Nối Lại Dây Tơ cảm đối với Hiền Châu: Chẳng Phải Yêu Đâu Gót sen trắng nõn nà thong thả Vầng trăng non ẻo lả hoàng hôn Vuờn thanh hoa bướm bồn chồn Hằng Nga thơ thẩn nửa hồn đào xuân... Dừng chân bước tần ngần tư lự Bấy lâu nay răng rứa mô tê Núi non chưa vẹn câu thề Sông tương dằng dặc dãi dề mưa sa... Bởi thuở trước đàn ca Thúc Bảo Hậu đình hoa lại dạo khúc sầu Xích thằng dang dở cau trầu Đoạn trường đôi ngả chân cầu phượng rơi! Thương đôi hạc tơ trời bi lụy Nức nở hoài ngọc qúy phôi phai Duyên kia trong cõi trần ai Thuyền tình lạc bến khứ lai bẽ bàng... Đêm trăng sáng mơ màng thiếu phụ Nàng Hiền Châu thầm nhủ Lu Hà Nửa vòng trái đất bao la Tâm linh thổn thức canh gà hội thơ ... Trang phây búc ngẩn ngơ cát sĩ Ngọc châu tuôn hoan hỉ hồng nhan Tùng quân lời ý chừa chan Phỉ nguyền mai trúc nồng nàn về sau...! 12.7.2016 Lu Hà Cơn Mưa Rã Lòng cảm đối thơ Giang Hoa: Mưa Tháng Sáu… Mưa tháng sáu hoài vương da diết Giọt thương buồn sướt mướt trần ai Bâng khuâng lần lữa khứ lai Bụi hồng mây gió gót hài dặm băng… Nghe thánh thót mênh mang vọng tưởng Hồn quặn đau chèo chống phong ba Lênh đênh sóng vỗ hải hà Thuyền trăng lạc lối Hằng Nga tủi hờn… Đêm hoang dã đòi cơn khắc khoải Bến sông Tương oan trái quạnh hiu Chập chờn đom đóm liu điu Cộng viên ghế đá iủ xìu bướm ong Con chim cuốc chân tường lá rụng Ve gọi hè từng búng phượng rơi Ngậm ngùi rặng liễu chơi vơi Hàng tre hun hút chợ đời bon chen Mưa xối xả từng phen tê tái Ngóng trời quang quan ải xa mờ Than ôi ! Còn lại giấc mơ Cung đàn dang dở bài thơ nửa vời Hoen khóe hạnh rã rời thiếu phụ Mưa trong lòng biết nhủ cùng ai Làm sao chẳng hết nguôi ngoai Hàng hiên lã chã dằng dai canh tàn…! 16.7.2016 Lu Hà Sầu Hận Cung Oán cảm đối thơ và hình ảnh Tạm Biệt Tình Đầu: Từ Lúc Nào Nàng ngồi xuống lòng đường giá lạnh Giọt sương rơi lấp lánh khuâng trang Làn da trắng mịn ngỡ ngàng Xôn xao đàn kiến vội vàng hỏi thăm… Mang hờn dỗi con tằm cái kén Nhện chăng tơ lỗi hẹn vì ai Bâng khuâng dải lụa gót hài Nỗi niềm ứ đọng canh dài lệ chan… Khối tình đã tiêu tan trong gió Lá thu hồng bướm nhỏ vơ vơ Nắng vàng sao nỡ hững hờ Cưả lòng băng đóng đôi bờ nguyệt hoa… Tim héo hắt nhạt nhòa mưa nắng Lục bình trôi cay đắng xiết bao Thuyền tình chấp chới lao đao Biển xanh sóng vỗ nghẹn ngào chia ly… Buồm rách nát nhung y tàn tạ Chiếu chăn nhàu vàng đá phôi phai Còn đâu nũng nịu nét ngài Dặm trường thiên lý u hoài thở than… Thế là hết nồng nàn tha thiết Mối tình đầu da diết thiếp chàng Hoàng hôn ủ rũ mơ màng Bóng câu lướt mướt dổ dang cung sầu… 10.8.2016 Lu Hà Tiếng Sáo Trần Ai Cảm đối với nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương: Bản Tình Ca Quê Hương Em hát bản trường ca muôn thuở Quê hương ơi dang dở cuộc đời Đa đoan hờn giận mặn mòi Non xanh nước biếc lẻ loi cánh chuồn… Nghe sáo trúc vương buồn khắp nẻo Cảnh mục đồng vắt vẻo lưng trâu Lũy tre ôm ấp cau trầu Mẹ cha sớm tối mái đầu bạc phơ… Hồn nghệ sĩ bơ vơ xứ xở Chân trời xa tuyết phủ đồi thông Mưu sinh vất vả chất chồng Biển lòng thổn thức mênh mông phiến sầu Then cài chặt bóng câu qua cửa Ngọn đèn xanh chan chứa tình người Rèm buông nức nở tuôn rơi Lệ sa nốt nhạc chơi vơi ngậm ngùi Cung đàn hạc sụt sùi lã chã Hạt sương thu thấm cả bờ mi Tà dương bóng liễu nhu mì Gót sen mềm mại thầm thì Hằng Nga… Nơi cung cấm cành đa gốc quế Ngọc thỏ kia thế kỷ ly lao Biết không trần thế lao đao Chia loan rẽ thúy trúc đào sa cơ ! 20.7.2016 Lu Hà Nguyễn Thy Khóc Huế viết tặng nữ sĩ Nguyễn Thy ngâm thơ Giang Hoa: Huế Chiều Ni… Nguyễn Thy khóc hồn thơ bi lụy Giọng ca ngâm sơn thủy đài trang Huế ơi! Trăng mọc võ vàng Giang Hoa thổn thức dở dang cung đàn… Lu Hà cũng chứa chan giọt lệ Con thuyền tình thế kỷ chơi vơi Sông Hương núi Ngự à ơi! Bồng bềnh mây gió cảnh đời lầm than… Kìa thành cổ vô vàn thương nhớ Trần Huyền Trân từ thuở phấn son Chế Mân sao vội héo mòn Hai châu Ô- Lý chon von đỉnh sầu… Cây phượng vĩ chân cầu rụng lá Thu lại thu vàng đá phôi phai Hoành phi câu đối thi tài Văn chương họa tiết gót hài quân vương… Vườn Ngự Uyển nghê thường vũ điệu Nhạc cung đình ai điếu xót xa Trông mây ngóng chị Hằng Nga Thấy con thỏ ngọc gốc đa mà buồn Hàn Mạc Tử bồn chồn Vĩ Dạ Bến tang bồng nấm mộ đồi hoang Hoài lang vọng cổ mơ màng Cải lương thánh thót thiếp chàng ly tao Trung Nam Bắc nghẹn ngào nức nở Hạt sương rơi bên lở bên bồi Ô Lâu Tả Trạch bèo trôi Công tằng tôn nữ đứng ngồi chẳng yên…! 18.7.2016 Lu Hà Thân Gái Dặm Trường cảm tác thơ Lehuyen Vuong: Mẹ Yêu Ơi! Cánh chim nhỏ lênh đênh biển cả Gió hồng nhan bươn bả phương trời Phù dung bèo bọt tả tơi Thuyền nan sóng đánh chơi vơi giữa dòng… Phố đông đúc cửa lòng eo hẹp Cảnh Sài Gòn gác xép xô bồ Ngược xuôi gồng gánh tri hô Thị phi dìu búa giang hồ chợ đen Tranh giành sống bao phen tê tái Chốn phong trần phận gái mong manh Đêm khuya vắng vẻ buông mành Then cài cửa khóa cũng đành chịu thôi Cơn gió chướng nổi trôi phiêu bạt Bụi mưa giăng bi đát tang thương Ngổn ngang gò đống góc tường Chén cơm pha máu thê lương não nùng Tiếng gào thét hãi hùng rùng rợn Bọn đầu trâu táo tợn cướp ngày Kể chi tín nghĩa gian ngay Lẻ loi con khóc canh chày lệ chan Vượt sổ kiếp trăm ngàn khổ cực Tự mình con từng bước dấn lên Tu mi nam tử thuyền quyên Cần lao trí tuệ nối liền theo nhau Lửa hun đúc vàng thau sáng tỏ Mẹ thương yêu mới có ngày nay Bồ hòn ngậm đắng nuốt cay Trời cao thăm thẳm đất dày cưu mang Đường trăng sáng thênh thang con tới Lời dạy xưa vời vợi núi sông Công cha nghĩa mẹ non bồng Chiều lam khói tỏa cánh đồng làng quê Mẹ chống gậy con về ăn tết Tóc bạc phơ tha thiết đợi chờ Cổng làng chiếc lá bơ vơ Bóng con vội vã lờ mờ hơi sương! 