Châu Về Hợp Phố cảm xúc dào dạt khi đọc thơ tình của Hiền Châu Thơ rạo rực nóng bầu nhiệt huyết Em làm anh da diết yêu thương Đạp rào xô cửa như thường Chăn loan gối phượng tình trường là đây Đêm thanh vắng vui vầy non nỉ Màn bát tiên lạc hỉ giường mây Thiên thai hồn lạc ngất ngây Cung đàn dìu dặt chén đầy chén vơi Rượu cứ rót lả lơi cành liễu Nàng tiên nga yểu điệu thiết tha Mấy khi đắm đuối sơn hà Suối reo róc rách câu ca khúc hò Ồ lạ nhỉ thập thò bóng nguyệt Dòng sông tương thân thiết yêu chiều Một nền Đồng Tước xuân kiều Cái oanh thỏ thẻ mĩ miều đào non Ôi cảnh giới hồng son lả lướt Cõi trần gian sướt mướt em ơi! Giọt sương lã chã tuôn rơi Châu về Hợp Phố hỡi người thi nhân! 9.3.2015 Lu Hà Đóa Hoa Xuân Nữ viết tặng Hoài Thương Anh vẫn cứ nhìn em đắm đuối Nửa hồn mây tức tưởi đắm say Tấm lòng trinh bạch hôm nay Trời cao sẽ biết cho ngày gặp nhau Bao thế kỷ cỏ nhàu hoa nát Một ngàn sau tươi mát xuân hồng Bướm ong lên đỉnh tang bồng Yến oanh quấn quít mây rồng đổ mưa Cuộc dâu bể cũng thừa ân ái Dặm trường xa quan tái gió đưa Ngẩn ngơ hàng liễu gốc dừa Khuâng vàng đầy đặn đung đưa dáng hình Hồ dậy sóng lung linh bóng nguyệt Duyên Châu Trần thắm thiết tình ta Nôn nao muốn cả ngân hà Thơ đề lá thắm mượt mà hương ngây Hiên lãm thúy bâng khuâng thục nữ Màn bát tiên thất bảo giường mây Kim bôi hợp cẩn rót đầy Năm canh dìu dặt vui vầy phượng loan Nghe tiếng hạc trần gian xao xuyến Mảnh tình riêng quyến luyến không thôi Nhìn em tim đập bồi hồi Phù du bao kiếp nổi trôi sông hồ! 15.3.2015 Lu Hà Chút Tình Tri Ngộ cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Trắc Ẩn Tình tri ngộ vẫn còn thương nhớ Người với ta từ độ biết nhau Chẳng may số phận cơ cầu Bến sông hoài vọng đôi câu trắc bằng Chiều lam khói mơ màng bóng liễu Nửa vầng trăng lạc điệu xa xôi Nỗi niềm u uất mờ trôi Cung đàn nức nở bồi hồi sương rơi! Hãy níu lại mảnh đời phiêu bạt Hồn thơ say bi đát đắng cay Tháng ngày biền biệt cho hay Đầu xanh héo úa lắt lay nắng vàng Khô nước mắt bẽ bàng thời đại Chút niềm riêng tê tái hoa đèn Dòng đời xuôi ngược bon chen Vàng son bia đá bõ bèn gì đâu? Trăng nghèn nghẹn phiến sầu vạn cổ Đường ta đi thống khổ chặng dài Mịt mờ chẳng thấy ngày mai Thuyền xa bến bãi tương lai chập chờn Cả dân tộc tủi hờn non nước Lũ chúng ta lạc bước trần gian Nửa già thế kỷ bần hàn Vì sao nông nỗi nghèo nàn em ơi! Đừng hỏi nữa rã rời hồn lạnh Trái tim băng tạm lánh nhân gian Lửa lòng nguội tắt tro tàn Hoàng hôn tim tím lệ chan giáo đường! 