Điệu Ru Quan Họ Nắng đi ngủ hoàng hôn thức giấc Buổi chiều tà theo bước sương mù Xôn xao bếp lửa trăng lu Nhìn ra thấp thoáng bóng thu hẹn về Bữa cơm tối tràn trề ấm áp Mùi hương thơm tấp nập ánh đèn Hằng Nga thèn thẹn ngồi lên Đàn gà chiêm chiếp ở bên đầu hồi Cô thôn nữ mỉm cười chúm chím Ngước nhìn trời áo tím em say Bâng khuâng lòng mẹ vơi đầy Bát canh rau muống vui vầy tình quê Nghe gió thoảng hồn mê ngây ngất Cánh đồng làng xanh ngắt yêu thương Hỡi người viễn xứ xa hương Điệu ru quan họ vấn vương u hoài! cảm xúc khi đọc thơ Hoài Vân: Hồn Quê 7.6.2013 Lu Hà Đắng Cay Tương Phùng tặng Hoaitrang Vu Thiên tình mộng ngàn sao còn đó Giọt sầu vương cổ độ trăng soi Nghê thường vũ điệu người ơi! Bồng lai tiên cảnh bồi hồi thế gian Nghìn đêm lẻ thở than nhân ái Lòng trẫm đau tê tái xót xa Trầm luân trong cõi sa bà Duyên lành hội ngộ Ngân Hà chuyển lay Nghe tiếng hát hồn say vọng tưởng Nhạc trầm hùng sóng động triều dâng Rum ba lạc lối thiên đàng Đào Nguyên róch rách nhẹ nhàng bướm hoa Ồ lạ chửa gió mưa vần vũ Cầu kim ô mong đợi u hoài Phù dung bao kiếp nổi trôi Xích thằng sợi chỉ mộng đời chiêm bao Theo cánh nhạn dạt dào biển cả Tình thơ say biết ngả nào đây Nương dâu lưu luyến tràn đầy Hoài lang dạ cổ đắng cay tương phùng! 7.6.2013 Lu Hà Lửa Tam Muội Lửa tam muội sinh ra năng lượng Thiêu trái tim nóng bỏng huyệt sầu Xóa tan dấu vết khổ đau Dạt dào ân ái mái đầu phong sương Mắt huyền mộng yêu thương đắm đuối Môi thắm hồng sớm tối vào ra Đôi ta chung một mái nhà Cung đàn dìu dặt trăng ngà ngẩn ngơ Hương thơm cũ bơ vơ áng nguyệt Giọt ban mai tha thiết người ơi! Đa tình tự cổ xa xôi Hồn thơ nức nở mảnh đời bi ai Tâm khắc lậu chương đài từ thuở Gió thu ba cổ độ trăng soi Phù du bao kiếp nổi trôi Trăm năm ai biết duyên trời hay không Chôn kỷ niệm yêu thương tàn mộng Bó vết thương sầu đọng tim côi Nhân tình bạc bẽo như vôi Đoạn trường thê thảm chơi vơi tủi sầu Tình nghĩa đã phai màu sắc áo Chút duyên xưa héo úa lụy phiền Thoi đưa ngày tháng triền miên Bon chen cuộc sống đồng tiên đảo điên. chia sẻ tâm tư cùng Vanessa Le, Hương Nguyên, Lãng Tử Đa Tình khi đọc bài đường thi: Lửa Yêu 30.6.2013 Lu Hà Mịt Mù Xa Xôi cảm xúc khi đọc thơ Jackie Luong Em vẫn nhớ tình đời dang dở Gửi bài thơ lệ nhỏ mưa xa Mênh mông biển cả sa bà Con thuyền độc mộc giang hà chơi vơi Nhắm mắt lại xa xôi nẻo cũ Tạ từ nhau duyên nợ trần gian Niềm vui nào đã chứa chan Ái ân đứt đoạn trăm ngàn khổ đạu Bờ mi khép mái đầu sương trắng Hết xót thương cay đắng u hoài Phù du một chuyến đi xa Vấn vương rặng liễu chương đài vườn hoang