Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 41 Rủ con nít nhiều thằng kết bạn Suốt cả ngày chẳng chán vui chơi Châu Khê cảnh đẹp tuyệt vời Miếu thờ giáo Thọ là nơi linh thần Thật may mắn thánh nhân ngồi đó Bậc tôn sư sáng tỏ rạng ngời Văn nhân tuấn kiệt hai ngươi Anh hoa phát tiết đất trời quang vinh Vội quỳ xuống tiểu sinh trăm lạy Xin hiện thân chỉ dạy đôi lời Bất ngờ tượng đá mỉm cười Bệ thềm có cuốn sửa đời chăn dân Từ kim cổ quân thần phụ tử Lấy hiếu trung thi tứ văn chương Hai con chớ có xem thường Anh em cùng đọc triều cương thuận hoà Sách giáo hoá làm quà gặp mặt Phải thành tâm bền chặt bốn phương Tề gia trị quốc kiêm nhường Lấy dân làm gốc kỷ cương rạch ròi Dùng nhân nghĩa trọng coi chữ tín Trong gia đình bịn rịn phu thê Không theo tà giáo u mê Vô thần bá đạo chó dê lạc loài Minh đức thi trần ai văng vẳng Vọng bên tai sang sảng ngâm nga Ngược xuôi trong cõi sa bà Thanh gươm cật ngựa sơn hà quản chi Sống không vui chết thì chẳng sợ Trăm họ giàu nghèo khó thánh ân Muôn loài tạo hóa có phần Công minh chính trực thần dân cậy nhờ Bất khả nhục tôn thờ kẻ sĩ Lũ tiểu nhân thần trí lu mờ Tấm lòng chớ để nhuốc nhơ Gương trong vẩn đục hững hờ non sông Được sách quý một công đôi việc Hai anh em bắt chiếc viết ra Thong dong dưới ánh trăng ngà Lấy que làm bút thiết tha học hành Tròn tám tuổi lớn nhanh như thổi Dáng khôi ngô nổi trội khác đời Đồn thày Trình Kiệt là nơi Thú vui dạy trẻ nên người trong thôn Buổi cuối thu bồn chồn trong dạ Cùng học trò suối đá ngao du Châu Khê gió thổi vi vu Thấy hai ông lão che dù sườn non Miền cẩm thạch chon von thánh thót Suối reo ca tiếng hót chim muông Thấy bầy hươu chạy như tuồng Ra câu đối khó Thạch Công luận bàn Vừa lúc đó Dương Trân Dương Bửu Vạn bối xin cầu cứu thánh minh Ngôn từ miệng lưỡi tiểu sinh Thày Trình cảm phục thất kinh thần đồng *Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“ 28.2.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 42 Hai trẻ nhỏ hanh thông sáng láng Thày bám theo bước thẳng vào nhà Ngỏ lòng cậu mẹ thiết tha Xin nuôi Trân Bửu nhân hà cầu mong Đường quan lộ thong dong ngày tháng Đỡ gia đình tỏ rạng phiếu mai Quốc gia lương đống hiền tài Kinh bang tế thế trần ai mấy người Đỗ nương Đỗ Khoái rơi dòng lệ Hai chị em san sẻ niềm vui Họ hàng lối xóm tới lui Chúc mừng hai cháu mài dùi kinh thư Nơi lầu hạc thiên tư chẳng phụ Thày thương yêu truyền thụ kiến văn Đường thi sĩ tử luận bàn Anh hoa phát tiết chứa chan ân tình Tuổi thiếu niên thông minh tột bậc Đã ba năm như giấc chiêm bao Chị em họ Đỗ nghẹn ngào Dương Từ hai giọt máu đào chảy xuôi Ơn Phật tổ thuyền trôi bát nhã Cập bến từ thong thả Như lai Đài sen ngào ngạt ban mai Trong veo nước suối một hai chốn nào Thơ Lục Nga cù lao chín chữ Miếu Hà thần do dự mãi sao Bây giờ cha ở nơi nao Hỏi dò cậu mẹ thế nào cũng xong Non Tùng Lãnh cầu mong đắc đạo Aó cà sa tam bảo là nơi Lại nghe Lão Tử thảnh thơi Tu tiên dang dở chơi vơi nửa đường Cũng chẳng ngại dặm trường cách trở Hai chúng con lên đó tìm cha