Chó Nhà Và Sói Rừng Cảm xúc thơ La Fontaine bài 161 Chuyện về hai con chó Buông thả sống bê tha Con nuôi dạy trong nhà Dáng vẻ coi từa tựa Có một con sói dữ Gày gò rất thảm thương Bụng lép kẹp trơ xương Góc vườn nhìn chó béo Chó nhà kia mưu mẹo Chớ cố đấm ăn xôi Chúa không hề chọn tôi Kiên nhẫn đừng nóng vội Kẻo gây nên tội lỗi Đám cưới cô gái xinh Tiệc tùng trong gia đình Thực phẩm thừa vô kể Chủ bảo tôi trai trẻ Ăn nhiều sẽ mập ra Người quản gia trong nhà Luôn mang theo khẩu súng Chó sói tin là đúng Chần chừ chưa muốn đi Ngạc nhiên hỏi thầm thì Dây xích vòng quanh cổ Tự do sao chẳng có? Thân phận chó giữ nhà Mấy khi được thả ra Chạy nhảy trong rừng vắng Chó nhà không sốt sắng Im lặng chẳng nói ra Cũng như người quản gia Đều trung thành với chủ Tạo ra nhiều tiền của Lãi xuất trả ngân hàng Đồ da sói hạng sang Giá thị trường ngất ngưởng. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Con Sói Và Con Chó Gầy” 6.11.2020 Lu Hà Chết Vì Kiêu Ngạo Cảm xúc thơ La Fontaine bài 162 Vào dịp tết thanh minh Mùa xuân đi tảo mộ Cáo rủ mèo bách bộ Thong dong khắp cánh đồng Mênh mông ngọn cỏ bồng Hương khói bay ngào ngạt Cỗ bàn bày san sát Hoa quả đủ thịt xôi Trái tim đập bồi hồi Thủ thuật ăn miễn phí No nê thi tài trí Kinh nghiệm cáo chất đầy Cáo tự nhận bậc thày Lão sư nghề lường gạt Mèo chẳng dám lên mặt Học trò sống đơn côi Túi nhỏ vốn không tồi Leo trèo khi gặp chó Nghệ thuật này rất khó Cáo làm sao giỏi bằng Cuộc cãi cọ đang hăng Bỗng nhiên bầy chó tới Bây giờ đừng nói dối Hãy cởi bao tải thôi Đừng trở thành con mồi Cáo chui ngay qua lỗ Mèo bật cười hô hố Nhảy tót lên cây cao Bầy chó dữ lao xao Vội vàng quay trở lại Cáo giật mình kinh hãi Lủi ngay vào trong hang Thợ săn cáo sẵn sàng Rơm củi hun nghi ngút Cáo lò rò thậm thụt Vừa mới thò đầu ra Tử thần chẳng dung tha Xui khiến luôn bầy chó Ngoặm ngay đúng giữa cổ Anh cáo hết tài ba. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Cáo Và Mèo” 7.11.2020 Lu Hà Tình Yêu Cháy Bỏng Cảm xúc thơ La Fontaine bài 163 Có một anh yêu vợ Nhưng không biết làm sao Lời lẽ thật ngọt ngào Để hài lòng cô ấy Mỗi buổi sáng thức dậy Nhìn khuân mặt đăm chiêu Lạnh lẽo thật khó chiều Tấm thân mềm nóng bỏng Thần ái tình bỏ trống Không trang trí bàn thờ Mỗi ngày một hững hờ Hymen là bạo chúa Vì những người phụ nữ Sinh ra để yêu thương Quá khứ thường vấn vương Nụ hôn đầu hồi hộp Một tên trộm bộp chộp Liều lĩnh bước vào phòng Nghe người chồng cầu mong Anh không cần gì cả Thiết tha gì của nả Van xin ngọn lửa lòng Tiền bạc ở trong rương Đã nhều năm cất giữ Tên trộm bèn phóng lửa Bế người yêu trong tay Trông đợi đã lâu nay Một trái tim cháy bỏng. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Người Đàn Ông, Người Phụ Nữ Và Kẻ Trộm” 8.11.2020 Lu Hà Chăn Cừu Khờ Khạo Cảm xúc thơ La Fontaine bài 164 Chủ chăn đọc điếu văn Chẳng quản chi ngày tháng Trải qua bao cay đắng Bảo vệ đàn con chiên Thương xót con dê hiền Đã bấy lâu tin tưởng Rất đáng nên khen thưởng Chạy theo mẩu bánh mì Dũng cảm nào ai bì Đêm qua anh đã chết Thật bi ai thảm thiết Móng vuốt con sói già Hội đồng xin tạc bia Vinh danh hồn chiến sĩ Bầy chó săn đề nghị Thành lập cảm tử quân Guillot chẳng ngại ngần Bẹc giê làm thủ lĩnh Khi màn đêm tĩnh mịch Cái bóng đen lờ mờ Nào ai đâu có ngờ Lính đánh thuê bỏ chạy Thần tượng bị đốt cháy Chó sói chết từ lâu Cái bóng đến từ đâu Chỉ là do ảo ảnh Còn đâu niềm kiêu hãnh Nòi giống loài chó săn. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Người Chăn Cừu Và Đàn Chiên Của Anh Ta” 8.11.2020 Lu Hà Đói Bụng Không Có Tai Cảm xúc thơ La Fontaine bài 165 Tiếng xấu về Milan Giống chim hay ăn thịt Kền kền đông chi chít Loan truyền khắp mọi nhà Có ả chim sơn ca Dáng thanh tao yểu điệu Giọng hát hay tuyệt diệu Say xưa bậc công hầu Bất ngờ bị diều hầu Săn đuổi bên bờ suối Chim sơn ca yếu đuối Rũ cánh cầu xin tha Cả một dải sơn hà Tereus từng ngưỡng mộ Trước triều thần công bố Luật bảo vệ sơn ca Diều hầu cười ha ha Ta cóc cần âm nhạc Miền hoang vu xơ xác Bụng đói không có tai Cái gì gọi tương lai Trâu bò nghe mõ gõ Nghệ thuật đành xếp xó Đâu cần đến ngày mai. