Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 51 Nhớ quê hương cản ngăn chẳng tiện Chuyện hai chàng Lưu Nguyễn xưa kia Ngàn thu khắc đá ghi bia Mộng tiên ấp ủ trau tria tuyệt vời Mới nửa năm nụ cười chưa thỏa Khi trở về con cháu bảy đời Dương quan cành liễu bẻ chơi Đào nguyên say đắm tìm người hái hoa Lý trí Niên nhạt nhòa ngấn lệ Tặng bài thơ kể lể nguồn cơn Dương Từ Hà Mậu tủi hờn Gia tô Phật giáo cung đờn sầu ly Nước thánh rửa kinh kỳ mờ ảo Chúa năm đời dạy bảo con chiên Lạc đàn chạy đến núi tiên Gặp người khác đạo cửa thiền lìa xa Chén rượu đào ta bà rửa sạch Nỗi buồn riêng còn trách chi ai Thảnh thơi suối tắm hươu nai Tránh đời dâu bể dấu hài cỏ may Gậy thần thông rút ngay mấy đoạn Mở mắt nhìn chi quản đường xa Phút đâu đã thấy quê nhà Bình phong che chắn vào ra công đường May mắn thay Đỗ Nương trước phủ Đứng cạnh bên là cậu em xưa Còn đâu cảnh ngộ muối dưa Tiếng gà xao xác sớm trưa bần hàn Tình phu phụ chứa chan giọt lệ Huynh đệ mừng vui vẻ thiết tha Bấy lâu anh đã xa nhà Hai con khôn lớn quan nha lượt là Có phải chăng phật Đà phù trợ Bõ công người gõ mõ cầu kinh Thuốc tiên mang sẵn trong mình Dương Trân liền uống bệnh tình giảm ngay Mười lăm năm hôm nay đoàn tụ Nợ oan gia trái chủ tiêu tan Tháng ngày khổ lụy gian nan Chất sầu làm gối lệ chan mưa hòa Nỗi buồn cũng nhạt nhòa năm tháng Ngậm bồ hòn cay đắng xót xa Vọng phu ngấm giọt mưa sa Lòng trời chẳng phụ mà ra đá vàng Nhờ hai trẻ tiếng vang thiên hạ Đứng đầu triều văn bá mấy ai Tước phong ngũ phẩm hiền tài Tần Công ưu ái trúc mai vẹn tròn Hai tiểu thư môi son má phấn Khách tiêu phòng tủi hận kém may Dương Trân Dương Bửu đắm say Chọn ngày nạp thái rước ngay dâu về Dương Từ nghe hả hê từng khúc Ruột nở ra cầu chúc hai con Hà huynh sau trước sắt son Thu Băng Xuân Tuyết tuổi tròn mười lăm *Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“ 6.3.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 52 Trời cản bước xa xăm rừng núi Con theo cha lầm lũi sớm hôm Mặc ai cô quạnh gối ôm Tháng ngày rau cháo cá tôm lọ là May mắn thay nho gia đạo nghĩa Đọc sách nhiều thấm thía thánh hiền Mẹ già thọ hưởng điền viên Xuân qua thu lại muộn phiền phôi pha Con chim khôn đất nhà quen thói Đậu cành cao tươi rói ban mai Ung dung chi chuyện khứ lai Danh thơm học sĩ nhân tài quốc gia Chuyên nghề văn say sưa học võ Tiếng đồn xa dòng họ kinh luân Dương Trân Dương Bửu công thần Thanh gươm vó ngựa cứu dân sau này Đánh Nữ Chân chặn bầy Kim dữ Giúp Tân Vương hùng cứ một phương Hôm nay trang trọng sảnh đường Án thư dâng lễ thọ trường hai thân Khách khứa tới gia nhân đầy đủ Tần thái công phủ dụ rể hiền Vu quy ván đã đóng thuyền Ý trời đã định se duyên chỉ hồng Giờ kể đến bạn đồng cảnh ngộ Hà Mậu kia nào có ai hay Long môn ngày ấy hôm nay Vách xiêu nóc sập lắt lay gió lùa Đìu hiu vắng úa màu cỏ lác Vườn trống hoang xào xạc gió may Gánh sầu nặng trĩu vai gày Phu thê đứt đoạn mà day dứt lòng Buồn thương vợ long đong ngày tháng Ngậm bồ hòn quả đắng bấy lâu Liễu Thơ cam chịu cơ cầu Trâu già cõm cõi dãi dầu tuyết pha Chân thất thểu sang nhà em gái Mới hay tin gà mái nuôi con Tháng ngày rầu rĩ héo hon Phòng khuê chiếc bóng mỏi mòn tấm thân Đường âm phủ dương trần xa cách Hồn thê lương nào trách oán ai Bảy năm dưới chốn tuyền đài Thu Băng Xuân Tuyết cả hai lớn rồi Giờ yên ổn cha nuôi mẹ dẫn Phủ Tần công tổng trấn Hà Đông Nghe đâu sắp sửa lấy chồng Hai quan ngũ phẩm họ Dương đương triều Đã từ bỏ mọi điều tín giáo Đạo Ki tô chao đảo Tây phương Nho gia nền móng cương thường Công dung ngôn hạnh Tấn vương ban truyền *Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“ 6.3.