18.7.2016 Lu Hà Gương Ngà Mờ Soi cảm hứng thơ với Giang Hoa: Khó Ngủ... Thơ thổn thức như luồng gió thổi Nửa hồn ai đắm đuối bay cao Chim muông hoa bướm thì thào Buồm căng lướt sóng nghẹn ngào biển khơi... Dòng tứ tuyệt chơi vơi thuyền ái Ánh trăng huyền quan ải đại dương Vân du cát bụi vô thường Đầm sen hương ngát vấn vương u hoài... Đêm khó ngủ canh dài khắc khoải Tiếng cuốc kêu tê tái dặm trường Liễu buông vàng võ sông Tương Tỳ bà gảy khúc Vương Tường xa hương... Cung đàn chậm môi hường se sắt Trái tim sầu khoan nhặt mưa sa Ngược xuôi nặng gánh ta bà Côn trùng rền rĩ gương ngà mờ soi.. Tri thiên mệnh mặn mòi ngũ thập Nẻo phong trần bước thấp bước cao Vườn xuân lá rụng lao xao Bâng khuâng tư lựa ứa trào gịọt châu... * Thơ nhân ngày sinh nhật của nữ sĩ Giang Hoa 21.6.2016 20.6.2016 Lu Hà Luân Vũ Điệu cảm hứng với Mã Kim Liên Luân vũ điệu lờ mờ chuyển động Mã Kim Liên lồng lộng trào dâng Lu Hà rạo rực bâng khuâng Toàn thân uốn éo lâng lâng tuyết hồng... Mây khói ảo mênh mông huyễn hoặc Cõi trần gian thủy mạc thiên thai Bóng hình thanh thoát trang đài Chờn vờn huyền ảo gót hài thiết tha... Cứ tưởng thật mặn mà âu yếm Lại vút đi bí hiểm làm sao Thinh không ẩn hiện góc nào Giơ tay quờ quặng ôm vào tuột ra... Dáng thanh thoát ngân nga thỏ thẻ Nhạc rung lên nhỏ nhẹ dịu dàng Tiếng kèn phảng phất mơ màng Giọng Tây chan chứa thiếp chàng ly tao... Thiên tình mộng nôn nao khó tả Ma mị sầu gỉa lả ngàn thu Ngậm ngùi ai oán vi vu Trăng non buồn bã vân du sóng đào... Biển sôi sục thét gào gió hú Bóng hình ai quyến rũ hồn ta Nghê thường dan díu đằng la Tơ hồng dây mọc quan hà dặm băng.... Lưu luyến qúa dùng dằng chẳng dứt Ngọn lửa lòng bứt rứt không yên Trái tim lạc bến đào nguyên Chim sa cá lặn thuyền quyên mộng vàng... * Mã Kim Liên: "Khói huyền nào ma mị bến trần gian Đừng cong cớn dối gian bờ mi khép..." 19.7.2016 Lu Hà Nhớ Thương Quá cảm hứng với Tạm Biệt Tình Đầu in hình trong cốc bia Nhớ thương qúa cốc bia sủi bọt Bóng hình ai như rót khối sầu Tương tư bạc cả mái đầu Chiều hè nóng nực bên cầu thở than... Hoa phượng vĩ chứa chan tình ái Cánh chim trời tê tái mãi thôi Nửa vòng trái đất bồi hồi Ngẩn ngơ cát sĩ mây trôi gió vờn ... Hồn khắc khoải dập dờn ong bướm Giọt sương rơi thấm đượm đòi cơn Trúc mai rầu rĩ giận hờn Phụng cầu Tư Mã cung đờn dở dang... Duyên hội ngộ thiếp chàng đây đó Bến ly tao lối nhỏ đường xưa Xôn xao rặng liễu gốc dừa Sông Hương núi Ngự đò đưa mái chèo... Vườn thượng uyển hắt heo gió thoảng Dáng cung tần thấp thoáng gần xa Tiếng thơ lưu luyến Lu Hà Ngàn thu biền biệt Hằng Nga ngậm ngùi... Người