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Milan Và Chim Sơn Ca” 9.11.2020 Lu Hà Tâng Bốc Qúa Đáng Cảm xúc thơ La Fontaine bài 166 Có một con rùa già Tháng ngày dài buồn bã Ru rú trong hang đá Bên bờ hồ lẻ loi Bỗng hai ả vịt trời Khẩn khoản cùng đề nghị Tới Hoa Kỳ an trí Nước cộng hòa tuyệt vời Bà mẹ nuôi nhận lời Cắn chặt thân cây sậy Mọi người đều nhìn thấy Vịt cặp mỏ hai đầu Qua bốn biển năm châu Lão bà bà đắc ý Chuyện lạ kỳ thế kỷ Một con rùa biết bay Dân gian mừng rỡ thay Nữ hoàng bay lơ lửng Rùa già càng hí hửng Mẫu nghi còn có ai Chữ tài thành chữ tai Rùa mới vừa mở miệng Khát khao thèm danh tiếng Rơi tõm thịt xương tan. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Con Rùa Và Hai Con Vịt” 10.11.2020 Lu Hà Dấu Của Cảm xúc thơ La Fontaine bài 167 Có anh chàng ngốc nghếch Tiền bạc dấu ở đâu? Hỏi người cha đỡ đầu Tôt nhất trong lòng đất Nên vùi sâu chôn chặt Chớ có để trong nhà Kẻ gian sẽ chẳng tha Dò dẫm tìm đến nó Thì nên đừng vô cớ Chất chứa nhiều nỗi lo Người con chẳng đắn đo Nghe theo lời cha dạy Rồi chẳng may nhà cháy Cùng đi với cha già Nấm mộ hoang khắc bia Đào lên thành trống rỗng Bàng hoàng đời như mộng Không có cánh mà bay Ki bo hết đắm say Nhìn lên trời mây trắng Nỗi nghi ngờ cay đắng Mưa xối xả còn ai Phơi ra hết tiền tài Trời dã tâm ăn trộm. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Người Chôn Cất Kho Báu Và Cha Đỡ Đầu Của Mình” 12.11.2020 Lu Hà Chớ Vội Cả Tin Cảm xúc thơ La Fontaine bài 168 Đàn cá trong ao nhỏ Sống thoi thóp đợi chờ Ông lão đứng trên bờ Tám ngày sau lại đến Bỗng có con quạ biển Tới khuyên hãy di cư Hắn tỏ lòng nhân từ Không đi thì chết hết Thời hạn càng khẩn thiết Chỉ còn tám ngày thôi Mỏ gắp cá liên hồi Từng con ra biển cả Quạ vốn loài xảo trá Mưu mô giỏi tống tiền Ăn sâu bọ tự nhiên Nhân đức là anh cóc Tỏ ra người có học Dự đoán sẽ có mưa Mực nước đủ dư thừa Đêm nay trời sấm sét Hội đồng cá xét nét Nghiêm cấm không đi đâu Ông lão bạc đầu râu Nhìn cái ao ngao ngán Quạ và người đều chán Mặt nước ao mênh mông Luồng lạch chảy ra sông Cá thừa cơ di tản. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Người, Cá Và Con Qụa Biển” 12.11.2020 Lu Hà Ẩn Sĩ Cảm xúc thơ La Fontaine bài 169 Con sói có tình người Trên đời ai dám nghĩ Hoàn toàn do nhụt chí Thù địch khắp núi rừng Thợ, chó săn chẳng dừng Nông dân càng đoàn kết Sói trước sau phải chết Lưới giăng bủa muôn nơi Giá cả lại rất hời Da lông làm mũ áo Đồ phục trang hoàn hảo Vương tôn bá công hầu Jupiter ở đâu? Tiếng thét gào giận dữ Thà lưu đày biệt sứ Chỉ ăn cỏ vô hồn Ôi bản năng sinh tồn Thịt dê cừu chiên nướng Trong hang sâu tự sướng Nước bọt có lương tâm Với tháng ngày âm thầm Hóa thân thành ẩn sĩ Con sói già nghiêm nghị Ngồi khoanh chân hiền từ. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Người, Sói Và Đàn cừu” 12.11.2020 Lu Hà Thoát Tội Cảm xúc thơ La Fontaine bài 170 Thím mèo mê lão khỉ Phục vụ một chủ nhân Trong đời sống tinh thần Mọi việc cùng vui vẻ Cả hai đều suôn sẻ Hàng xóm chẳng nghi ngờ Khỉ khôn khéo vật vờ Ăn cắp đủ mọi thứ Tính nết mèo tương tự Pho mát hơn chuột mồi Khí thế nhiều gấp đôi Lợi ích trò tiểu xảo Khỉ già càng bất hảo Lấy hạt dẻ cho tôi Mèo Nghệ thuật đâu tồi Đẩy ả ra phía trước Cô gái hầu hài hước Không hài lòng như nhau Các hoàng tử đua nhau Kiêu hãnh cùng bổ nhiệm Vùng đất nào lấn chiếm Nhiều ngón tay bị thiêu Trộm cắp chẳng dám liều Như hai con mèo khỉ. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Con Khỉ Và Con Mèo” 12.11.2020 Lu Hà