Hiểm nguy quan ải sơn hà Chắp tay quỳ lạy thiết tha toại nguyền Đỗ nương từng thuyền quyên thục nữ Chẳng nề hà tư lự bố kinh Gìa nua chi trách phận mình Hai con quyết chí thuận tình ra đi Thật đáng mặt tu mi nam tử Thấy cảnh chùa thi tứ thẫn thờ Sãi Mầm thày Lộc ngẩn ngơ Thiện Trai chẳng rõ bây giờ ở đâu? Đại sư đã cạo râu xuống tóc Tám năm rồi khó nhọc biết bao Tụng kinh gõ mõ thế nào Làm sao biết được núi cao rừng già *Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“ 29.2.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 43 Khách thập phương sẻ chia chẳng có Không khói nhang thày tớ bần hàn Đại sư hòa thượng thế gian Ngao du đây đó giang san chốn nào? Coi bàn Phật ghẹn ngào chẳng nói Nhện giăng đầy vời vợi ngóng trông Oản xôi hoa qủa cũng không Tượng ông Quan Vũ chất chồng bụi dơ Mới cảm khái làm thơ để tặng Cả một đời cay đắng xót xa Vung đao năm ải đi qua Kinh Châu thất thủ nhạt nhòa đầu rơi Sư Phổ Tịnh thương người nghĩa khí Mới cầu siêu thần trí tiêu tan Cơ đồ Hán thất lụi tàn Trương phi Lưu Bị khóc than thảm sầu Lấy cục than tám câu bảy chữ Với năm vần tư lự khấu đầu Về nhà lã chã giọt châu Nguồn cơn kể rõ bóng câu muộn màng Càng rầu rĩ trăng vàng ngọc thỏ Cậu dỗ dành bày tỏ Đỗ nương Tuổi tròn mười sáu khác thường Nghe đâu trên huyện Nam Khương tựu trường Các sĩ tử bốn phương tấp nập Về dự thi cao thấp văn chương Khuyên hai con trẻ lên đường Sửa bầu quẩy níp hội hương thi đình Đi nửa đường thất kinh sĩ tử Giặc Tây Châu chiếm giữ đất đai Lệnh truyền các trấn quan sai Khoa sau lại mở nhân tài quốc phong Cứ ba năm chờ mong mòn mỏi Khắp muôn nơi bờ cõi ngậm ngùi Thương thay con đỏ dập vùi Tấn Vương trăn trở sụt sùi lệ rơi Thôi đành vậy dưới trời hổ đứng Chốn sơn lâm chịu đựng mãi sao Anh em Trân Bửu nghẹn ngào Cha thời sống chết lẽ nào chẳng hay Hội rồng mây lắt lay ngày tháng Chí nam nhi chẳng đặng ngồi yên Thấy tòa miếu cổ kề bên Lá rơi xào xạc trên nền đá hoa Một hồ sen chan hòa ong bướm Ở giữa sân thấm đượm hơi sương Ung dung sảng khoái thi đường Phấn tô nét chữ vách tường đá vôi Đóa bạch liên bồi hồi tâm dạ Bến sông Tương vàng đá phôi phai Than ôi kinh sử văn tài Mùa thu vàng úa trần ai vướng sầu. *Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“ 1.3.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 44 Hai huynh đệ dòng châu lã chã Giọt sương thu trên lá vàng phai Thương thay tuổi hạc vóc mai Mẹ già đơn bạc canh dài khóc cha Giờ chẳng biết ải xa vực thẳm Chốn thiên thai muôn dặm núi cao Võ Đang tuấn kiệt anh hào Nga Mi thục nữ má đào thướt tha Tiểu Long Nữ trăng ngà mấy độ Dương Hóa hồn dang dở đó đây Kiếm hoa tình nghĩa vơi đầy Thần điêu đại hiệp cỏ cây ngậm ngùi Thơ đường luật sụt sùi xướng họa Ghi họ tên hai đóa sen vàng Tánh danh rành rẽ đôi hàng Đưa nhau trở lại xóm làng mẹ mong Trông nhờ cậu sầu đong hiu hắt Đợi khoa sau thành đạt công danh Tháng ngày cô quạnh mong manh Phải thời tao loạn sao đành cam tâm Từ lâu đã ngấm ngầm mưu chước Vương Phục tên bán nước phản thần Khom lưng luồn lọt Nữ Chân Đem quân mọi rợ tiến gần Hà Đông Tần lão thần hiệp đồng các tướng Bậc quân sư lương đống mẹo hay Nữ Chân chẳng kịp trở tay Thất điên bát đảo bủa vây bốn bề Vương Phục chạy ê chề nhục nhã Tần quân sư vội vã đuổi theo Tương Châu một giải vắng teo Có tòa miếu cổ hắt heo gió lùa Thấy trên vách nhạt nhòa dòng chữ Đề thơ sen ý tứ cao thâm Xem ra khí chất ngang tầm Tao đàn hội ngộ tri âm ở đời? Nghe phảng phất nụ cười Đỗ Lý Hồn thơ xưa thế kỷ mây bay Múa gươm chén rượu cuồng say Cánh hoa đào rụng vần xoay kiếp người Tần thái khanh nghỉ ngơi trong miếu Trúc mai hoa thanh điệu ngẩn ngơ Bút lông sao chép bài thơ Thu Băng Xuân Tuyết đợi chờ giai nhân Bỏ vào tráp bần thần trong dạ Tấm lòng cha vàng đá thương con Tuổi vừa mười bốn trăng tròn Thướt tha yểu điệu đào non yếm hồng Con gái lớn gả chồng đúng cửa Trái cầu xinh vừa lứa xứng đôi Về dinh quan lớn bồi hồi Phu nhân hoan hỉ tô bồi Tần gia Đã ba tháng khai hoa mãn nguyệt Dòng họ Tần tha thiết bấy lâu Trăng soi vằng vặc trên lầu Mừng người thắng trận mái đầu phong sương. *Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“ 2.3.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 45 Theo chiếu chỉ thi hương thi hội Hoãn khóa này chẳng vội vàng chi Bình yên sửa soạn tức thì Con vừa đầy tháng thầm thì phu thê Chuyện miếu thần tràn trề thi phú Huyện Nam Khương sĩ tử tài năng Nhà mình Xuân Tuyết Thu Băng Xứng đôi vừa lứa mọi đằng phỉ phong Bỗng tri huyện Nam Khương trình báo Xin gặp quan nguyên lão đương triều Sảnh đường mừng rỡ bao nhiêu Họ Dương tường tận mọi điều kể ra Tần thái công Dương Hà chắp nối Sợi chỉ hồng mai mối huyện quan Xênh xang cửu phẩm Trần Đoàn Khắp nơi cáo thị hân hoan xa gần Khóa thi hương cử nhân tuyển mộ Lều chõng mừng tới đó ứng thi Thủ khoa Trân Bửu nhất nhì Hậu đường tri phủ thầm thì cầu hôn Lễ tiểu khoa lâm môn song hỉ Vẫn xưa nay kẻ sĩ tôn vinh Lại còn thi hội thi đình Anh em lạy tạ sự tình nghinh gia Về thưa lại mẹ già với cậu Chuyện trăm năm chẳng dấu diếm gì Thu Băng Xuân Tuyết nữ nhi Con quan nhất phẩm tuổi thì cập kê Mừng khôn xiết hả hê cậu mẹ Hai anh em tuổi trẻ nên người Trần Đoàn rạng rỡ mỉm cười Tần công nghe chuyện tỏ lời ngợi khen Luận kinh thư luyện rèn sớm tối Hai anh em chờ hội long vân Thần đồng nức tiếng xa gần Cử nhân hay chữ thôn lân dạt dào Miền Hà Đông thi hào lương đống Nơi sân Trình cừa Khổng thanh tao Bàn dân thiên hạ xôn xao Thám hoa bảng nhãn lại vào họ Dương Trước đại sảnh Tần Công hoan hỉ Nơi hậu đường thủ thỉ phu nhân Thanh mai trúc mã Châu Trần Thu Băng Xuân Tuyết bần thần ngẩn ngơ Duyên hội ngộ đâu ngờ ba họ Mối thâm giao tam giáo đại đồng Ki tô Nho giáo sắc không Thuyền tình xao xuyến mênh mông sóng đào Đón mẫu thân nghẹn ngào hai trẻ Nợ thanh khâm giọt lệ vơi đầy Thi đình thấp thỏm canh chầy Trạng nguyên mũ áo vui vầy mới thôi *Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“ 2.3.