Căn Nhà Lẻ Loi cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Suối Tóc Cầu thang gác cửa huyền mơ Tóc em hong gió lờ mờ sương thu Lòng anh chan chứa vân du Dạt dào ngây ngất hát ru mộng đời Lá vàng xào xạc chơi vơi Suối mây dòng mực lả lơi hương đầu Bồng lai lạc lối ở đâu Trời xanh thắm mãi một màu thời gian Em đi thu đã úa tàn Phượng rơi cúc nở non ngàn biển khơi Hoa soan tim tím rã rời Trầu cau hiu hắt tả tơi đông sầu Con chim lẻ bạn chân cầu Ngẩn ngơ cánh bướm dãi dầu nắng mưa Bên song cửa sổ hay chưa Hồn mây suối tóc tình xưa có về? Trái tim tan nát não nề Bước chân nặng bốn bề xót xa Hoàng hôn nhắn gửi Ngân Hà Em ơi! Có biết căn nhà lẻ loi? 13.3.2015 Lu Hà Chập Chờn Bóng Mây cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Đường Trăng Trăng soi cổ tích gốc dừa Tuổi thơ câu truyện gió đưa hương tình Con cò lặn lội cát xình Thủy triều nước mặn bóng hình liễu ai Đường qua triền núi xóm Đoài Miếu đền thầm lặng u hoài nhớ thương Thuyền câu gõ mạn dầm sương Nôn nao tà áo môi hường cười tươi Lũy tre khóm trúc lả lơi Đàn chim thức dậy chơi vơi động cành Mẹ gìa thao thức năm canh Ngó qua phên liếp bước hành quân đêm Biết con nhẹ bước êm đềm Cõi lòng chan chứa nỗi niềm sầu tư Vuợt qua bến láng giã từ Nhài thơm ngõ vắng ầm ừ suối reo Lớp này lớp khác băng đèo Thuyền nan phơi bụng nghặt nghèo gió đông Cỏ may hiu hắt cánh đồng Thôn trang trải rộng mênh mông tủi hờn Tiếng gà xao xác đòi cơn Trái tim rung động chập chờn mây bay Cuộc đời cách mạng đắng cay Nay đây mai đó tháng ngày hoài vương! 12.3.2015 Lu Hà Chị Về cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Kẻ Ở Chị về em gửi gì không? Ngày mai thương nhớ má hồng môi xinh Đường xa ong bướm rập rình Lòng tê tái lạnh bình minh sóng trào Trời mây tan tác nghẹn ngào Hoa rừng rắc lối thì thào thông reo Dặm trường vó ngựa cheo leo Dừng chân bên thác trong veo suối đèo Dây leo vượn hú hắt heo Hươu quay đầu chạy ngó theo hãi hùng Vực sâu rùng rợn vô cùng Trăng soi đáy nước não nùng cuốc kêu Buồn sao chiếc bóng liêu xiêu Hàng mi đẫm lệ dáng kiều mảnh mai Hồ thu lóng lánh nét ngài Mảnh tình dang dở liễu đài tóc buông! Rồi đây chị sẽ lấy chồng Thắt lưng dải yếm pháo hồng xác xơ Sông Tương hờ hững đôi bờ Tình ta thôi hết đợi chờ làm chi? 15.3.2015 Lu Hà Chút Tình Tri Ngộ cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Trắc Ẩn Tình tri ngộ vẫn còn thương nhớ Người với ta từ độ biết nhau Chẳng may số phận cơ cầu Bến sông hoài vọng đôi câu trắc bằng Chiều lam khói mơ màng bóng liễu Nửa vầng trăng lạc điệu xa xôi Nỗi niềm u uất mờ trôi Cung đàn nức nở bồi hồi sương rơi! Hãy níu lại mảnh đời phiêu bạt Hồn thơ say bi đát đắng cay Tháng ngày biền biệt cho hay Đầu xanh héo úa lắt lay nắng vàng Khô nước mắt bẽ bàng thời đại Chút niềm