Hoàng Hạc Lâu (âm chữ Hán) Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ, Thử địa không du Hoàng Hạc Lâu . Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản, Bạch vân thiên tải không du du . Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ, Phương thảo thê thê Anh Vũ châu . Nhật mộ hương quan hà xứ thị? Yên ba giang thượng sử nhân sầu! TÔ HIỆU Bài này của Tô Hiệu, đã được rất nhiều người dịch sang tiếng Việt.Tha Nhân cũng xin có một bài, bằng 2 thể thơ, dưới đây: LẦU HOÀNG HẠC Xưa người cưỡi Hạc biệt về mô Để lại Hạc Lầu đừng ngẩn ngơ Cánh Hạc ngàn đi không trở lại Vầng mây trăm lượn mãi bơ vơ Hán Dương nắng chiều hàng cây ngóng Anh Vũ sương giăng lớp cỏ mơ Chiều xuống xa quê tràn nỗi nhớ Mặt sông khói phủ ngập mong chờ Tha Nhân dịch (thể Đường luật) Hạc Vàng bay tít tầng mây Hạc đi để lại lầu này bơ vơ Hạc bay biệt tích giang hồ Ngàn năm mây trắng ngẩn ngơ nỗi sầu Hán Dương sông lạnh bấy lâu Cỏ kia Anh Vũ một màu tang thương Chiều hôm nặng nhớ Quê Hương Mặt sông khói phủ vấn vương mối sầu Tha Nhân dịch (thể Lục bát)