Ngọc Ngà Kià Ai cảm tác từ bài lục bát cuả Vườn Thơ Đầu râu tóc dẻo dai cường tráng Đâu dễ tàn mật đắng canh chua Tình thơ trỗi dậy la đà Vườn Thơ đâu kém Hằng Nga má đào Mão đã đi tình xưa lại đến Bởi kiếp nào lưu luyến nỉ non Rồng vàng vương vấn nguồn cơn Nguyệt Nhi từ buổi hoàng hôn thuở nào Sương lất phất thướt tha tuyết điểm Miền trung du thấm đẫm tình quê Giang hồ dặm nẻo sơn khê Không gian huyền ảo tỉ tê mặn mà Vuờn Thơ dậy hoa chào bướm gọi Lạch đào nguyên ri rỉ tuôn ra Lâng lâng hai trái nõn nà Tóc mây giải luạ ngọc ngà kià ai? Hai tiên nữ hẹn thề thuả trước Bởi kiếp này lỡ bước duyên tơ Nguyệt Nhi cùng với Vườn Thơ Đâu thai khác bến mịt mờ đò xa... Sao vội vã lên bờ nhập thể Mấy thập niên tê tái xót đau Bây giờ khoảng cách hơi xa Mênh mông trời biển biết đâu mà tìm...? 5.12.2011 Lu Hà Đối Đáp Với Thi Nguyên 1 "Chẳng mấy chốc răng long đầu bạc. Được những gì, tiền bạc phù du. Nhiều khi cũng muốn đi tu. Sống đời trần thế mịt mù sao ra. Muội chẳng đợi tuổi già vẫn đến. Nghiệp quá dầy thắt bện quanh thân. Đắm say trong chốn dương trần. Học đòi viết lách, tu thân đỡ buồn" Thi Nguyên Muội giỏi thật muôn vàn thương nhớ Mới chỉ qua tiến bộ không ngừng Thông minh trí huệ vô song Đúng là nòi giống Lạc Hồng chẳng sai Ở bên ấy giờ này ảm đạm Xứ bắc Âu lạnh lắm muội ơi Sương mù tuyết phủ khắp nơi Mưa phùn gió bấc tả tơi sớm chiều Muội nhớ nhé ăn nhiều đồ nóng Ra ngoài đường lóng ngóng chớ quên Khăn quàng cổ ấm là nên Độn quần nịt bụng thắm duyên má hồng. 4.12.2011 Lu Hà Đối Đáp Với Thi Nguyên 2 "Huynh giỏi thiệt, thế mà cũng biết Quần lông cừu, thứ thiệt đó huynh. Các đồ lót ở trong mình Trong ngoài nịt chặt thanh thanh má hồng Chất lượng đó, dệt thường rất mỏng. Mặc một hồi là nóng liền thôi. Dù cho tuyết đổ ngập trời. Muội vẫn ấm áp, đi chơi cả ngày. Đồ ăn nóng, thì hay lắm chứ. Nhưng quen rồi những thứ lạnh thôi.... Bánh mì hai lát kẹp đôi. Điểm tâm bưã sáng, cả đời đã quen" Thi Nguyên Xin muội chớ đừng nên dễ dãi Sức khoẻ là rất quý muội ơi! Đêm nằm cưả sổ thoáng hơi Đủ phần cá thịt rau tươi thật nhiều Tình ân ái là điều quan trọng Giữ trung bình thể trạng vui tươi Lưu thông khí huyết nụ cười Hát ca nhảy muá cho đời dẻo dai Tập thể dục kiên trì muội nhé Ngồi toạ thiền trí huệ gia tăng Chớ nên hấp tấp vội vàng Ung dung thong thả nhẹ nhàng vẫn hơn Chớ nóng giận vui buồn vô lý Mọi việc điều suy nghĩ trước sau Đêm nằm giấc ngủ phải sâu Chớ nên trằn trọc âu sầu thở than.. 4.12.2011 Lu Hà Đối Đáp Với Thi Nguyên 3 "Lời nhắc nhở muội đây đã nhớ. Huynh yên lòng đừng sợ nưã nha. Bắc Âu đã nhận là nhà. Bao năm nay đã coi là quê hương. Còn tình ái vẫn thương nhiều lắm. Bao năm rồi vẫn đặm hương yêu. Muội đâu có muốn làm liều... Con tim thổn thức trăm điều đó thôi. Và thể chất thì thôi khỏi nói. Sức tràn đầy, tạm gọi....trâu rừng. Có khi nóng giận, vui mừng. La lên một cái, dường lưng gánh rồi. Thi Nguyên Muội phúc hậu thì ai cũng rõ Từ bao đời mới có ngày nay Càng nhìn càng ngắm càng say Mắt đen lóng lánh lay ray hạt huyền Sống mũi cao song quyền lừng lững Trái hồng đào lơ lửng như bay Xiêm y là lướt như mây Đuôi sam thừng bện cảnh này thiên thai Huynh thích lắm nụ cười hoa nở Ngây ngây hoài nhớ ả Hằng Nga Xa xôi cung Quảng la đà Xin làm chàng cuội gốc đa ngồi chờ... Muội muội muội ca ca hoài mãi Để đất trời tê tái mưa sa Luân hồi sáu nẻo ta bà Theo mây cưỡi gió bao la Ngân Hà... 5.12.2011 Lu Hà Rừng Cẩm Khê chuyển thể thơ Nguyễn Xuân Thiệp: Đốt Lưả Nghe Sư Đàn Giưã rừng vắng bập bùng lưả cháy Muà đông về tím tái nương mưa Rụng rờn suối lán quanh co Ruồi vàng bọ chó bạn tù tả tơi Chẳng ai ngó lưng trời trăng mọc Tiếng gà rừng xáo xác đêm khuya Sầu miên lởn vởn hồn ma Đầm hoang sấu dữ cỏ lau bến chờ Con chim lợn rú to lượm óc Củi ướt nhoè nhếch nhác lem nhem Tù ngồi hơ lưả im lìm Nghe chuyện cổ tích bóng chìm hư vô Đường Tây Trúc thày trò Tam Tạng Trải biết bao khổ nạn gian nan Bỗng nhiên rộ tiếng người đàn Nhà sư mặt ốm thân tàn héo hon Tâm mây nổi nguồn cơn thiền đạo Sóng lục đầu cổ độ trăng soi Thân cò đầm vạc chơi vơi Bắt cua vồ nhái tả tơi qua ngày Trong xó tối đắng cay đàn gảy Năm ngón gày lẩy bẩy cầm ca Trăm năm dạo khúc ta bà Xèo xèo mùi nhưạ mưa nhoà lệ rơi! Mù khói toả sương rơi cỏ rối Mưa thu bay le lói bóng trăng Chim bay sầm sập muà đông Tiếng đanh như thép cánh đồng phạt quang Kià mả tối Ngư Dương quỷ đọc Đá lăn tròn bứt gốc trâu điên Lán sâu bếp ảo thần tiên Chim ưng vuốt móng triền miên não nùng Tay nhỏ máu láng loang dây bật Tiếng quạ kêu lật đật rừng hoang Gió thu đưa võng bi thương Buồn trong lau sậy cỏ vương sớm chiều... Đàn u độc mà sao ảo não Người nghe đàn khơi đỏ lưả khuya Tóc râu tầm tã hơi mưa Sân nhà sứ gãy cưả ô mịt mờ... Manh áo rách nẻo chiều sương giá Mái lều tranh xiêu vẹo mưa rơi Lục âm sành vỡ than ôi! Khuya còn đẽo gỗ để chơi huỳnh đàn Ngừng tay gảy sư nhìn đống lưả Gốc cây khô thiên cổ trang kinh U sầu héo uá đầu xanh Ngó sen gầy guộc cầm canh lại đàn Trời lảo đảo non ngàn mơ nở Từ động sâu trăng đỏ trôi sông Lưả riu đàn đứt giưã chừng Trăng lên hổ xuống đường rừng Cẩm Khê! 20 giờ 5.12.2011 Lu Hà