Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 11 Thế mới biết núi tiên thoát tục Tránh xa vòng ái dục thế gian Trang Sinh chi quản bần hàn Thanh cao Lý Nhĩ mai ngàn đào bay Chẳng ham hố đọa đày thân xác Chốn quan trường kiếm chác phù hoa Dùi mài kinh sử mù lòa Tầm chương trích cú điêu ngoa lọc lừa Giữa sòng đời mạt cưa mướp đắng Phường bán buôn đen trắng ba gai Chiến tranh giành giật đất đai Tống nho thủ cựu bi ai hãi hùng Vua ra lệnh tôi trung phải chết Bạo Tần kia tự diệt giống nòi? Cha con hạt muối mặn mòi Tình thâm cốt nhục sáng soi biển trời Chữ nhân nghĩa tả tơi sóng gió Lễ trí tin chao đảo thế thời Trúc Lâm sao nỡ chán đời Lan Đình thì lại ăn chơi đêm ngày Dương Từ nghe buồn thay vận hạn Ngồi lo âu ngao ngán hát ru Tự mình xuống tóc đi tu Lẽ nào bế tắc công phu lỡ làng? Trời vừa sáng nhẹ nhàng sửa soạn Chào bậc thày dày dạn đường tu Ghi lòng tạc dạ vân du Hỏi ngay húy tự xuân thu với đời Ý truyền tụng cho muôn nơi biết Đạo sĩ cười khẩu thiệt tâm thành Người đời quen thói háo danh Non xanh nước biếc cũng đành phôi phai Cõi trần ải khứ lai dằng dặc Linh Diệu đây xào xạc chim muông Bách hoa tùng cúc hư không Ba ngàn thế giới mênh mông chủng loài Dương Từ vội ghé vai quẩy gánh Chẳng dùng dằng để tránh khen chê Trải qua mấy dặm sơn khê Trách chi đạo sĩ luận về Phật gia Chả mấy chốc Kim Ba suối mát Mới dừng chân ngào ngạt bướm hoa Xem ra phong cảnh thái hòa Lão ông ngồi tắm nhạt nhòa nắng trưa Vang khắp rừng say xưa tiếng hát: “Nước trong veo bụi cát hết rồi Phù du bèo bọt nổi trôi Cảm ơn trời đất xa xôi khách trần! Gió xuân qua tấm thân trong sạch Ai dám cười đành hạch khinh khi Ngược xuôi nào dám so bì Hanh thông đạo hạnh thị phi lạt mùi Thương cho kẻ ngậm ngùi năm tháng Kiếp tha phương cay đắng làm sao Công phu ngọn sóng ba đào Tuổi già cửa đạo đi vào còn xa“ *Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu” 31.1.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 12 Lão chống gậy ngân nga hoan lạc Lá hôn chân xào xạc miền tây Lắc lư vai nặng bầu đầy Rượu thơm ngây ngất bóng cây chập chờn Phong cảnh lạ từng cơn gió thổi Chắp hai tay xin hỏi lão ông Gần đây có bậc thày không? Cao tay pháp thuật thần thông cứu đời? Dương Từ tới tỏ lời kính cẩn Lão thản nhiên chẳng bận đến ai Ung dung ngày rộng tháng dài Nơi miền sơn cước khứ lai chẳng màng Hơn sáu mươi tuổi đang sung sức Nhờ khí trời thể lực dẻo dai Kể chi tán, kiệu, mão, đai Tiều phu đốn củi hươu nai bạn cùng Đầu Tây Lâm cúc tùng mai trúc Thày Huyền Hồ đáng bực trí tri Hứa Do Sào Phủ kém chi Giang hồ kiếm khách tu mi với đời Lão trượng hỏi sao ngươi cạo trọc? Hình thày tu lóc cóc mõ khua Sớm khuya hiu hắt cảnh chùa Muối dưa đạm bạc bốn mùa nước non Đội ơn Phật cho con nối giõi Chịu tam hương tôi mới đi tu Ba ngôi tam bảo Dương Từ Thiện Trai được gọi chân như thuyền từ Sao không học Đặng Du thuở trước Chịu thiệt thòi giữ được bảng son Xót xa Tử Hạ mất con Mù lòa đôi mắt héo hon nỗi lòng Đã qui y thong dong đây đó Việc của ta nào có phiền ai? Đạo vàng theo gót Như Lai Từ bi hỉ xả đào mai cúc tùng Vậy xin hỏi trập trùng sơn dã Có chùa nào thư thả nghỉ chân? Khẩn nài tha thiết trượng nhân Chỉ đường đi tới bội phần tri ân Chùa lai vãng xa gần chẳng thiếu Này Hàn Sơn, Lam Thủy, Thiên Thai Khói nhang Linh Diệu tuôn hoài Âm dương đôi ngả giao đài mù sương Có hai hang Diêm vương Bích lạc Khách thập phương thù tạc văn chương Đông nam cỏ rạp bên đường Ngựa xe tấp nập khói hương nhạt nhòa *Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu” 1.2.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 13 Hướng tay chỉ một tòa sừng sững Chim én bay dựng đứng sơn kỳ Đông vui thủy tú nhung y Chi lan kẽ đá ầm ỳ suối reo Cửa hang ngỏ hắt heo gió thổi Trẻ dắt già hồ hởi bước vào Trai thanh gái lịch xôn xao Thiều quang chín chục dạt dào xuân xanh Ngôi miếu cổ thôi đành nghỉ tạm Tối như bưng chẳng dám lục tìm Xung quanh vắng vẻ im lìm Nặng đôi mi mắt bóng chìm vực sâu Từ mơ thấy lính hầu tấp nập Phán quan ngồi dáng dấp nho gia Trông lên tuổi vẫn chưa già Cân đai mũ mão trau tria thiếp vàng Quân hộ vệ hai hàng võ phục Giải Dương Từ hối thúc đi nhanh Thẻ bài lệnh tiễn đồng thanh Trước sân cẩm thạch ngọn ngành hỏi tra Thằng sãi kia bôn ba đây đó Vào miếu ta rúm ró nằm co Vợ con sao chẳng chịu lo Cửa nhà bỏ bễ so đo mãi hoài Dám xưng hiệu Thiện Trai pháp đạo Hoa hạ hay ngơ ngáo man di Rõ ràng tỏ dạng nam nhi Tóc râu cha mẹ cớ gì cạo đi? Công dưỡng dục bù trì như thế Lại chóng quên trốn thuế vô chùa Nắng mưa dầu dãi bốn mùa Thê nhi eo óc cá cua rau đồng Một trăm roi vào mông buốt nhói Đao phủ đâu dẫn tới pháp đình Dương từ hồn lạc phách kinh Giật mình tỉnh dậy ra mình chiêm bao Trời hửng sáng chiếu vào khe cửa Cạnh bức tường lưng tựa não nề Ngó lên liễn chỉ tên đề Thì ra Hàn Tử Xương Lê nhạt nhòa: “Một sách đạo nguyên lòa mắt thánh Ba tờ Phật biểu chát tai vua” Thiên thu cơn gió thoảng qua Vàng thau phủ bụi phân bua lẽ đời Ngàn năm để tiếng cười mai mỉa Phật Lão Nho tròn trịa dễ sao? Đúng sai miệng lưỡi lao xao Còn Ki-Tô giáo nghẹn ngào tổ tông. *Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu” 1.2.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 14 Ngẫm thế sự mênh mông biển cả Kiếp con người vàng đá phôi phai Cát hung trong cõi trần ai Khen chê hay dở nhân tài trí tri Mộng tưởng hão tu trì tinh tấn Đã bao phen lận đận Phật gia Đạo nho bám gót trau tria Phù Tô mất mạng miệng bia để đời Bầy gian nịnh mặt người dạ thú Đòi hiếu trung uế xú thiên triều Hiền thần tủi nhục cô liêu Khuất Nguyên chén rượu phiêu diêu nửa hồn Bần sãi đây bồn chồn lo ngại Ngẫm chuyện mình quan tái ba đào Biết người liêm khiết thanh tao Miếu thờ mộ phạm xiết bao kinh hoàng Ngài khiển trách dám mang bình bát Lại ngang nhiên dẫm nát cỏ hoa Trước đền