Nhớ Thương Cha Mẹ cảm đối thơ Hiền Châu: Mưa Rào Chớm Hạ Mưa rả ríc ngậm ngùi cha mẹ Tình thương con vạn kỷ phôi pha Mười ba năm đã xa nhà Lũy tra giếng nước gương ngà mờ soi Con gái sợ lẻ loi chạng vạng Buổi hoàng hôn cay đắng xuân tàn Đá mòn tuế nguyệt trơ gan Nước non cau mặt quan san luống sầu Bước lầm lũi chân cầu dừng lại Ngoảnh mặt trông tê tái vấn vương Nén lòng trăm nhớ ngàn thương Bóng ai tần tảo chặng đường bão giông Ngày hai buổi đò đông chạy chợ Đôi vai gày gánh nợ trần ai Đói no dưa muối sắn khoai Vào ra tựa cửa thở dài mãi thôi Phận bèo bọt nổi trôi bờ bến Đóa phù dung nghèn nghẹn vầng trăng Bâng khuâng xõa tóc cung hằng Mưu sinh sự sống lang thang góc trời Đời khổ lụy tả tơi chèo néo Con thuyền tình lắt léo đong đưa Đêm qua ác mộng ghê chưa Mẹ kêu thảm thiết gốc dừa chuyển lay… Nghe tim nhói canh chày thống thiết Người ra đi biền biệt rồi sao ? Bàng hoàng giọt lệ ứa trào Cầu xin Thiên Chúa nghẹn ngào van lơn… Lần chuỗi hạt đền ơn hồng phúc Cảnh bình an thúc giục hồi hương Thăm đàn em nhỏ tới trường Mâm cơm đạm bạc dầm tương ớt cà ! 10.5.2016 Lu Hà Nhắn Nhủ cảm hứng với Võ Ngọc Nhi Thiên hạ lắm kẻ hay dòm ngó Miệng lưỡi môi cú vọ Nhi ơi! Sá chi ta cứ mỉm cười Túi cơm gía áo trêu ngươi lạc loài… Nhìn thấy cảnh trần ai bi lụy Vững đôi chân gối khụy dễ dàng Con đường ngay thẳng thênh thang Vượt qua cám rỗ chẳng màng hư danh… Kìa ánh mắt thiên thanh mát dịu Dáng kiêu sa riu ríu thiết tha Nhắn nhe cát sĩ Lu Hà Đêm trăng huyền diệu Hằng Nga tỏ tường… Cung đàn hạc Vương Tường non nỉ Tùng quân ơi! Tri kỷ tri âm Hải triều sóng vỗ ầm ầm Canh khuya thổn thức đầm đầm mưa sa… Hồn hồ điệp la đà sông núi Bóng hồng nhan thui thủi buồn thiu Trang Sinh chẳng gặp ỉu xìu Phù du bèo bọt liu điu cánh chuồn Cơn giông tố bồn chồn trong dạ Buổi xế chiều chiếc lá vàng thu Bâng khuâng tiếng gió vi vu Thơ ai văng vẳng hát ru giọng tình…! *Võ Ngọc Nhi: “Chuyện người chớ móc chớ moi Hãy treo gương thiện mà soi lấy mình Ai thương ai ghét mặc tình Phận mình cứ giữ tâm mình cho ngay..!!!” 19.5.2016 Lu Hà Bướm Vàng Phấp Phới cảm đối với Hiền Châu: Trốn Cái Nắng Hanh Nàng tự nhốt mình tránh nắng Mặt trời cay đắng xót xa Tưởng rằng ánh sáng chan hòa Ngờ đâu thục nữ nhạt nhòa mồ hôi…! Chùm lá biếc cười e thẹn Hiền Châu rón rén dịu dàng Có chàng cát sĩ mơ màng Hoàng hôn cò lả dở dang cung đàn… Năm ngoái nắng tràn bờ cỏ Bướm hoa bày tỏ nỗi niềm Bâng khuâng đứng dưới chân thềm Chích chòe mỏ đỏ êm đềm sóng reo… Hồ than thở heo may gió