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 53 Mậu suy ngẫm không nên quảng bá Tống nho kia lèo lá ngu dân Mấy ngàn năm đạo quân thần Tại gia tòng phụ tủi thân má đào Gái xuất giá nghẹn ngào giọt lệ Con nuông chiều được thể làm càn Mân côi tràng hạt chứa chan Niềm tin Chúa Phật giang san vững bền Thật xứng danh thuyền quyên thục nữ Con gái ta hiếu tử nho gia Nỗi niềm bác ái vị tha Tình thương dân tộc thái hà quang vinh Đừng coi nặng sân Trình cửa Khổng Đạo ông bà nòi giống phải luôn Thánh thần gìn giữ linh hồn Dưới nhường trên kính tổ tôn đợi chờ Mậu trở lại nhà thờ công giáo Gặp đức Cha giao hảo họ hàng Phương Tây nền móng huy hoàng Văn minh tiến bộ chói chang nhân loài Đạo Phật cũng nguôi ngoai năm tháng Ấn Độ sang cay đắng trung nguyên Năm đời con cháu tổ tiên Lẽ nào từ bỏ con chiên lạc đàn Phật Gia tô chứa chan tình nghĩa Hai phụ thân Hà Mậu Dương Từ Tu tiên năm trải tháng dư Kim đan từng uống vân du nẻo nào Tình huynh đệ dạt dào hai họ Mối nhân duyên sảng tỏ cung hằng Mừng thay Xuân Tuyết Thu Băng Dương Trân Dương Bửu xích thằng phỉ phong Châu Kỳ cũng thuận dòng vào bến Thăm bạn xưa lòng bện chặt hơn Thủy triều sóng vỗ chập chờn Con thuyền đạo pháp giận hờn sầu tang Quan tổng trấn xênh xang mời tới Hỏi lý do nguồn cội năm xưa Đầm đìa nước mắt xin thưa Núi tiên kể chuyện đời chưa thoả lòng Thì ra vậy long đong tín ngưỡng Tìm chưa ra tận hưởng niềm vui Tần công cũng thấy ngậm ngùi Thế gian đau khổ sụt sùi biển đông Nhờ con nuôi tổ tông nòi giống Vợ mang thai chiêng trống thu ba Ki tô Nho giáo Phật Đà Thuận hòa hữu hảo sơn hà bình an *Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“ 7.3.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 54 Lính vào báo Trần Đoàn đã tới Tần công sai mời gọi họ Dương Ba nhà hội ngộ sảnh đường Bầu đoàn thê tử tỏ tường trước sau Viết tờ biểu trình tâu hoàng thượng Tấn vương xem khen thưởng Tần gia Lạ lùng hai họ Dương Hà Ban hôn cáo thị gần xa trầm trồ Vì lãnh thổ cơ đồ non nước Phải đồng tâm chống giặc Nữ Chân Khai thông muôn đạo thế nhân Kể chi sắc tộc toàn dân một lòng Không cấm chợ ngăn sông bài bác Dù đông tây nam bắc bốn phương Mở trường võ thuật văn chương Nhân tài lương đống quốc vương cậy nhờ Chiếu chỉ xuống làm thơ để tặng Dương đại sư tỏ rạng chân tu Non cao Tùng Lãnh vân du Bạn cùng Hà Mậu vi vu mọi miền Gặp thần tiên chẳng quên trần thế Minh đức cao con trẻ hanh thông Song sinh từng cặp vợ chồng Thiên tài quốc sắc mặn nồng thủy chung Ngàn tấm lụa mấy thùng vàng bạc Ngựa xe đưa lính gác phủ nha Giáo dân Phật tử mọi nhà Đuốc hoa bừng cháy sơn hà cao đăng Mở tiệc cưới Thu Băng Dương Bửu Xuân Tuyết đồ ngự tửu Dương Trân Kim bôi hợp cẩn lễ tân Thanh mai trúc mã Châu Trần là đây Duyên hội ngộ ơn dày thánh thể Truyện yêu đương được kể bằng thơ Dương Từ Hà Mậu ngẩn ngơ Cảo thơm lần dở canh giờ nỉ non Thơ song thất lại còn lục bát Vần nối vần dào dạt ái ân Giai nhân tài tử tần ngần Thơm mùi phong vị bần thần hương hoa Sống có đạo chan hòa xã hội Dù đạo gì sớm tối yêu thương Tránh xa ma đạo bất lương Yêu tà khắc chế nhiễu nhương vô thần Nguyễn Đình Chiểu thương dân yêu nước Là nhà nho chính trực công tâm Đui mù nhưng vẫn âm thầm Miệt mài sáng tác tình thâm giống nòi Vầng trí tuệ sáng soi vằng vặc Tháng năm dài dằng dặc trở trăn Xây nền học vấn quốc văn Tôn vinh tiếng việt gian nan chẳng từ Phải cấm đoán thói hư tật xấu Trò hầu đồng cô cậu nhảy lên Bôi tro trát trấu vì tiền Oan gia trái chủ đảo điên nhân loài Sư hổ mang dằng dai cố bám Đài gương sen bụi bặm phủ đầy Tranh ăn bá đạo cáo cầy Tà quyền hút máu phanh thây dân nghèo Chuông hoài vọng cheo leo đỉnh núi Tiếng dương cầm sầu tủi phúc âm Cầu kinh tụng niệm thanh tâm Je xu mầu nhiệm quang lâm Di đà! Xin hết truyện thơ *Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“ 8.3.2020 Lu Hà