mai trúc nhạt nhòa Ngộ đường Tây Trúc một tòa hương sen Cửa công hầu bon chen điêu đứng Khổng Khưu xưa tưng hửng Trọng Ni Gía cơm túi áo nằn nì Chư hầu các nước thầm thì nhỏ to Bả công danh con cò lặn lội Bất hiếu tam tội lỗi lắm ru Tớ thày bốn bể vân du Chồn chân mỏi gối âm u suối vàng Thầm trộm nghĩ mơ màng miếu cổ Cũng khó tin cổ độ trăng xoi Phật Nho thiên hạ ngó coi Phân tranh cao thấp thiệt thòi Giatô Kia Lão Tử ô hô chẳng nói Cứ lặng thinh xoi mói làm gì? Cao Đài Hòa Hảo rầm rì Tinh Lành ngào ngạt tu mi đạo Hồi Khắp tinh cầu xa xôi tín ngưỡng Bà La Môn nghiệp chướng hãi hùng Kỳ Na Ấn giáo trập trùng Con đường khổ hạnh mịt mùng chúng sinh Thân khẩu ý chứng minh thiền tập Trí cao siêu ý nghiệp trọng coi Tòa sen giác ngộ sáng soi Giải trừ ngũ dục rong chơi hội bàn Cõi niết bàn trần gian ngự trị Bởi tâm linh thần trí anh minh Ung dung tự tại do mình Sợ chi bấn loạn thái bình hoan ca *Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu” 3.2.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 15 Đường tây bắc bao la nhung nhớ Quê hương giờ sương nhỏ mộ bia Nâu sồng tràng hạt trau tria Ngẫm mình từ độ xuất gia tu hành Ba năm trường mong manh áo vải Bụi trần gian tê tái quan san Mùi thiền quen cảnh bần hàn Người chê kẻ trách phàn nàn hiếu trung Lỗi cương thường mịt mùng bấn loạn Quỷ thần cười ngao ngán đường tu Ăn chay dưa muối đông thu Xuân hè uổng phí công phu cúng dường Lời đàm tiếu chán chường thiên hạ Chốn thị phi rệu rã tha phương Màn trời chiếu đất thê lương Bát cơm manh áo gió sương dật dờ Thân cò vạc bơ vơ xứ sở Quê hương người tạm bợ sớm khuya Vợ con xa cách chia lìa Nắng mưa tầm tã bên rìa rừng hoang Chống thiền trượng lang thang đây đó Khi cô đơn biết tỏ cùng ai? Chạnh lòng nghĩ chuyện khứ lai Vợ con bìu ríu ngày mai thế nào? Nghe lá rụng lao xao gió thổi Thấy tam kỳ chẳng vội làm chi Rùng rằng ngơ ngác chim di Đông tây nam bắc đường đi chẳng rành Thấp thoáng thấy liễu xanh bám cổng Dương Từ mừng lóng ngóng trông lên Cổ đình sừng sững trên nền Thanh Phong bảng hiệu ngang nhiên dưới trời “Đường đi ba ngã người Chu khóc Tơ trắng hai màu ngã Địch than” Nỗi niềm nhân thế chứa chan Sòng đời đen trắng gian nan hiểm nghèo Xem liễn đối hắt heo cành liễu Rồi Dương Từ cũng hiểu ra ngay Đường ba bảy lối quắt quay Tơ kia dễ nhuộm ai hay lòng người Chí đã quyết thảnh thơi buông bỏ Lòng thạch kim chứng tỏ thiền môn Chớ nghe thiên hạ mà buồn Sân si cuồng dại bồn chồn gió trăng Chả mấy chốc thung thăng sườn núi Chốn thiên thai sầu tủi làm chi Dâu xanh suối mát rầm rì Lời ca non nỉ thầm thì bên tai… *Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu” 6.12.