Nơi huyệt mộ cánh đồng hiu quạnh Nấm cỏ lau lay lắt khói bay Nào ai còn nhớ tới đây Nén hương sám hối vơi đầy nỉ non Giọt nước mắt sầu tuôn nức nở Ru hồn người trong gió vi vu Suối vàng cách trở âm u Đường xa vạn dặm mịt mù thông reo! Thôi vĩnh biệt bọt bèo dâu biển Phận hồng nhan tủi thẹn Hằng Nga Cái điều bạc mệnh chẳng tha Thiên thu vạn cổ Ngân Hà còn đây! 1.7.2013 Lu Hà Nhân Duyên Tiền Định tặng Pich Hạnh Cùng phụ nữ mà khen nhau đẹp Bởi lòng mình rộng hẹp thanh cao Yên tâm chút phận yếm đào Tình đời phiêu lãng dạt dào bướm hoa Kìa quân tử ngẩn ngơ hoa đẹp Bởi trái tim nhộn nhịp yêu thương Hiếm hoi phụ nữ đẹp lòng Hồn nhiên hai phái má hồng nôn nao Lạc cõi mộng điệp hồ chan chứa Cõi người ta biết lựa sao đây Bên tình bên bạn chua cay Khoan dung độ lượng đắng cay phũ phàng Thói ích kỷ bẽ bàng duyên nợ Cố ganh đua sao có được nhau Phù du dầu dãi mái đầu Đa tình cổ lụy giang đầu nỉ non Hồn trinh nữ bồn chồn thơ gọi Kiếp ma tình đắm đuối mãi thôi Hợp tan bao kiếp nổi trôi Nhân duyên tiền định mệnh trời khó lay. 1.7.2013 Lu Hà Hãy Đứng Dậy Vui ngạo nghễ thi nhân cần có Giữa biển trời sóng vỗ trùng khơi Xoa tay giữ trọn nụ cười Vượt lên ghềnh thác làm người thẳng ngay Kể khi cả đắng cay tủi hận Bao thương đau khổ tận khốn cùng Trái tim thổn thức não nùng Tuần trăng dang dở đứt cung dây đàn Xua giấc mộng trần gian huyễn hoặc Bởi lòng người thảm khốc bi ai Xót xa rặng liễu chương đài Hồng nhan bạc mệnh canh dài thở than Từng thu chết xuân tàn héo úa Ngẩng cao đầu thi phú giai nhân Vần thơ vút cánh non ngàn Đại bàng rơi lệ thế gian thường tình Nhìn đàn sếu hành tinh lạc lối Cố hương còn đắm đuối hồn xưa Cây đa giếng nước hàng dừa Trõng tre kẽo kẹt gió đưa u hoài Lời đàm tiếu mỉa mai diễu cợt Miệng thi phi thui chột được sao Nước non biển cả sông hồ Tình người viễn xứ dạt dào thủy chung! chia sẻ tâm tư cùng Thimyngoc Huynh khi đọc bài đường thi: Ngạo Đời 13.6.2013 Lu Hà Tìm Đâu Thấy Bóng Ngọc Ngà Nụ hôn cuối linh hồn thảm thiết Khóc cuộc tình da diết sầu thu Cỏ lau nấm mộ hoang vu Hàng phong ủ rũ âm u gió lùa Hồn lạc nẻo bốn mùa tầm tã Bước chân đi lần lữa lối về Người đời trọn nghĩa phu thê Kẻ thì thơ thẩn bên lề cuộc vui Từng thu héo chôn vùi tuyết hận Lá vàng bay lận đận thế gian Giọt mưa thấm ướt trăng ngàn Trái tim băng giá gót chân phong trần Thế là hết tình nhân ân ái Chiều Cần Thơ tê tái quan san Bên hồ Đà Lạt thở than Ai về nhắn nhủ Tràng An liễu đài Trong giấc mộng đêm dài tuyệt lộ Tiếng chuông chùa Thiên Mụ trăng soi Hương Giang tức tưởi giòng đời Giai không khóa chặt xa xôi