Thi Nguyên Đã Hưá Lời Rồi Thi Nguyên đã hưá lời rồi Hẹn Hà hạ giới là nơi tự tình Harry chớ có bận mình Việc đời cứ để trời xanh phán bày Đường về Phật Quốc chông gai Bao nhiêu hiểm trở giốc dài đèo cao Nàng Thu yểu điệu má đào Cũng mong duyên nợ khi nào trả xong `Hồn thơ non nỉ bến thương Tương tư đôi ngả má hồng nôn nao Thư qua meo lại nghẹn ngào Thiên Đình cảm ngộ ông Tơ ngậm ngùi Thu Sương Dương, cũng cảm thông Anh Văn than thở nỗi lòng Hà quân Mong sao tình chớ lưã lần Nhỡ nhàng vài kiếp khổ thân Lu Hà Một lời như thớt chém dao Nỡ sao rút lại tim trào lệ rơi! 10.1.2012 Lu Hà Nhớ Con Kính tặng Thi Lão Hà Thượng Nhân Bông sen rực rỡ cánh vàng Trái tim đỏ thắm tình thương nhân loài Thượng Nhân dang dở cuộc đời Bàn cờ thế cuộc giống nòi lầm than. Ra đi trăng núi sương ngàn Biển khơi lồng lộng con thuyền ngẩn ngơ Hải Âu cánh trắng bơ vơ Thuyền ai mất lái bến bờ tử sinh. Chín ba bạc mái đầu xanh Phong trần cổ lụy chiến chinh một thời. Thương nhau chỉ biết thở dài Ba chìm bảy nổi cõi người phù du. Niềm tin thiên Chuá bao la Ngôi hai thỉnh nguyện âu sầu nỉ non Gia đình bạn hữu xa gần Góc trời Mỹ Quốc muôn vàn xót xa ! Âm dương đôi ngả chia lià Tình cha nghiã mẹ biết đâu mà về Dạm trường muôn nẻo sơn khê Gió bay thoang thoảng não nề chuông reo! Mênh mông sóng vỗ rì rào Giấc mơ hồn gọi nghẹn ngào canh khuya Sông Hương bến Ngự Nam Giao Bồng bềnh sáu nhịp năm xưa lệ trào ! Sài Gòn Chợ Lớn cố đô Kinh thành thất thủ nhạt nhoà mưa rơi Ngổn ngang xác chết thân phơi Vành tang khói trắng mây bay rụng rời ! Tỉnh ra giấc mộng u hoài Xót thân lữ khách ngậm ngùi nhớ con Tim già máu ửng sắt son Tình thơ dào dạt giang sơn vọng về.... 14.8.2010 Lu Hà Sầu Vương Sương Lệ cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Giọt Đắng Ra đi để lại giọt sầu Mắt huyền đẫm lệ cỏ rầu héo hon Chiều tàn chiếc bóng cô đơn Cõi lòng tan vỡ linh hồn lià xa... Sương rơi từng giọt trên đầu Tình nhân rên siết qua cầu gió bay Đêm về mộng lại ngất ngây Trái tim thổn thức hồn say hơi người... Đã gần nưả tháng xa rời Chia ly thế kỷ biển khơi trập trùng Xót xa trần thế bẽ bàng Chân run lẩy bẩy dở dang lỡ làng... Bao giờ mình cũng theo chàng Chập chờn trăm sắc ngỡ ngàng hoang vu Trăng ơi! tim thắt nghẹn ngào Lầu vàng cành quế dạt dào thành thơ... Người đâu tiếng khóc bơ vơ Côn trùng nức nở bên bờ năm xưa Hẹn nhau ở bến giang đầu Nỉ non than thở đẫm màu thương yêu! Si mê ngọn sóng thuỷ triều Hoàng hôn bảng lảng những chiều thướt tha Bồng bềnh ảo giác canh thâu Làn da nỗi nhớ gối nhàu chăn rơi Dìu nhau đến tận cuối đời Lời thề ngọt xớt trên môi tan rồi Phũ phàng gian dối làm chi Ngổn ngang trăm mối thị phi vô thường Đợi ngày trở lại quê hương Xa nhau biền biệt yêu thương nấm mồ Khói nhang nghi ngút vạn sầu Đắng cay vương vấn trăng thu tủi hờn Xa rồi vĩnh biệt hương hồn Xương khô một nắm nguyệt mờ mờ soi.... 25.1.2012 Lu Hà Tháng Chạp Thuyền Mơ Mai