Mẹ ơi Chúng Con Về

Thảo luận trong 'Như Phong' bắt đầu bởi Như Phong, Thg 3 22, 2012.

  1. Như Phong

    Như Phong Guest

    MẸ ƠI CHÚNG CON VỀ

    Trăm triệu trái tim con cái Mẹ
    cùng toàn Dân Việt đã nở hoa
    triệu cánh tay đàn con vong quốc
    chung một lòng ký thỉnh nguyện thư

    ngọn đuốc Việt Khang đang bùng cháy
    khắp năm châu bốn biển hô vang
    Việt Nam tôi đâu? lời thống thiết
    đồng bào ơi đứng dậy lên đàng

    Mẹ Việt Nam ơi! chúng con về
    Bàn tay chúng con không cần súng
    mỗi trái tim là vạn quả bom
    chúng con về đuổi bầy lang sói
    chúng con về dựng lại Việt Nam

    rồi thân Mẹ sẽ đầy thương tích
    bởi đàn con huynh đệ tương tàn
    nhưng Mẹ ơi vì nòi giống Việt
    xin Mẹ thương giùm mảnh giang san

    Mẹ Việt Nam ơi! chúng con về
    Chung nhau dưới mái nhà Tự Do
    trăm triệu bàn tay và khối óc
    góp lại muôn người được ấm no

    sẽ không còn sưu cao thuế nặng
    không còn ai cướp đất phá nhà
    thương yêu nước toàn dân giữ nước
    vẹn toàn cơ nghiệp của ông cha

    Mẹ ơi! đến lúc cháu con về
    đuổi quân bán nước chống xâm lăng
    muôn đời là con Hồng cháu Lạc
    dựng lại cờ Tổ Quốc Việt Nam

    Như phong
    2/12
    Góp gió cho Việt Khang
     
  2. Như Phong

    Như Phong Guest

    Dạy Con

    DẠY CON

    Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế Cư
    tiệt nhiên định phận tại thiên thư.
    như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
    nhữ đẳng hành khan thủ bại hư
    (Lý Thường Kiệt)

    Bây hiểu gì không thằng cộng sản
    Nước Việt Nam là của dân nam
    di chỉ cha ông còn muôn thuở
    bây đành đem bán lũ ngoại bang

    những thằng con bất hiếu ngu đần
    khôn nhà dại chợ chẳng nên thân
    ra ngoài làm nhục danh Tiên Tổ
    về nhà cướp của giết thân nhân

    ông cha đã bao lần đuổi giăc
    mối thù truyền kiếp hắn với ta
    chúng mầy làm bạn chơi với hắn
    có ngày cắn lưỡi đó nghe con

    hỏi chúng bây cái gì Cộng Sản
    đem giang san Cộng nốt cho Tàu
    đất phương Nam của dân Nam ở
    sách trời ghi sẳn vạn đời sau

    nhà Nam vô phước con bất hiếu
    rước Cướp vào nhà Xưng anh em
    phá nát Gia Trang xô Tông Miếu
    trời hỡi trời! đau nát tâm cang

    ông hỏi chúng bay thằng Cộng Sản
    những thằng ngu xuẩn nhất hành tinh
    hương hỏa Tổ Tiên là Núi Biển
    bây đành lòng đồ thán sinh linh

    Như phong
    Tháng hai 2012
     
  3. Như Phong

    Như Phong Guest

    Quê Hương Tôi Là Một Nhà Tù

    QUÊ HƯƠNG TÔI
    LÀ MỘT NHÀ TÙ


    Quê hương tôi là một nhà tù
    Có cả núi sông và mênh mông biển cả
    Có em bé co ro bên hè phố ngủ vùi
    Có mẹ già thương nhớ con tù tội
    Khóc nhẹn ngào trong đêm tối lạnh căm
    Ôi nhà tù việt nam
    Một đoàn người cai ngục
    Là một lũ gian tham

    Nhà tù trên quê hương tôi
    Chuyên nhốt dân lành là người tổ quốc
    Người yêu nước sống trong tủi nhục
    Người thương giống nòi bị nhốt chung thân
    Ôi! nhà tù Việt Nam
    Đầy dẫy máu xương của người cùng một Mẹ
    Máu anh em cùng giống chung nòi

    Quê hương tôi là một nhà tù
    Có cả ruộng vườn có hoa và máu
    Có giặc xâm lăng vào hà hiếp đồng bào
    Nhà tù quê hương tôi
    Đã mất hết tình người
    Không còn tình yêu thương đồng loại
    Chỉ có tham tàn bán nước buôn dân
    Nên đất nước tôi còn lắm phong vân
    Ôi nhà tù Việt Nam!!!
    Một nhà tù từ Bắc xuống Nam
    Trên đất nước tôi
    Người yêu nước là mang trọng tội
    Nên quê hương tôi là một nhà tù

    Như phong
    Viết tặng Việt Khang
    Tháng 2/2012(Đã phổ nhạc)
     
  4. Như Phong

    Như Phong Guest

    Ngày Mai Hỡi Ta Về Nơi Trăm Tuổi

    NGÀY MAI HỠI
    TA VỀ NƠI TRĂM TUỔI


    Ta đang đứng giữa đôi bờ mộng, thực
    như đang đi trong rừng rậm mù sương
    trước mặt trùng trùng núi cao vực thẳm
    bâng khuâng dừng lại trước ngã ba đường

    trời làm giông tố hay lòng ta bão nổi
    mà quẩn quanh như thuyền lạc giữa dòng
    hôm qua hoài niệm những gì được mất
    và ngày mai là mộng mị hôm qua

    ngày mai hỡi ta về nơi trăm tuổi
    bàn tay xòe mười ngón vẩy chào nhau
    bên kia thấp thoáng vầng trăng hư ảo
    giữa trắng đen là một giấc chiêm bao

    hành trình trăm năm bao lần nông nổi
    bước chân đi lạnh ngắt ánh trăng khuya
    vùng trời đó ta đi vào miên viễn
    vào nơi đây hoa cỏ cũng ngoan hiền

    cuộc hành trình đi về ngang qua biển
    trời trong xanh và mây trắng thong dong
    ngày mai hỡi ta còn quay trở lại
    cũng chỉ là cơn gió thoảng đêm trăng

    núi vẫn cao và cụi đá rong rêu
    trăng khuyết tròn lá vẫn xanh muôn thuở
    hết một vòng quay ta còn bở ngở
    những đam mê hư thực cuộc rong chơi

    Như phong
     

Chia sẻ trang này

Share