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 16 Dải Tần Hoài còn ai nức nở Lúc sang giàu cổ độ trăng soi Bến Hà Châu vẫn có đôi Thư cưu trống mái thuyền xuôi mái chèo Khi có bậu cảnh nghèo hiu hắt Ngọn gió đông cắn hạt bí ngô Đò xưa đàn cá nhấp nhô Tình xuân hoa bướm lô xô qua về Đêm trăng sáng say mê Lộng Ngọc Tiêu Sử mừng dạy học ống tiêu Chập chờn cánh phụng phiêu diêu Xe duyên kết chỉ cầu kiều bắc ngang Dương Từ càng mơ màng ngây ngất Bước lại gần nghe thật ngậm ngùi Thấy hai cô gái mang gùi Lá dâu xanh mướt thơm mùi tóc mây Hoa diếp dại cỏ may xào xạc Há hốc mồm kinh ngạc hai nàng Ông sư lầm lũi bên đàng A Di Đà Phật nhẹ nhàng hỏi thăm Chùa Linh Diêu xa xăm vạn nẻo Kỳ lộ nhiều vắt vẻo phương nào? Hai cô gái nhỏ thì thào Con nai ngơ ngác bướm đào ngây thơ Chị em tôi dại khờ sơn nữ Đạo ông bà gìn giữ tổ tiên Thôn trang vui cảnh điền viên Mẹ cha sớm tối bạc tiền cần chi Thầy tu muốn hỏi gì sao biết Tìm vãi bà thân thiết ni cô Đường đi lắt léo chi mô Nhà Khương giống ấy ô hô phấn hồng Mấy đường chay không không sắc sắc Trẻ rong chơi phước bạc tu trì Có câu lão kỹ vi ni Thúy Kiều lạc lối má mì lầu xanh Không biết lối thôi đành chịu vậy Đứng thở than chán ngấy cảnh đời Trọc đầu chi để tiếng cười Tấm thân sư vãi chơi vơi nẻo trần Từ liều lĩnh tần ngần đi tới Đường gập ghềnh chẳng vội đông nam Bảng đề rõ Bạch Vân Nham Một tòa miếu cổ trăng rằm trống trơn “Đói rách lòng không hờn mẹ ghẻ Lạnh đau dạ chẳng trách cha lành” Thấy câu liễn đối song hành Thương con hiếu thảo ngọn ngành xét suy Bao trắc trở gian nguy nểm trải Muốn vào coi lại ngại chiêm bao Tượng thờ thần ở phương nào? Văn hay chữ tốt đi sao cho đành. *Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu” 7.2.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 17 Cơn gió thổi liễu xanh lả lướt Đàn dơi bay lũ lượt theo nhau Lập lòe đom đóm trước sau Vẳng đâu tiếng hát bạc màu đá vôi Dương Từ bỗng bồi hồi tâm dạ Chốn thâm sơn hoa lá cỏ cây Sớm khuya muông thú vui vầy Thị phi chẳng có tháng ngày thảnh thơi Vung cán búa tìm nơi ẩn náu Xa lánh người trần cấu bon chen Củi khô chi kể sang hèn Thuận mua vừa bán bõ bèn gì đâu? Này những kẻ công hầu vương bá Phường con buôn xảo trá điêu ngoa Thèm thuồng tiền bạc xuýt xoa Trắng râu thủ đoạn xa hoa bạc đầu Dương Từ cũng sa châu rớm lệ Xin lão Tiều hãy kể tôi nghe Phải chăng ông cống ông nghè Vị thần trong miếu nho nhe hạng nào? Ngài Hiếu Tử tài cao trọng trách Thuở thiếu thời đức hạnh nhân từ Tứ Khoa đều đỗ thiên tư Gần xa nức tiếng chân như mọi nhà Nhị thập tứ đời ca ngợi mãi Khắc thành bia vững trãi lâu bền Miếu này thờ Mẫn Tử Khiên Mủi lòng mẹ ghẻ thảo hiền thương cha Con áo rách giận bà vợ kế Muốn đuổi đi hai trẻ ngây thơ Cùng cha khác mẹ bơ vơ Ăn theo đày tớ nằm chờ trăn trâu Mẫn tử Khiên không sầu dạ oán Còn xin cha đừng bận lòng chi Hai em nhỏ dại biết gì Nhà tranh vách nát rầm rì gió mưa Lão vuốt râu kế thừa tổ phụ Hơn ba mươi đời cháu đích tôn Chán chường thế sự chui luồn Tiều phu kiếm củi vui buồn gió trăng Dương Từ nghe mọi đằng rành rẽ Dòng trâm anh chẳng lẽ dửng dưng Sân Trình cửa Khổng lừng khừng Noi theo nghiệp tổ danh lừng bốn phương? Lão trượng mới tỏ tường sau trước Thời buổi này dễ rước họa vào Tương khi nhuộm đỏ máu đào Thiên luân đạo lý ngả nào mà đi? Kẻ xu nịnh ngu si đểu giả Bậc chân nhân vàng đá phôi phai Bây giờ còn có mấy ai? Trung ngôn nghịch nhĩ hiền tài đảm đương *Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu” 8.2.