Không Thể Thiếu Tình Yêu Cảm xúc thơ Goethe bài 150 Tình yêu nuôi dưỡng trái tim Gốc cây cần nước biết tìm ở đâu? Nắng mưa dầu dãi mái đầu Hồn mây phiêu bạt bể dâu dặm trường Dẫu lìa ngó bẻ tơ vương Nụ hôn rạn nứt môi hường thấm đau Gió sương chung thủy bạc màu Rượu nho quý tộc cơ cầu mật ong Đông tàn tê tái cõi lòng Mùa xuân hy vọng long đong đợi chờ Thê lương nỗi nhớ đôi bờ Đại dương ngăn cắt bơ vơ hững hờ Thương con cá lội lờ đờ Đĩa dầu hao cạn ngẩn ngơ giọt tình Con thuyền vô định điêu linh Biển vùi sóng dập hãi kinh phận mình Lửa lòng nhen nhóm rung rinh Đỏ hoe khóe mắt bóng hình của ai Trách người thêu dệt đơn sai Quay lưng kỷ niệm khứ lai bao điều Sống không thể thiếu tình yêu Tà dương khuất núi dáng chiều thướt tha Nghẹn ngào hỏi chị Hằng Nga Quảng Hàn lạnh lẽo xót xa ái tình. Nguyên tác:“Cần Tình Yêu” 27.2.2021 Lu Hà Thủy Chung Trọn Đời Cảm xúc thơ Goethe bài 208 Em là cô gái Hà Lan Yêu chàng hoàng tử nồng nàn thiết tha Tây Ban Nha, đã gây ra Chiến tranh tàn khốc cửa nhà nát tan Pháp trường ảm đạm khóc than Trái tim đau nhói giang san mịt mù Suối vàng tĩnh mịch âm u Linh hồn bá tước ngao du chốn nào Thế gian đôi ngả ly tao Phút giây hấp hối nghẹn ngào biệt ly Mưa rơi ủ rũ quốc kỳ Mỉa mai tơi tả nhung y màu vàng Lông cừu hoàng đế cao sang Cuốn vào cõi chết bẽ bàng ngàn thu Đao thương chống lại kẻ thù Cùng đường tự sát ngục tù xót xa Rửng rưng công tước Alba Mưu mô chính trị yêu ma hãi hùng Egmont dồn ép tới cùng Người yêu tuẫn tiết thủy chung yếm đào Klarchen vẫn ngọt ngào Nụ hôn nóng bỏng thì thào bên tai Đôi ta trong cõi trần ai Khối tình mang xuống tuyền đài không tan. Nguyên tác:”Clara hay(Klarchen)” 29.3.2021 Lu Hà Sức Mạnh Của Tình Yêu Cảm xúc thơ Goethe bài 210 Trong tay nắm chắc cung tên Thần Cupid ấy ngang nhiên tung hoành Dư thừa sức mạnh giao tranh Tâm hồn yêu dấu sao đành bỏ qua Vang lên sấm sét bốn mùa Mẫu thân thách thức ganh đua thế trần Phút giây say đắm tần ngần Căng phồng bộ ngực phàm nhân tuyệt vời Long lanh ánh mắt lả lơi Lâu đài uẩn khúc lệ rơi đôi hàng Jupiter, đã giúp chàng Trái tim ép chặt với nàng Psyche Tên vàng giữ trọn lời thề Ngàn năm chung thủy tràn trề ái ân Apollo cũng bần thần Thương cây nguyệt quế tủi thân má đào Daphne trốn nơi nào? Tự do lựa chọn nghẹn ngào sầu thu Thoảng nghe tùng bách vi vu Thiên thần ánh sáng sương mù xua tan. Nguyên tác:”Với Cung Tên” 29.3.2021 Lu Hà Nụ Cười Thi Nhân Làm thơ thế hệ mai sau Ngẫm suy thế kỷ bạc màu gió sương Thi tao phảng phất dặm trường Tinh thần vốn liếng tình thương giống loài Khổ đau dằn vặt hỡi ai Nhân văn tri thức khứ lai nhạt nhòa Cầu an thế giới thái hòa Đông tây xứ sở tinh hoa sáng ngời Bâng