cuối trời Một lần cuối nụ cười vụt tắt Để ngàn năm hiu hắt trăng thu Tiễn người biền biệt thâm u Gió mưa vần vũ mịt mù sương rơi! Bao ngang trái một thời xuân trẻ Tiếc làm chi giọt lệ Hằng Nga Hồn trinh qua bến Ngân Hà Tìm đâu thấy bóng ngọc ngà thuở xưa Chia sẻ tâm tình cùng chị em Thuy Anh Lam và Nguyễn Thư Sinh 13.6.2013 Lu Hà Tìm Lại Mùa Xuân tặng Thimyngoc Huynh Chẳng nói được một câu ly biệt Lầm lũi đừng da diết lệ tuôn Thu tàn hờ hững lối mòn Con đường sỏi đá tủi hờn gió đông Đêm lạnh lẽo người thương đâu thấy Dài lê thê thiêu cháy héo hon Thẫn thờ khép lại tấm son Cô đơn thiếu phụ liễu buồn vóc mai Ngao ngán nỗi khứ lai trống rỗng Nghe sóng lòng biển động thê lương Cản ngăn cách trở đại dương Hoàng hôn bảng lảng sợi vương mây sầu Vòng nghiệt ngã bên cầu tê tái Lá thu vàng quản ngại đường xa Theo giòng lũ cuốn sa bà Lênh đênh chìm nổi giang hà bể dâu Trời xanh biếc hồ sâu vùng Perth Đóa phù dung thảm thiết chơi vơi Nỗi niềm đâu đó xa xôi Mùa xuân tìm lại ở nơi chốn nào? cảm xúc khi đọc bài: Biệt Ly 10.6.2013 Lu Hà Tặng Em Cô Gái Trường Sơn Thuở trời đất trào cơn sóng đỏ Hận ngàn thu giông tố mưa rơi Nước non bàng bạc một thời Cuốn theo tuổi trẻ một đời chinh nhân Trai với gái lưá còn rất trẻ Xếp bút nghiên thể chế lên đường Chẳng hò hẹn ở chiến trường Đoàn năm năm chín mở đường Trường Sơn Anh tòng quân chưa tròn mười tám Em theo sau tuổi mới trăng non Vì sao duyên phận lưã lần Yêu em mà chẳng trọn phần nỉ non Trong đại đội xa gần là nữ Luật nhà binh lành dữ biết sao Cấm đôi trai gái hẹn hò Cấm cùng đi dạo cơ hồ công khai Anh lén lút bồi hồi ghi tặng Gưỉ cho em vài tiếng thương yêu Sợ rằng đồng đội biết nhiều Phê bình kiểm thảo mọi điều gian ngay Đời ta sao khổ thế này Yêu nhau chẳng được tỏ bày cùng nhau Cứ lầm lũi sớm chiều cuốc đất Mở con đường đâm nát con tim Hàng ngày xe chạy ầm ầm Chiến xa xanh lá tới miền cao miên Bệnh sốt rét lan tràn đại đội Mưả mật vàng tê tái thương đau Than ôi tuổi trẻ còn đâu Môi thâm mặt tái âu sầu làn da Sợ mất điểm thi đua tiến bộ Nên anh đành thất thố với em Thương em để bụng âm thầm Ngày đêm toan tính lo tìm lối ra Nhìn về miền Bắc quê nhà Tương lai hy vọng đang chờ đón anh Sau ba năm rừng xanh núi đỏ Gạt lệ sầu máu rỏ tim phai Chưa hề thề thốt nặng lời Anh như cơn gió một thời thoảng qua Rừng Trường Sơn vi vu gió thổi Lạnh ru hồn tử sĩ âm u Mây vàng lãng đãng chiều xa Như Hoa chẳng biết bây giờ ở đâu? Sống hay chết làm sao biết được Chỉ biết rằng một bước lưu ly Thương em tuổi trẻ thiệt thòi Đời Hoa tan nát một thời chiến chinh… 2008 Lu Hà