14.3.2015 Lu Hà Đôi Bờ Sông Tương viết tặng Hiền Châu Có nàng thục nữ đeo kính mốt Chỉ thấy ai bằng một mắt thôi Mắt kia tóc xõa che rồi Lửa lòng trỗi dậy bồi hồi nôn nao Lá xào xạc thì thào gió thổi Trái tim say nóng hổi bến tình Dập dìu hoa bướm bóng hình Tiên nga e lệ vệ tinh dạt dào Đời cát sĩ thơ trào suối tắm Dòng Trữ La đằm thắm môi son Tây Thi biền biệt núi non Hiền Châu tha thiết mới còn hôm nay Nền Đồng Tước đắng cay từ thuở Hồn Chu Du lạc vợ khi nào Lửa thiêu trăm vạn quân Tào Lu Hà còn nhớ yếm đào năm xưa? Nay gặp lại đầm đìa phây búc Giọt sầu vương thôi thúc làm thơ Bút hoa phác họa ai ngờ Ngậm ngùi cảm động ngẩn ngơ sóng tình! Thôi đừng trách thiên đình nghiệt ngã Nguyệt Lão kia chỉ đỏ rối tơ Mặc cho trống mái đợi chờ Thư cưu khản giọng đôi bờ sông Tương! 12.3.2015 Lu Hà Hoa Xuân Còn Thắm cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Không Đề Hoa xuân đắm đuối hai mươi tuổi Lá thu bay rong ruổi thời gian Tình anh còn mãi chứa chan Cây na ổi chín trăng ngàn thơm hương Mái tóc xanh dặm trường mây trắng Em nhìn anh cay đắng xiết bao Bướm ong thổn thức nghẹn ngào Bến sông xưa vẫn dạt dào vi lô Con đường cũ cơ hồ trút lá Cành bàng khô nghiêng ngả mồ côi Rêu phong cầu gỗ mất rồi Hàng cây dâm bụt bồi hồi đợi ai? Chiều lam khói u hoài thương nhớ Nửa vầng trăng từ độ xa nhà Yêu anh trai tráng hào hoa Hai mươi năm đã nhạt nhòa sương rơi Cơn gió chướng rung trời biển cả Mái hiên sầu lã chã hạt mưa Nhà tranh phên nứa gió thưa Má hồng thiếu phụ có chừa ai đâu? Anh đi mãi dãi dầu mưa nắng Đời chiến chinh đằng đẵng xa xôi Xót xa cành liễu nổi trôi Phù dung bèo bọt thuyền xuôi mái chèo…! 13.3.2015 Lu Hà Hồn Ngây Ngất Tình viết tặng Hiền Châu "Chỉ vì nắng gắt không thương Nên làm cánh gió lạc đường che duyên Khuất đi con mắt nhung huyền Bao nhiêu Âu yếm gởi miền hoang vu..." Hiền Châu Nghe cái oanh nỉ non cành trúc Khóm hoa nhài thúc giục bướm ong Xôn xao làn nước uốn cong Hồ xanh thăm thẳm hương lòng đắm say Kìa cánh gió lá bay miền ái Chú nai vàng chẳng ngại đường xa Trèo đèo lội suối qua nhà Chất chồng lưng túi đậm đà tình thơ Chiều hoang dã ngẩn ngơ thục nữ Khách tao nhân qúa bộ ghé chơi Phòng văn trống trải mời xơi Chè xanh giải nhiệt lả lơi má hồng Hoàng hôn xuống gương lồng bóng nguyệt Tay cầm tay da diết mặn nồng Trăm năm sợi chỉ tơ hồng Tâm đầu ý hợp phiêu bồng phượng loan Trang phây búc thế gian muôn ngả Chúc Anh Đài Sơn Bá là đây Gieo vần nối chữ càng đầy Lệ Hoa Thúc Bảo hồn ngây ngất tình Đêm thanh vắng hành tinh quyến luyến Cả hoàn cầu xao xuyến ghé coi Giai nhân chẳng nỡ hẹp hòi Hà - Châu vằng vặc sáng soi ngân hà 