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 18 Bởi thiên hạ bốn phương tám hướng Cuộc can qua chấp chưởng tranh dành Đất đai ác bá lợi danh Mua quan bán tước học hành gì đâu? Bầy cơ hội chụm đầu co cụm Lũ sâu đo đàn đúm chia nhau Kỷ cương tôn miếu nát nhàu Đỏ lòng xanh vỏ xám màu lương tâm Giòng ô trọc mưu thâm kế độc Giống sài lang hang hốc họ hàng Vương tôn quý tử điếm đàng Thôn trang trộm cướp xóm làng xác xơ Lê dân khóc bơ phờ tang tóc Hà chính càng khó nhọc lầm than Hổ mang chẳng sợ thế gian Khói hương nghi ngút bần hàn mả hoang Đời tam đại mơ màng lịch sử Hạ Thương Chu gìn giữ tôn nghiêm Nửa vầng trăng khuyết lưỡi liềm Ngàn thu giá lạnh nỗi niềm khổ đau Phân chó sói úa màu mây khói Hỏa phong đài buốt nhói biên cương Đau lòng sĩ tử can trường Thương người chinh phụ quê hương mỏi mòn Thúc Quý phải trèo non lội suối Nơi rừng sâu còm cõi thu đông Lý y phong thủy tinh thông Bàn dân thiên hạ ngóng trông nhân tài Dương Từ hỏi trần ai ngang trái Thiếu gì nghề cứ phải tiều phu? Lều tranh gió thổi vi vu Rừng sâu giá lạnh âm u hãi hùng Lão trượng cười tận cùng tắc biến Cực âm dương tái hiện vô thường Dùng dằng cửa thánh treo gương Mỏi lòng rồi lại chán chường hỏa tai Như voi cọp mấy ai dám sánh Chẳng dại gì nên tránh xa ra Khoe khoang chi nữa đôi ngà Giáo gươm đâm thủng lớp da bọc ngoài Nhờ lưỡi búa dao dài sắc bén Lộc trời cho tráng kiện dẻo dai Lo gì hoạn nạn khứ lai Cá cơm rượu thịt một hai vui vầy Vung cán búa củi đầy nặng gánh Phủ ngưỡng câu nỡ tránh né sao? Cúi mình thể tử dạt dào Ngẩng lên chín chữ nghẹn ngào mẹ cha! *Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu” 9.2.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 19 Không hổ thẹn ông bà tiên tổ Với thần linh phù hộ độ trì Hiếu sinh mầm sống lương tri Non xanh nước biếc vân vi đất trời Từ thấu hiểu những lời gan ruột Trí hào quang sáng suốt bao la Thẹn lòng nghĩ tới quê nhà Vợ con eo óc canh gà mù sương Xin lão trượng chỉ đường đi tới Ngả nào hay tới cõi thiên thai Tụng kinh gõ mõ mãi hoài Nỗi niềm canh cánh bi ai muộn phiền Nghe đồn thổi chùa tiên hẻo lánh Đỉnh núi cao giá lạnh thấu xương Gần xa nô nức thập phương Trẻ già trai gái khói hương chay đàn Lão tiều phu khuyên can chẳng nỡ Lỗi đạo này chăng chớ mọi đàng Hướng nam tới bến Châu Giang Trời quang mây tạnh sang ngang gọi đò Dương Từ quyết lò dò chống gậy Vực đèo sâu trông thấy mà kinh Ngẫm đời đen trắng nhục vinh Họa vô đơn chí rập rình vây quanh Phúc bất trùng lai xanh thăm thẳm Bả phồn hoa thê thảm chúng sinh Mà sao lắm kẻ liều mình Bảng vàng thẻ bạc điêu linh rợn rùng Lão tiều phu tận cùng trời đất Nơi thâm sơn ẩn dật náu mình Bao điều thấm thía chân tình Công hầu vương bá triều đình kể chi Đến sông Châu rầm rì mai trúc Liễu xanh rờn chim cúc trái ngon Vẳng nghe tiếng sáo véo von Cất cao giọng hát nỉ non u hoài Thấy một người râu dài vai rộng Chèo chiếc thuyền rõ tướng võ phu Nhẹ nhàng cập bến êm ru Cắm sào hỏi khách chu du phương nào? Từ cung kính cúi chào ngư phủ Chở tôi sang trả đủ bạc tiền Ngã cười kẻ ở chùa chiền Phải đâu Hạng Vũ Ngũ Viên thuở nào Hai người đó anh hào kiếm khách Miền Ô Giang hiển hách một thời Oán thù rửa nhục tới nơi Nào ai bắt kẻ liều đời đi tu? Đầu trọc lốc không râu không tóc Áo cà sa chẳng nhọc nhằn gì Bận lòng chi chốn thị phi Ăn chay niệm Phật tu trì sớm hôm Từ lật đật tay ôm bình bát Nhảy xuống đò dào dạt sóng trào Chập chùng tôm cá lao xao Thoắt đâu thuyền đã cập vào bờ bên *Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu” 10.2.2020 Lu Hà Truyện Tình Hai Họ Dương Hà cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 20 Từ trả tiền bèn liền từ trối Ngư phủ rằng tiện mới cho sang Quăng chài mẻ lưới sẵn sàng Làm ơn kẻ khó đạo tràng mấy khi Từ ngưỡng mộ tu mi nam tử Đấng anh hùng nghĩa cử tao nhân Chinh đông đại tướng nước Tần Tây kinh chẳng đến quân thần xứng danh? Chàng trẻ tuổi tranh giành chẳng muốn Võ trạng nguyên phiền muộn cân đai Tiếc thay sức đủ dư tài Triều đình đổ nát khứ lai mịt mù Bọn tham quan thu xâu vét thuế Còn mấy ai tử tế biết điều Sai nha miệng lưỡi cú diều Dân đen thống khổ tiêu điều tang thương Thỏ chết sạch thê lương đàn chó Chim diệt trừ cung nỏ xếp kho Địch quân đâu nữa mà lo Mưu thần đói rách ôm o mặc đời Chưa nói đến giết người bịt khẩu Sợ hiền tài sàm tấu điêu ngoa Gian thần xu nịnh lu loa Thịt xôi giành giật nhạt nhòa máu tươi Nghe sóng vỗ tiếng cười sảng khoái Dấn chân chèo thoắt cái vút đi Giàu sang phú quý khinh khi Sòng đời né tránh so bì thiệt hơn Hơn nửa tháng chẳng sờn gai góc Vạch lá rừng chim chóc hót ca Ngày đi đêm ngắm trăng ngà Thiên thai phút chốc sa bà thì xa Động tiên cảnh xế tà bóng đậu Lý tri Niên Hà Mậu đón chào Non thần đỉnh giáp ước ao Dập dìu hoa bướm dạt dào gió mây Từ thẫn thờ ngất ngây say đắm Có ngờ đâu rừng thẳm tuyết dày Đông di trùng thảo bạn bày Suối reo róc rách đêm ngày hươu nai Chùa Linh Diệu thiên thai muôn thuở Từ Thức xưa cổ độ trăng soi Ngàn năm thu thủy mặn mòi Ai hay Lưu Nguyễn rượu mời chả dê Hai chàng rể đê mê ân ái Cùng hai nàng con gái xinh tươi Một bầy tiên nữ vui cười Mận đào ngọt lịm lả lơi buông màn Nửa năm trời chứa chan hạnh phúc Nhớ trần gian thôi thúc đòi về Chia ly vạt áo tràn trề Bâng khuâng cửa động đường quê xa mù Nay Dương Lý Hà tu Tiên Phật Ba họ càng thành thật công phu Lão Nhan đạo sĩ chân tu Cùng vào bẩm báo trăng thu soi đường *Nguyên tác thơ lục bát: “Dương Từ Hà Mậu” 10.2.2020 Lu Hà