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 46 Người mẹ già bồi hồi xúc động Dặn hai con lương đống hiền tài Tang bồng hồ thỉ mấy ai Trung quân báo quốc sức trai phỉ nguyền Mẹ cam chịu ưu phiền túng thiếu Mặc hai con lo liệu mọi bề Phong trần dặm nẻo sơn khê Công thành danh toại tràn trề tương lai Lễ tiểu khoa trai tài gái sắc Cờ biển ban chim hạc bay cao Thám hoa bảng nhãn nhất trào Chờ ngày võng lọng xôn xao xóm làng Nơi hậu viện Tuyết Băng hai ả Mơ tân lang thư thả gót hài Dương Trân Dương Bửu khoan thai Cúi đầu ba lễ cân đai sảnh đường Không theo Phật chẳng tường Nho giáo Đạo Hòa Lan chưa thạo đường đi Nghẹn ngào bồ liễu nữ nhi Thu Băng Xuân Tuyết thầm thì Chúa ơi! Họ hàng ai tới nơi thăm hỏi Phủ Tần Công vời vợi cao sang Cha tu mẹ dưới suối vàng Họ Tần nhờ cậy khang trang cửa lầu Nay chẳng thiếu kẻ hầu người hạ Hai tiểu thư vàng đá trăm năm Hương thơm ngây ngất trăng rằm Xe dây kết tóc con tằm nhả tơ Soạn sáu bản nhạc thơ tao nhã Khúc tương tư bả lả xốn xang Thướt tha yểu điệu dịu dàng Dương Từ Hà Mậu mơ màng canh thâu Nghe réo rắt phụng cầu Tư Mã Trác Văn Quân nghiêng ngả năm nào Thuyền quyên thục nữ má đào Trai hùng hội ngộ thi hào đờn ca Tiếng cầm sắt bay xa tha thiết Hai chị em da diết tân lang Kim bôi hợp cẩn thiếp chàng Hai đôi loan phượng xích thằng nỉ non Nhưng than ôi duyên còn xa lắc Mộng kê vàng dằng dặc Nam Kha Bao giờ trọn vẹn hai nhà Dương Từ Hà Mậu cung nga mận đào Cha mẹ nuôi dựa vào Nho đạo Kén rể hiền Khổng giáo thư sinh Chị em ráng sức hết mình Công dung ngôn hạnh tuyệt tình Gia tô Hai mươi bốn thảo phô đầu ngõ Ánh trăng vàng ngọc thỏ ai hay Trời sinh đất dưỡng ơn dày Mẹ cha khó nhọc tháng ngày lầm than. *Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“ 3.3.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 47 Công phụ mẫu non ngàn biển rộng Tháng năm hoài nòi giống sắt son Lẽ nào sinh sự mất còn Cha con khác đạo héo hon cõi lòng Đạo vua tôi theo dòng thế kỷ Kẻ tiểu nhân ghen tỵ hẹp hòi Tề gia tu đức sáng soi Bình yên thiên hạ rạch ròi giang san Khi xã tắc gian nan trợ giúp Gặp địch quân đánh úp sau lưng Sĩ phu chớ có lừng khừng Gian thần loại bỏ thanh trừng kiêu binh Đạo vợ chồng gia đình êm ấm Giàu nghèo đều giữ tấm tình thương Trước sau phép tắc cương thường Anh em họ mạc quê hương trọn lòng Người quân tử chẳng mong quyền quý Phải uốn lưng quỵ lụy chui luồn Bầy đàn sâu mọt con buôn Tham quan ác bá bán trôn nuôi mồm Lũ ăn theo chồm hôm cẩu tặc Chút cơm thừa tàn ác hại người Thị phi reo rắc muôn nơi Đặt điều vu khống đánh hơi cắn càn Giọng thơ ngâm cung đàn thảm thiết Thật tài tình Xuân Tuyết Thu Băng Lẽ đời đạo hạnh ai bằng Nàng Ban ả Tạ dễ dàng chịu thua Giỏi nữ công thêu thùa khéo léo Hai tiểu thư trêu ghẹo dưới trăng Chủ hôn đã có chị Hằng Dương Trân Dương Bửu thung thăng đợi chờ Lòng xao động ngẩn ngơ phu tử Trộm đứng nhìn tư lự vấn vương Hai chàng ấp bóng góc tường Càng say vẻ ngọc càng vương vấn tình Khúc đoạn trường sinh linh đồ thán Cõi nhân gian hoạn nạn dồn nhau Thiên tai bệnh dịch khổ đau Gây ra mầm họa vàng thau bụi mờ Biết bao kẻ nhuốc nhơ tội lỗi Mưu lợi riêng lạc lối bá quyền Tập đoàn ăn