khuâng giọt lệ tuôn rơi Tháng ngày u ám cảnh đời lầm than Rừng sâu vực thẳm gian nan Bắc nam đôi ngả nghèo nàn giàu sang Phải đâu áo gấm lọng vàng Xây mồ tạc tượng xênh xang để đời Hồn mây bướm trắng rong chơi Suối vàng kiêu bạc nụ cười thi nhân Tự nhiên con tạo xoay vần Thời gian ánh sáng non gần đỉnh xa Mênh mông vũ trụ bao la Tâm hồn thư thái thiết tha tiếng gà Ấm trà hương vị canh ba Trán nhăn tư lự sơn hà của ta Bình minh cho tới chiều tà Cung đàn tao nhã lân la xóm giềng. 30.3.2021 Lu Hà Cò Mồi Cảm xúc thơ Goethe bài 240 Cò mồi khai thác ếch sâu Hồ bơi nuôi dưỡng đứng đầu bá quan Vợ chồng đỉnh tháp chứa chan Nhà thờ xây tổ bần hàn đứng coi Trẻ già chẳng dám xăm soi Đinh tai nhức óc tiếng còi hỏa xa Ruộng đồng trời biển bao la Thạo nghề cò đất ông cha sang giàu Tổ tiên nòi giống trước sau Nương nhờ cửa Chúa chia nhau quyền hành Phúc âm thánh thót chiên lành Thánh đường e ngại tranh giành tôn nghiêm Hào quang lấp lánh bên thềm Ngàn sao soi sáng lưỡi lưỡi liềm trăng non Ngược xuôi vì lẽ sống còn Hành lang cầu nguyện sắt son đá vàng Thân cò may được vẻ vang Họ hàng tổ ấm khang trang góc trời Đỉnh cao sừng sững bao đời Chuông ngân thánh giá thảnh thơi linh hồn. Nguyên tác:”Nghề Cò Đất (Beruf des Storches)” 21.4..2021 Lu Hà Trầm Hương Cảm xúc thơ Goethe bài 248 Trầm hương tinh khiết thánh thần Phải đâu chất thải phàm nhân dưới trần Khói xông nghi ngút xa gần Lấy tay che mũi ngại ngần tới nơi Thiên đường lạc lõng chơi vơi Ngang nhiên xúc phạm cõi trời oai linh Ai không cố gắng hết mình Thành tâm cầu nguyện trung trinh một thời Amen chẳng nói ra lời Giáo đường khói độc cảnh đời lầm than Chiên lành linh mục phàn nàn Chúa Trời hít phải bần hàn khổ đau Hương thơm tưởng nhớ trước sau Ngàn năm gìn giữ bảo nhau phụng thờ Phúc âm thánh thót tới giờ Tiếng chuông La Mã đợi chờ hồng ân. Nguyên tác:”Palinodies Thứ Nhất ” 25.4..2021 Lu Hà Chợ Trời Cảm xúc thơ Goethe bài 254 Mấy khi trở lại quê nhà Non xanh nước biếc thiết tha thuở nào Hünfeld mảnh đất anh đào Qua nhiều thế kỷ nghẹn ngào lệ rơi Tin truyền lan khắp mọi nơi Chợ trời háo nức chơi vơi phố phường Biển treo đại lý khai trương Gánh gồng lũ lượt bốn phương đổ về Chôn nhau cắt rốn nguyện thề Phong trần dặm nẻo sơn khê bụi hồng Nông dân trên những cánh đồng Chăn nuôi trồng trọt ngóng trông hội mùa Chào mời đon đả khách mua Mấy người lính chiến đầu cua tai mèo Không xu dính túi đói meo Lê đôi nạng gỗ cảnh nghèo lầm than Chanh chua gái điếm phàn nàn Chàng trai ngốc nghếch bần hàn kém chi Thợ rèn gân bắp đen xì Thử đôi giày gỗ thầm thì nhỏ to Phơ phờ cử chỉ co ro Mong manh hy vọng thăm dò nông sâu Đàn bà giúp việc bù đầu Ngổn ngang bao bố