thục nữ sụt sùi nhỏ lệ Từng giọt bia tri kỷ tri âm Cái oanh thỏ thẻ thì thầm Gieo nhân cho qủa ươm mầm về sau....! 10.8.2016 Lu Hà Dòng Đời Còn Chảy cảm đối với Paul Nguyễn Hoàng Đức: “Nhịp Điệu Thời Gian“ Thầm mong nhủ thần linh thức dậy Thân xác còn run rẩy băn khoăn Bánh xe chuyển động nhọc nhằn Đồng hồ tí tách trầm lăn vô hình Tiểu cực đại hành tinh ánh sáng Cõi sa bà cay đắng bi ai Dặm trường cát bụi dấu hài Phong ba bão tố khứ lai rập rình Ngay từ thuở khai sinh thiên địa Bóng hư vô tròn trịa vòng quay Trăng sao vạn thể đêm ngày Đạo trời vũ trụ trả vay nợ nần Vì cuộc sống thế nhân tất bật Tranh miếng ăn giành giật hơn thua Muôn loài tự tạo ganh đua Bể dâu cuồng loạn bốn mùa đổi thay Sáng trời mọc vần xoay tối lặn Vầng trăng kia đều đặn khuyết tròn Mây bay nước chảy đá mòn Xuân qua hè đến thu còn sầu đông Nghe nhịp điệu thinh không cô quạnh Kìa lâu đài thành quách dựng xây Bướm hoa dan díu vui vầy Bồ đào mĩ tửu ngất ngây trướng hồng Cuộc hưng phế dòng sông vô tận Trục thời gian lận đận dần trôi Cỏ cây cầm thú luân hồi Muôn loài thụ tạo đầu đuôi vắn dài Tiếng xình xịch u hoài thổn thức Tàu vào ga hối thúc vội vàng Đoàn người nuối tiếc hành trang Bỏ quên quán trọ bẽ bàng ngẩn ngơ Chiều gío lạnh bơ vơ vĩnh cửu Bóng câu qua riu ríu qụa kêu Tương giang bèo bọt lều bều Cá tôm thoi thóp ai kều vớt cho ? Trường hí kịch tấn trò bày đặt Từng xu rơi cóp nhặt rương đầy Ngày nhìn đêm ngắm bấy chầy Đồng hoang cỏ dại hao gầy xác ve Thân cò vạc chán chê sự sống Có vui chi một đống bạc tiền Bon chen địa vị lợi quyền Tò te kèn thổi vào miền hư vô Sông núi khóc nhấp nhô làng mạc Đã bao đời xào xạc lũy tre Trải qua mưa nắng dãi dề Từng trang lịch sử não nề khổ đau Nhanh hay chậm trước sau tuần tự Tùy loài người thức ngủ cảm ra Không gian ba phía quan hà Thời gian níu kéo rằng ta với mình Ôi trí tuệ thần kinh tri giác Xao xuyến tình xào xạc thu ba Nàng xuân dáng ngọc la ngà Hoa tàn liễu héo xót xa ngậm ngùi... Thuyền mất lái dập vùi biển cả Bão giông cuồng đày đọa thân trai Phòng không hiu quạnh nét ngài Trán nhăn tư lự canh dài lệ chan Ngày tận thế hoang tàn băng gía Thời gian dừng thảm họa nhân gian Không gian đông đặc kêu van Tỷ năm ánh sáng muôn vàn mông lung Sao khó hiểu tận cùng biến hóa Lực lượng nào kìm tỏa răn đe Kỷ hà hỗn độn khắc khe Phiêu diêu tự tại nhắn nhe cõi lòng Nguyễn Hoàng Đức thuận dòng nước chảy Nhịp thời gian điệu nhảy van xơ Lu Hà lạc bến huyền mơ Trăng thanh đối họa làm thơ tặng đời Dân tộc Việt dở cười khóc mếu Nòi giống hiền thảo hiếu mẹ cha Thủy chung gìn giữ sơn hà Vợ chồng con cái cảnh nhà yên vui Sầu thế hệ sụt sùi nhỏ lệ Buồn làm chi tuổi trẻ vươn lên Biển đông sóng vỗ vang rền Máy trời thúc giục rồng tiên Lạc Hồng! 11.7.2016 Lu Hà