riêng tê tái hoa đèn Dòng đời xuôi ngược bon chen Vàng son bia đá bõ bèn gì đâu? Trăng nghèn nghẹn phiến sầu vạn cổ Đường ta đi thống khổ chặng dài Mịt mờ chẳng thấy ngày mai Thuyền xa bến bãi tương lai chập chờn Cả dân tộc tủi hờn non nước Lũ chúng ta lạc bước trần gian Nửa già thế kỷ bần hàn Vì sao nông nỗi nghèo nàn em ơi! Đừng hỏi nữa rã rời hồn lạnh Trái tim băng tạm lánh nhân gian Lửa lòng nguội tắt tro tàn Hoàng hôn tim tím lệ chan giáo đường! 14.3.2015 Lu Hà Đôi Bờ Ngăn Cách cảm xúc trào dâng khi đọc thơ Quang Dũng: Đôi Bờ Hai hàng dương liễu thương nhau Sóng dâng cuồn cuộn bạc màu tóc tai Mưa đông tầm tã canh dài Bên kia có lạnh nét ngài sợi mi Lá rơi gió hú ầm ỳ Cảnh đời tao loạn chia ly não nùng Mưa giăng phòng tuyến hãi hùng Làng Tề vắng vẻ tận cùng khổ đau Xót xa cỏ úa hoa nhàu Bóng ai lủi thủi chân cầu ngó sang Nghẹn lòng cò vạc bay ngang Thuyền nan chấp chới tiễn nàng vu quy Bên này còn mảnh tàn y Chiều lam thương nhớ lâm ly chén sầu Trăng non thấm lạnh mái đầu Đôi dòng lệ chảy trắng râu sương mờ Đáy sông cá lội hững hờ Cuốc kêu thê thảm đôi bờ cách ngăn Vì sao ra nỗi băn khoăn Dặm đường thiên lý ăn năn tình truờng! 11.3.2015 Lu Hà Hoa Xuân Còn Thắm cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Không Đề Hoa xuân đắm đuối hai mươi tuổi Lá thu bay rong ruổi thời gian Tình anh còn mãi chứa chan Cây na ổi chín trăng ngàn thơm hương Mái tóc xanh dặm trường mây trắng Em nhìn anh cay đắng xiết bao Bướm ong thổn thức nghẹn ngào Bến sông xưa vẫn dạt dào vi lô Con đường cũ cơ hồ trút lá Cành bàng khô nghiêng ngả mồ côi Rêu phong cầu gỗ mất rồi Hàng cây dâm bụt bồi hồi đợi ai? Chiều lam khói u hoài thương nhớ Nửa vầng trăng từ độ xa nhà Yêu anh trai tráng hào hoa Hai mươi năm đã nhạt nhòa sương rơi Cơn gió chướng rung trời biển cả Mái hiên sầu lã chã hạt mưa Nhà tranh phên nứa gió thưa Má hồng thiếu phụ có chừa ai đâu? Anh đi mãi dãi dầu mưa nắng Đời chiến chinh đằng đẵng xa xôi Xót xa cành liễu nổi trôi Phù dung bèo bọt thuyền xuôi mái chèo…! 13.3.2015 Lu Hà Hồn Côi Biên Giới cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Mưa Chiều mưa quan tái tiêu điều Mấy mùa gió bấc liêu xiêu núi đồi Bướm hoa hoài mộng xa xôi Dặm trường biên giới mây trôi chân đèo Vi lô lau lách hắt heo Mồ hoang cò gáy bản làng gà trưa Linh hồn ai đó biết chưa? Cành mai thăm viếng gió đưa cung đàn Đầu non cuối bể khóc than Trùng dương thổn thức bao lần xuân qua Cùng chung thế kỷ nhạt nhòa Hiếm hoi tiếng hát thái hòa ngân vang… Chim muông tủi hận bẽ bàng Đường qua Bắc Cạn Cao Bằng khói tang Anh không trở lại tìm nàng Mẹ già ngồi đợi võ vàng xanh xao Mưa giăng nước mắt nghẹn ngào Hoa mai nở trắng ứa trào sương rơi Trăng vàng sẻ nửa chơi vời Hồn buồn sầu muộn bóng người lẻ loi! 15.3.2015 Lu Hà