Đôi hồn bé nhỏ lệ rơi ! Tơ duyên chỉ đỏ chơi vơi Kẻ nam người bắc chân trời xa xôi… Lục bình nổi trôi trăm ngả Biết bao giờ có ngọc châu Lu Hà nửa trái tinh cầu Chong đèn ngồi dậy bóng câu đợi chờ… Thơ thổn thức lờ mờ tới Bóng tiên nga sợi tóc mây Huơng thơm vầng trán ngất ngây Quỳnh lan vừa nở vui vầy thâu canh Bình minh gọi mành trúc kéo Thi nhân buồn héo hắt lòng Trang Sinh ngồi dây nhớ mong Bướm vàng phấp phới sầu đong càng đầy…! * Hình chụp Hiền Châu mặc áo màu vàng 18.5.2016 Lu Hà Tình Mây Nghĩa Gío cảm đối thơ Trần Thị Lan: Kiếp Đời Trần Thị Lan xa xôi yêu dấu Chút tư tình bìm giậu lân la Say thơ óng ả mượt mà Dây leo từ thuở gương nga suối đèo… Trăng tàn héo cheo leo đỉnh núi Gió heo may buồn tủi đồi thông Bóng hồn hờn giận thinh không Chập chờn ma ái ngóng trông mây chiều… Con đường nhỏ liêu xiêu cành liễu Bao cuộc đời yểu điệu dong chơi Cây sồi dở khóc dở cười Xót xa thục nữ lệ rơi đôi hàng… Kiếp nhân thế phũ phàng tệ bạc Lỗi đạo nhà gày rạc xanh xao Nỡ sao xé mảnh lụa đào Kẻ nam người bắc nghẹn ngào biển khơi… Người cát sĩ tả tơi sóng vỗ Giương cột buồm cổ độ trăng soi Hằng Nga thương cảm lẻ loi Xạ hương dẫn lối mặn mòi cá tôm… Nào ai biết nằm ôm gối chiếc Giấc điệp hồ yến tiệc thiên thai Lu Hà khuây khỏa gót hài Đền ơn mây gió giao đài đàn ca… Nghe thánh thót ngọc ngà chàng thiếp Điệu nghê thường lịch thiệp tiên nga Tiễn đưa dặm nẻo sa bà Cầm tay bịn rịn tiếng gà xôn xao…! 5.5.2016 Lu Hà Tỉnh Mộng… cảm đối thơ Giang Hoa: Dốc Cạn Trăng Thơ Người cô phụ nghiêng bình cạn cốc Mảnh trăng thơ gió thốc nguyệt hờn Thái hư ảo cảnh dập dờn Sương rơi lã chã chập chờn đòi cơn… Cha mẹ nhện âu sầu chăng lưới Thương con tằm tức tưởi kéo tơ Ngoài sân đom đóm hững hờ Phòng the giá lạnh lờ mờ đèn chao… Ly rượu dốc nghẹn ngào nhỏ lệ Biết cùng ai tri kỷ tri âm Thủy triều lên xuống ầm ầm Rừng thông nấm cỏ thì thầm suối reo… Mưa tầm tã chân đèo ai đó Khách gọi đò bến lở bờ hoang Cầm canh gà gáy bàng hoàng Giật mình tỉnh mộng mơ màng chuông xa… Mõ lốc cốc giang hà quan tái Thắp nén hương ái ngại tình tang Bình minh le lói phũ phàng Men say chuếnh choáng bẽ bàng Hằng Nga…! *Dốc cạn trăng thơ: lục bát 30.5.2016 Lu Hà Được Chứ Cô Em… cảm đối với Ngọc Nga: Yêu Lần Nữa… Hỡi cô gái xinh tươi lướt mướt Dáng thiên thần tha thiết thiều quang Tóc mây óng ả mơ màng Mùa xuân rực rỡ nắng vàng mảnh mai… Vâng được chứ mày ngài liễu mác Đường cong thon xào xạc bướm hoa Cớ sao khóe hạnh nhạt nhòa Trong khi oanh yến tấu hòa nhạc ca… Thôi