chặn bạc tiền Ăn chơi trác táng bon chen điếm đàng Nghe tiếng đờn trăng vàng thểu não Đom đóm bay lảo đảo bước chân Dương Trân Dương Bửu lại gần Hoa xinh bẽn lẽn giai nhân thẹn thùng Hàng quốc sắc trai hùng gặp mặt Bậc văn nhân xếp đặt ý trời Kẻ chào người đón tươi cười Lòng trong như đã ngoài lời còn e Quan tổng trấn hả hê mới gọi Đoàn huyện quan tươi rói nụ cười Phu nhân khen thưởng ngỏ lời Bạc vàng gấm vóc về nơi dưỡng già Nhạc phụ mẫu trau tria hai rể Cấp ngựa xe đủ lễ về làng Hai thày cử nhỏ xênh xang Về thăm mẹ cậu họ hàng tổ tông. *Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“ 4.3.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 48 Quan tổng trấn Tần công chu đáo Nhờ vận may ai bảo dắt dê Nuôi bò chăn ngỗng trở về Hai chàng xe ngựa đề huề cử nhân Thưa cậu mẹ hôn nhân trời định Chuyện trăm năm dự tính ra sao? Chị em họ Đỗ nghẹn ngào Vui mừng khôn xiết xôn xao xóm làng Mở rộng thêm khang trang nhà cửa Lối Tràng An sắm sửa bộ hành Tựu trường thi hội xướng danh Dương Trân bảng nhãn Bửu giành thám hoa Tuy chưa được nguyên khoa đỗ trạng Kỳ thi đình tỏ rạng văn bia Nhất nhì huynh đệ phân chia Họ Dương tài tử trau tria bảng vàng Tiệc quỳnh lâm thượng hoàng triều kiến Trước sân rồng đại diện quan trường Quyển thi đệ nhất văn chương Thâm sâu uyên bác Tấn vương thỏa lòng Bậc hiền tài trẫm phong lục phẩm Cả hai khanh như tấm gương trong Trung quân ái quốc một lòng Cung thiềm tháp nhạn cũng dòng á khôi Mũ cánh chuồn bồi hồi gấm vận Chiếu chỉ truyền tới trấn Hà Đông Ngựa xe cờ biển chiêng cồng Tiền hô hậu ủng vợ chồng Tần khanh Khắp châu huyện phải nhanh chuẩn bị Quan tân khoa tạm nghỉ qua đêm Các nơi quán dịch buông rèm Nam khương hồ hởi êm đềm tiệc hoa Quân hộ vệ chói lòa gươm giáo Thật nguy nga bố cáo toàn dân Tiếng thơm tỏa khắp xa gần Uy danh họ Đỗ thêm phần họ Dương Trẻ tới già bên đường chen chúc Vệ với cơ thúc giục đi mau Sắc xuân tía đỏ phô màu Thổi kèn gióng trống sang giàu hiển vinh Cậu nuôi dưỡng phỉ tình non nước Chốn Hạc lầu quỳ trước Sư môn Sân Trình cửa Khổng suy tôn Văn hay chữ tốt càn khôn thánh hiền Lập văn tế tổ tiên bài vị Nhớ phụ thân rên rỉ khóc than Cha con cốt nhục xương tàn Rừng sâu núi đỏ gian nan trập trùng Lễ tam sinh thủy chung Nho đạo Xế bóng chiều tam giáo cách ly Não nùng ở chốn u tỳ Nghĩ câu phong mộc nhung y cảm phiền. *Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“ 5.3.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 49 Đọc hai chữ mặc liên thơ cũ Khóc người xưa trú ngụ nơi nào? Bỗng nhiên biền biệt thế sao Nhà tranh mái rạ nghẹn ngào ly tao Miền giá lạnh âm hao chẳng rõ Trà Thạch còn cổ mộ trăng soi Sông Tương cá nước mặn mòi Thông kinh làu sử hẹp hòi công danh Gối hoàng lương thôi đành để vậy Giấc kê vàng lại thấy Nam kha Bôn ba trong cõi ta bà Cà sa bình bát sơn hà nổi trôi Nơi chôn rau than ôi cắt rốn Cảnh chùa chiền bề bộn khói hương Phu thê tình nghĩa vấn vương Canh gà eo óc chán chường buồn thiu Cắp thiền trượng đìu hiu gió thổi Hai trẻ thơ nông nỗi xa lìa Sương