Hoài Thu và Lu Hà Mưa Tháng Chạp Nửa đêm tháng chạp mưa về, Thương cha, nhớ mẹ não nề tấm thân. Nắng mưa - Mưa nắng xoay vần, Bồi hồi xót dạ, tần ngần nhớ quê. Nước non nặng một lời thề * Xa quê, ai chẳng mong về cố hương! Vài dòng gởi bạn thân thương, Đừng quên Đất Tổ trên đường lưu vong. Thế gian Có Có, Không Không, Thương đời khổ luỵ, mở lòng từ bi... Xuân xưa, quê mẹ, nhớ khi, Nửa đêm đón Tết, dầm dề mưa tuôn. Ngày Xuân nhớ Huế mưa phùn, Dẳng dai - Dai dẳng - Não nùng buồn thêm. Mưa đêm nặng hạt bên thềm, Tình cô gái Huế môi mềm níu chân. Đêm đêm nằm nhớ cố nhân, Nhớ chi, nhớ lạ mần răng ngủ chừ! Mưa đêm tăm tối mịt mù, Tìm anh, em biết bây chừ tìm mô? Thề Non Nước - Tản Đà San Jose, 12/30/2007 Mai Hoài Thu Bến Đợi Thuyền Mơ Anh đang ở bến sông mơ Đợi thuyền em đến con đò tình quê Kiệu hồng rước đón em về Phu thê kết bái đề huề vầng trăng Tổ tiên họ mạc hai hàng Một hai cùng bái thiếp chàng ngẩn ngơ Buồn chi tháng chạp mưa rào Từ đường cha mẹ ngọt ngào thiết tha Áo dài màu trắng cô dâu Nhiễu điều khăn gấm mái đầu xanh xanh Cầu vồng ngũ sắc vờn quanh Nghê thường điệu vũ thắm cành phù dung Yến oanh thỏ thẻ nhẹ nhàng Rèm buông trướng phủ lâng lâng má hồng Long lanh kià chiếc đền lồng In hình hai bóng quấn chồng lên nhau Say xưa êm ái mặn mà Nghìn năm có biết Thu Hà hay không? Mưa rơi tầm tã hàng thông Cố đô Thành Huế sông Hương sóng cồn Trong mơ nào thấy nỗi buồn Như thơ em viết lệ tuôn má đào? 10.1.2012 Lu Hà Thê Lương Đoạn Trường tặng Nguyệt Nhi Nam Kha giấc mộng thiên thu Bàng hoàng tỉnh dậy mà ngơ ngẩn tình Ngàn năm bàng bạc non xanh Tì bà dạo khúc biên đình năm nao Trải bao thế kỷ xôn xao Dương cầm khúc ấy nghẹn ngào Nguyệt Nhi Khóc thương trong cõi trần ai Hạt châu lã chã canh dài đêm thâu Cháo kê bén lưả canh gà Nhớ chàng cát sĩ dãi dầu nắng mưa Lầu thông kinh sử thiên thư Văn bằng chẳng có bốn muà héo hon Nôn nao biển động sóng cồn Bâng khuâng xao xuyến tâm hồn văn thơ Thế gian trọng kẻ lắm đô Khoe khoang bằng giả mưu mô bạc vàng Lu Hà ba thước văn chương Bọt bèo xơ xác thê lương đoạn trường Kẻ ngu đưá ngọng tấn công Vu oan già lão chẳng ông thì thằng u ơ bắt bẻ lằng nhằng Trò cười thiên hạ lòng nàng xót xa... Nguyệt Nhi mình ngọc vóc ngà Phất phơ cành quế Hằng Nga tủi sầu Hẩm hiu dưới gốc cây đa Vẫn là cuội cuội đỏ ngầu mắt lên... Hung hăng kèn cưạ bon chen Tung tăng lên mạng mấy phen tẽn tò... 2.1.2011 Lu Hà Tiếng Đàn Trong Đêm chuyễn thể thơ Nguyệt Nhi: Nỗi Nhớ Dịu Êm Nỗi niềm nhung nhớ trong đêm Bên thềm thu rụng nhẹ êm vương sầu Thon thon mười ngón cơ cầu Dương cầm thổn thức mái đầu em xanh Nỉ non chan chưá chân thành Vọng về cố quận mái đình làng xưa Hai mươi tám tuổi mặn mà Héo hon sa mạc bạc màu cỏ cây Ngàn năm đời vẫn đắm say Chữ tình gánh nặng đoạ đầy đôi vai Biết bao đau khổ trần ai Sinh ra là để thở dài năm canh Giận hờn oán trách trời xanh Căm căm giá lạnh nghe cành sương rơi Hạt