đừng trách ta bà khổ lụy Rượu tình xưa túy lúy men say Ngậm ngùi nuối tiếc đắng cay Lửa lòng tàn lụi canh chày thở than… Bao giông tố non ngàn biển rộng Cảnh phòng không chiếc bóng lắt leo Ngọn đèn mờ ảo hắt heo Xiêm y nhàu nát eo xèo hạt mưa… Canh gà gáy cũng vừa thức dậy Nỗi chán chường lẩy bẩy chống tay Tình quân xa cách từ nay Trần gian quán trọ chuỗi ngày lẻ loi… Xin làm chiếc gương soi dáng ngọc Có tôi đây chẳng nhọc nhằn chi Trúc mai xao xuyến thầm thì Cung đàn Tư Mã rầm rì suối reo… Tình thi sĩ chân đèo vẫy gọi Ngọc Nga ơi tươi rói Lu Hà Ngàn thu chứng giám Hằng Nga Hồn thơ lai láng mượt mà giao hoan...! 29.5.2016 Lu Hà Nhớ Mùa Hè Xưa cảm đối thơ Thu Vân: Hè Vắng Nàng Thu Vân nhớ thời con gái Tiếng ve sầu quan tái người ơi! Bạn bè phiêu bạt muôn nơi Chia tay biền biệt chơi vơi nỗi niềm.... Hà lão trượng bên thềm hóng mát Gió nồm nam ngào ngạt mùi hương Trăng non một thuở môi hường Nhớ người thiếu nữ vấn vương đoạn trường... Hồn vọng tưởng sân trường rợp bóng Bướm hồng xinh trống gióng cờ bay Ngẩn ngơ cát sĩ đắm say Dẫu lìa ngó ý còn cay đắng lòng... Cánh sen đó sầu đong năm tháng Nửa cuộc đời đằng đẵng xót xa Phong ba cát bụi giang hà Trán nhăn tư lự canh gà hoài vương... Ghế đá khóc giọt sương như giục Cầu Tràng Tiền Thê Húc Ngọc Sơn Bần thần bóng dáng chập chờn Lửa lòng cháy bỏng đòi cơn mặn nồng... Nương cánh hạc phiêu bồng trăng gió Lạch đào nguyên chàng có nhớ không? Thiếp thường biến hóa thần thông Nghê thường vũ điệu mênh mông sóng tình...! 18.5.2016 Lu Hà Bướm Xuân Kỳ Ngộ viết tặng Bình Minh và Hiền Châu Khi ánh nắng bình minh le lói Hạt minh châu sáng chói trong tôi Mùa xuân kiều diễm bồi hồi Bướm ong dìu dặt núi đồi nở hoa... Thiên tình mộng tấu hòa khúc nhạc Mắt nai hiền ngơ ngác tùng quân Hồn mây bốn bể phong trần Phẩm tiên trái cấm tần ngần nụ hôn... Thuyền mát lái bồn chồn loan phụng Sóng dạt dào xưng tụng cá tôm Ngất ngây ẻo lả vòng ôm Hằng Nga bẽn lẽn cột buồm thẳng băng... Qua bột hải dịu dàng chàng thiếp Lầu quỳnh hương hồ điệp xôn xao Thi đàn hội ngộ vườn đào Tuôn châu nhả ngọc nghẹn ngào sao trăng ... Cảnh hạ giới sao bằng ta nhỉ Cứ vui đi hoan hỉ thâu canh Đuốc hoa rạo rực trúc mành Nghê thường vũ điệu mộng lành thiên thu... Rồi thổn thức vi vu gió thổi Sắp sáng rồi tội lỗi chi đâu? Mà sao khổ lụy bể dâu Xa nhau biền biệt biết đâu mà tìm...? Duyên kỳ ngộ cổ kim chi hỡi Trai anh hùng chỉ rối đào tơ Thuyền quyên sao nỡ hững hờ Ngậm vành kết cỏ cuộc cờ điểm vây... 10.5.2016 Lu Hà