rơi đầu ngõ đầm đìa Hạt châu lã chã bên rìa rừng hoang Trọn tấm lòng nén nhang u uẩn Dâng hay tay kính cẩn cha già Cù lao chín chữ khắc bia Sinh thành dưỡng dục chẳng lìa xa nhau Ngoài bảy mươi bạc màu sương gió Mảnh hồn mây biết tỏ cùng ai Cậu nuôi khôn lớn thành tài Mẹ già cô quạnh khứ lai tủi hờn Buổi chiều tà chập chờn đom đóm Gà lên chuồng từng khóm đung đưa Cúc tần tầm tã nắng mưa Rào thưa vườn trống muối dưa qua ngày Đời thiếu phụ đắng cay rầu rĩ Ngọn đèn dầu thủ thỉ tâm tình Trên tường cái bóng lung linh Hai con gặng hỏi dáng hình của cha Hòn vọng phu thiết tha chờ đợi Chốn thiên thai vời vợi xa xôi Trèo đèo lội suối than ôi Rừng sâu vực thẳm núi đồi bao la Tình phủ tử xót xa ảo não Con theo cha tam bảo lẽ nào? Nam nhi quân tử sĩ hào Sân Trình cửa Khổng bước vào thảnh thơi Theo Nho gia thức thời kẻ sĩ Nợ thanh khâm liêm sỉ làm người Giúp vua trị quốc cứu đời Mọi nhà no ấm muôn nơi thái hòa Đọc văn tế khói nhòa ảm đạm Đỗ nương nghe buồn thảm góc trời Hai quan lục phẩm lệ rơi Cây rung hạt lệ lòng người cảm thương *Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“ 5.3.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 50 Loạn Nữ Chân biên cương khói lửa Giặc lui binh tuyển lựa anh tài Thi đình ban bố giáo đài Đầu ngao mỏi cổ gót hài xa xôi Thiếu Trạng Nguyên á khôi xuất hiện Bậc hiền nhân dâng hiến nước nhà Hai con bảng nhãn thám hoa Họ Dương mở mặt thuận hòa tông môn Chờ ngày tốt nghinh hôn dự tính Bỗng Dương Trân nhuốm bịnh thương hàn Tần Công ra lệnh Trần Đoàn Phát đi cáo thị xa gần xôn xao Thày thuốc giỏi lẽ nào chẳng có Chốn thiên thai ngọc thỏ lu mờ Dương Từ Hà Mậu vẩn vơ Cảnh chùa Linh Diệu xác xơ lá vàng Lão Nhan vốn giỏi giang tinh tú Pháp thuật cao vào phủ Thiên tào Dương Trân phát bịnh ra sao Sách khi cặn kẽ thuốc nào giải cơn Mối nhân duyên chập chờn đầu ngõ Truyện ân tình hai họ Hà Dương Hãy mau trở lại cố hương Mang theo đơn thuốc đoạn đường thì xa Rày xum họp một nhà vui vẻ Cặp sinh đôi suôn sẻ thành thân Dương Từ Hà Mậu bần thần Chắp tay lạy tạ tần ngần suy vi Hà Mậu càng sinh nghi mới hỏi Tôi xa nhà chưa tới tuần trăng Tháng ngày chưa đủ tung tăng Hai con gái đã xích thằng rồi sao? Đạo sĩ cười lẽ nào chẳng biết Cõi nhân gian thảm thiết thương đau Thời gian vùn vụt qua mau Sinh già bệnh tử bạc màu gió mây Ở non tiên ngất ngây tận hưởng Một ngày thôi vui sướng xiết bao Ví bằng trần thế hư hao Năm dài tháng tận nghẹn ngào lệ rơi Theo giáp tý nhà ngươi còn nhớ Tính chưa ra vò võ trăng rằm Nắng mưa tầm tã tháng năm Thu Băng Xuân Tuyết mười lăm tuổi rồi Sư phụ dạy bồi hồi tâm dạ Hà Mậu nghe lòng đã xốn xang Đóng bao quẩy gánh vội vàng Dương Từ có thuốc cưu mang giống nòi Lý Tri Niên đứng coi thiên tượng Một vì sao hướng đổi hướng vần xoay Lờ mờ dần tỏ cho hay Dương Trân được cứu trong tày tấc gang Chén quỳnh tương bên đàng đưa tiễn Huynh đệ buồn chẳng tiện ngồi lâu Thiên thai trần thế sa châu Rừng sâu thẳm nương dâu bạt ngàn. *Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“ 6.3.2020 Lu Hà