi... Hồn lảo đảo sặc cười ngây ngất Ghì chặt nàng cho chết mê ly Xéo lên sông núi đô kỳ Đập tan thành quách ra tay phá tàn... Chú thích: Đây là tư tưởng cuả cố Thi Sĩ Đinh Hùng. Lu Hà tôi là kẻ hậu nhân hứng lên thì chuyển thể sang song thất lục bát thôi. Tiện thể muốn nghiên cứu thêm ngày xưa ngưòi ta sống ra sao? Thật ra theo tôi là một tư tưởng quái dị, ly kỳ, rùng rợn, nhưng đọc kỹ cũng thấy tính bi hài, tình thương yêu ẩn náu... 12.2.2012 Lu Hà Nghẹn Ngào Ngợi Ca chuyển thể thơ Thương Việt Nhân: Linh Hồn Tượng Đá Đời chiến mã linh hồn bất diệt Máu lệ khô tha thiết người ơi! Ngàn thu chan chưá tình đời Lung linh rực sáng biển khơi trập trùng... Ai hối thúc bước đường lao khổ Vì nhân sinh cảnh ngộ trần gian Bọt bèo trôi nổi hợp tan Nhà tranh khói bếp lệ tràn bờ mi... Hồn chiến sĩ ngậm ngùi sương lệ Còn có ai an ủi sinh linh Sống còn le lói bình minh Vô danh gìn giữ an lành non sông Vạn nấm mộ không hương khói lạnh Nắm xương tàn đêm lặng hoang vu Trúc lâm bàng bạc chiều thu Linh hồn tượng đá ngàn sau tủi hờn... Được như thế sóng cồn biển cả Tiếng đời sau cổ độ thiên thu Dù tro thân xác thành tro Biển hồ sông nước nghẹn ngào ngợi ca... 14.2.2012 Lu Hà