dãi dầu nắng mưa. Nguyên tác:”Hội Chợ Hünfeld” 30.4..2021 Lu Hà Tự Nhủ Lòng Mình Cảm xúc thơ Goethe bài 257 Tình yêu bi lụy thê lương Trái tim giá lạnh sầu vương trái gì Đời người như kiếp chim ri Nấm mồ vô chủ thầm thì hát ru Ngẩn ngơ nuối tiếc ngàn thu Nụ hôn thô bạo hận thù tiêu tan Thôi đừng tội nghiệp khóc than Phập phồng núm vú chứa chan ái tình Xập sè ánh sáng lân tinh Nắm xương hài cốt dáng hình của ai Gió mưa vẫn chẳng nguôi ngoai Khối tình mang xuống tuyền đài vùi chôn Lang thang chi nữa linh hồn Nưả mê nửa tình hoàng hôn sương mù Lạnh lùng hang động âm u Trán nhăn tư lự ngao du thế trần Non xanh nước biếc thi nhân Thiên nhiên vui vẻ muôn phần vẫn hơn Bụi hồng phủ lấp giận hờn Nhọc nhằn thân xác đòi cơn dập dìu Chiều tàn ngán cảnh buồn thiu Đám mây phiêu bạt đìu hiu chốn nào Đau đớn thay, phận má đào Vòng tay êm ái ngọt ngào còn đâu? Tuyết sương bạc trắng mái đầu Nửa vầng trăng khuyết bể dâu đoạn trường Tần ngần dạo bến sông tương Tương tư hạt đậu yêu thương ích gì? Nguyên tác:”Nghịch Ngợm Và Vui Vẻ (Frech und froh)” 2.5.2021 Lu Hà Để Lại Cho Người Cảm xúc thơ Goethe bài 260 Món quà để lại cho người Nhân loài ghi nhớ cuộc đời tôn vinh Khác chi thần thánh anh minh Trái tim thi sĩ công trình ngàn năm Hồn thơ như ánh trăng rằm Siêng năng sớm tối con tằm nhả tơ Tổ tiên dân tộc đợi chờ Tha phương xứ sở đôi bờ đại dương Chôn nhau cắt rốn cố hương Hoa lòng ngó ý vấn vương cảm hoài Nỗi niềm mãi chẳng nguôi ngoai Cuốc kêu khắc khoải canh dài sầu ly Nôn nao dưới bóng kinh kỳ Cố đô một thuở quân uy hào hùng Trải qua năm tháng bão bùng Tấm lòng son sắt thủy chung giống nòi Muôn vàn tinh tú sáng soi Khắc bia tạc đá mặn mòi núi sông Hoàng hôn văng vẳng tiếng chuông Chiên lành chan chứa cánh đồng nở hoa Thi ca âm nhạc hài hòa Bức tranh nghệ thuật nhạt nhòa lệ rơi Công lao sáng tạo để đời Vẫy vùng đôi cánh chim trời tự do. Nguyên tác:” Để Được Ghi Nhớ” 6.5.2021 Lu Hà Ngu Ngốc Cũng Tốt Cảm xúc thơ Goethe bài 263 Ngu đần hoan hỉ khắp nơi Hang cùng ngõ hẻm nói cười râm ran Lăng xăng con chó nồng nàn Xông pha chủ tớ thế gian thái bình Vực sâu thăm thẳm vô hình Dấn thân tiếng sủa thần linh sững sờ Trái tim sao nỡ hững hờ Nhọc nhằn mắng chửi giả vờ khổ đau Trung thành gắn bó trước sau Bánh xe xã hội theo nhau nghiến hoài Đêm hè eo óc canh dài Mùa đông trượt tuyết nguôi ngoai tấc lòng Nghèo hèn cám cảnh long đong Ước mơ bá tước thong dong lâu đài Đàn cừu gặm cỏ lai dai Bỗng nhiên kiêu hãnh nào ai bằng mình Jubilo ngụ tính tình Cất cao giọng hát thông minh tức thì Gần xa văng vẳng dulci Âm hồn ma quái rầm rì bên tai. Nguyên tác:” Những Kẻ Ngu Ngốc Xuất Hiện ( Der Narr epilogirt)” 8.5.2021 Lu Hà