mưa lã chã chơi vơi Yêu không bờ bến biển khơi mịt mù... 1.1.2011 Lu Hà Tiếng Đàn Nguyệt Nhi Thanh thanh như đoá hương kiều Tóc mây loã xoã dáng chiều hoàng hôn Tiếng đàn sầm sập nguồn cơn Nghe mưa rả rích nỗi buồn trào tuôn Hồn xưa mê mẩn bồn chồn Trăng vàng lơ lửng gió vờn làn da Chập chờn trắng muốt thiên nga Yến oanh khúc khích mặn mà tiên cô Nôn nao sóng biển dạt dào Hải âu vỗ cánh nghẹn ngào xa xôi Tự do lồng lộng biển khơi Điệu trầm thơ thẩn chơi vơi nỗi niềm Xôn xao gió thoảng vương thềm Lá rơi xào xạc êm đềm nỉ non Lời thề ước nguyện sói mòn Đá vàng một thuở môi son má hồng Vấn vương một chút tơ lòng Dẫu lià ngỏ ý bến sông con đò Năm em mười tám tuổi mơ Sương thu Đà Lạt mờ mờ bóng ai Khổ đau trằn trọc canh dài Dương cầm dìu dặt Chương Đài liễu xanh... Chú Thích: Chương Đài Liễu Xanh là theo điển tích nàng họ Liễu ở Chương Đài gần Trường An bên Tàu. 1.1.2011 Lu Hà Ối Chàng Ơi cảm tác từ tấm ảnh ở sở thú Ối giời ôi! Ối giời ơi! Thiếp không chịu nổi nưã rồi chàng ơi! Người ta trố mắt ra coi Hai con khỉ gió nó chơi nhau kià... Chúng yêu nhau quá mặn mà Coi thường thiên hạ chả là thứ chi Đảng viên cộng sản những ai Vô thần chủ nghiã cùng loài với nhau Bướm ong dìu dặt tìm hoa Công viên bách thảo la đà trời mây Chúng mình mặc kệ cứ say Tự do dân chủ tháng ngày nỉ non Công ơn đảng bác luồn chôn Ba Tàu chiếu cố mùi nồn thoảng bay... Thôi thì chàng cứ mạnh tay Cả năm lao lực chuỗi ngày khổ đau Hôm nay ta đón giao thưà Nhâm thìn đã đến trăng ngà nôn nao Chơi nhau cho đã đi nào Noi gương học tập bác Hồ nhà ta... 31.12.2011 Lu Hà Ông Đâu Có Buồn tặng Dương Trường Chắc gì ông đã chịu buồn Nồi đồng cối đá ông luôn đủ trò Tướng ông cũng mấy lần đò Phong lưu công tử hát hò kém ai Diện mạo ra đấng tài trai Khéo ăn khéo nói mồi chài bớm tơ Bướm hồng tha thiết ngẩn ngơ Càng già càng dẻo má đào lâng lâng Xì ke ma túy khối thằng Hom hem bã mắm đâu bằng như ông? Thấy ông đi đứng đàng hoàng Thể thao văn nghệ bao nàng chết mê Phong trần dặm nẻo sơn khê Sống trên đất Tiệp đủ nghề ca ngâm Ông đâu vụng trộm âm thầm Vào phong ra nhã tùy tâm mà làm... 31.12.2011 Lu Hà Sao Mà Buồn Thế Em Ơi cảm tác tức thời từ tấm ảnh Thấy em sầu khổ não nề Không gian vắng lặng bốn bề quạnh hiu Tim anh như cắm lưỡi diù Bỗng dưng ưá máu ỉu xìu lạnh run Em tôi xinh đẹp vô ngần Tóc mây lả lướt nồng nàn mến yêu Đôi môi ươn ướt thơm kiều Hoa nhài thoang thoảng những chiều hoàng hôn Mắt huyền lóng lánh trào tuôn Mắt huyền lóng lánh trào tuôn Long lanh hạt ngọc mà buồn thiên thu Quần hồng óng ả đường thơ Áo đen sẻ rãnh thờ ơ trắng hồng Cong cong một dải cầu vồng Viền mây ngũ sắc mà lòng anh đau... Chao ôi đắm đuối mặn mà Cớ sao buồn khổ âu sầu thế em? Biết bao tâm trạng nỗi niềm Làm sao kể hết khi thềm trăng lên Có anh ở lại liền bên Tiếng lòng thổn thức triền miên giãi bày Bao nhiêu tủi hận đắng cay Em ơi! Cứ nói đêm nay vơi đầy... 8.1.2012 Lu Hà