12.3.2015 Lu Hà Mộng Ước Ngày Mai cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Đôi Mắt Người Sơn Tây Em ở Thạch Thất đi chạy giặc Anh người vệ quốc gác đêm nay Thành Sơn thổn thức hương say Trăng thu Bất Bạt đắng cay muôn phần Đêm hiu hắt ứa tràn sông núi Đất Ba Vi buồn tủi xót thương Nỗi niềm cố quận tha phương Xứ Đoài mây trắng vấn vương u hoài Từ độ đó chặng dài tan tác Nối tiếp theo xơ xác điêu tàn Đá ong cát bụi lầm than Rưng rưng khóe hạnh cơ hàn khổ đau Em có thấy bạc màu cỏ dại Cánh đồng khô tê tái chiều mưa Mẹ già chống gậy rừng thưa Bao nhiêu xác trẻ mới vừa trôi sông Trong đáy mắt mênh mông u uẩn Người Sơn Tây lận đận đọa đày Khôn nguôi viễn xứ tỏ bày Cho lòng nhẹ bớt canh chày sầu tư Ta mơ ước vân du cánh hạc Một ngày mai trỗi nhạc tơ vương Đường hoa ráo lệ đau thương Ngược xuôi tấp nập quê hương mặn nồng Bao giờ trở lại đồng Bương Cấn Núi Sài Sơn may mắn lúa vàng Trải dài Phủ Quốc thênh thang Vi lô sông Đáy dịu dàng thiết tha Anh sẽ gặp dáng nga yểu điệu Cảnh thanh bình kỳ diệu sắc hoa Điệu hò con sáo nhạt nhòa Hỏi rằng còn nhớ người ta năm nào? Má hồng thắm môi đào chúm chím Trầu cau tươi áo tím xuân sang Thuyền tình rẽ sóng đò ngang Trúc mai ân ái tào khang trọn đời! 11.3.2015 Lu Hà Vấn Vương Mãi Hoài cảm xúc tràn ngập khi đọc thơ Hiền Châu: Vô Đề Cơn địa chấn đất trời rung chuyển Sóng lòng dâng hổn hển bờ môi Trái tim cuồng nhiệt sục sôi Toàn thân bốc lửa bồi hồi ngực ai Phút êm ái nét ngài vội nở Động bướm hoa khép mở chàng ơi! Thiếp tôi chuếnh choáng lả lơi Rồng mây cuồn cuộn tả tơi gốc đào Lá xanh rụng thì thào oanh yến Chiều hoàng hôn trận chiến đôi ta Xôn xao dìu dặt cung nga Long sàng thất bảo là đà hương say Thế mới biết ngất ngây tình ái Sở Trang Vương chẳng ngại đường xa Vu Sơn thần nữ trăng ngà Hiền Châu có biết Lu Hà ở đâu? Chau khóe hạnh mái đầu tóc xõa Sợi mi cong bả lả mùi hương Mồ hôi rơm rớm nõn nường Làn da trắng muốt vấn vương mãi hoài Trống canh điểm trần ai biền biệt Cánh hạc bay da diết nhớ nhung Tiếng gà eo óc vô cùng Heo may gió thoảng lạnh lùng ly tao! 15.3.2015 Lu Hà Nguyên tác: “Dịu dàng nhé...những hờn ghen của đất Êm ái đi ..cơn thịnh nộ của trời Ngưng gió gầm..biển động với ngàn khơi Cho đêm đen vẹn nguyên màu bóng tối.. Níu giây yêu... đừng mặn nồng chóng vội Cho môi hồng.. tuôn đổ những thanh âm Cho khát khao..cho âu yếm gụi gần Cho buông tuột... men tình trong đáy mắt.. Khép mi sâu ..kín bưng lời đường mật Dốc hương lòng... ngùn ngụt lửa đam mê Rung tim đi đôi ngực đã.. cận kề Đêm mù đặc..mơn man tình khai lối…“ Hiền Châu