Lu Hà Và Hàn Mạc Tử Chùm 3

Thảo luận trong 'Lu Hà' bắt đầu bởi Lu Hà, Thg 11 7, 2012.

  1. Lu Hà

    Lu Hà Active Member

    Tham gia ngày:
    Thg 10 13, 2011
    Bài viết:
    5,006
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nam
    Sợi Chỉ Tơ Hồng

    Nước non non nước bốn phương
    Đòi em làm nhạc xuân hương nõn nường
    Điêu Thuyền dạo khúc Tuyên Vương
    Tề công xao xuyến sông Tương thuở nào

    Lâm Xuân Các giọt sương trào
    Đêm nay đại yến má đào em xinh
    Mơ duyên mộng đẹp trường đình
    Đào Nguyên dẫn lối tâm tình đôi ta

    Em làm rượu ngọt say sưa
    Hơi men anh ủ cũng vưà nưả đêm
    Tiên cô nũng nịu môi mềm
    Trăng lên lững thững bên thềm bóng gieo

    Tây Thi đứng đợi chân đèo
    Trữ La đò vắng lá vèo theo chân
    Chiêu Quân thổn thức đòi cơn
    Tiền Đường ai khóc lệ tuôn gọi chồng

    Hồn anh đến cưả thiên bồng
    Hỏi trời sợi chỉ tơ hồng ai se!
    Trần gian bao nỗi ê chề
    Trán nhăn tư lự não nề thi nhân!

    cảm tác thơ Hàn Mạc Tử: Mơ Duyên
    12.10.2012 Lu Hà



    Thương Nhớ U Hoài

    Em đã vắng anh từ ngày đó
    Dòng Hương Giang mây gió chơi xa
    Cây đào buồn chẳng ra hoa
    Vườn xuân hờ hững nhạt nhoà nắng mưa

    Từ buổi ấy anh xa em mãi
    Bóng trăng vàng tức tưởi ven sông
    Cô liêu cồn cát mênh mông
    Bơ vơ cánh nhạn tha phương u hoài

    Trời xanh ngắt biển khơi biền biệt
    Tiếng dương cầm bỗng bặt cung thương
    Dường tan trong đám mù sương
    Thoảng về làng mạc vấn vương sớm chiều

    Đêm thanh vắng tiêu điều vóc liễu
    Hàng cau gày dáng điệu đứng yên
    Mây vàng ngơ ngẩn triền miên
    Côn trùng tấu khúc ưu phiền sầu tư

    Kể từ đó từng thu lá đổ
    Ngóng anh về tầm tã mưa ngâu
    Rêu phong lau lách chân cầu
    Hoàng hôn ủ rũ bạc màu tuyết pha!

    cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Nhớ Nhung
    2.11.2012 Lu Hà



    Tình Anh Có Điên Không

    Mới một thoáng mà sầu ly biệt
    Hồn anh theo mải miết bóng đi
    Nôn nao hương gió xuân thì
    Bâng khuâng lưu luyến tìm gì bên em...

    Thơ em cũng như miền trăng dậy
    Sóng ái tình xô đẩy cát bờ
    Lâng lâng mềm mại liễu tơ
    Âm thầm nghe tiếng gió ru dạt dào

    Anh đã đọc nghẹn ngào tê tái
    Ngàn kim châm buốt nhói da đau
    Mê man cuồng dại âu sầu
    Hồn thơ chan chưá ngập màu tím đen

    Thơ ngậm cứng tiếng rên ảo não
    Máu về tim điên đảo láng lai
    Âm vang dội khắp trần ai
    Oán hờn định mệnh tuyền đài vùi chôn

    Em có nghe trào cơn sầu tủi
    Tình anh điên hắt hủi cuồng say
    Thẫn thờ lảm nhảm suốt ngày
    Không gian van lạy đắng cay thất thường

    Những ngày khổ con đường ngõ cụt
    Mây lam chiều tất bật buồn trôi
    Nhạc vàng rơi rụng tả tơi
    Muà thu lơi lả thương đời hắt hiu

    Anh đứng cách ngậm ngùi khoảng cách
    Lặng nhìn trông thấy cảnh hoa cười
    Lòng anh rung động bồi hồi
    Mà hồn anh chết ở nơi cuối trời...!

    thơ cảm tác từ thơ Hàn Mạc Tử: Lưu Luyến
    6.9.2012 Lu Hà



    Tôi Bị Say Nắng

    Buổi hôm ấy ban mai ong đỏ
    Hòn cù lao tiên nữ trắng phau
    Hương thơm ngây ngất ngọt ngào
    Áo xiêm nhuộm nắng hồng hào chưa khô

    Sóng vỗ nhẹ hững hờ im ắng
    Nàng giả đò như chẳng biết chi
    Vi lô tiếng gió thầm thì
    Say sưa hương vị ầm ì từ xa

    Tôi mắc cỡ cũng vờ quay mặt
    Mặt trời lên nóng rát làm sao
    Ngất ngây cùng nắng thẫn thờ
    Thơ như sắp vỡ tuôn trào láng lai

    Mây gió chán ở đây lảng vảng
    Nàng tiên cô buồn chẳng tránh tôi
    Tôi toan hớp cả hương trời
    Uớc mình thành cá đớp mồi trong khe

    Trời càng nóng đê mê choáng váng
    Hồn tôi say lạc mộng trời mây
    Tình tôi chìm đắm nơi này
    Gỡ ra không được vị cay nắng vàng...

    cảm tác thơ lục bát cuả Hàn Mạc Tử: Say Nắng
    7.10.2012 Lu Hà



    Tránh Hoài Mãi Sao

    Tôi vẫn nhớ mà sao chẳng muốn
    Thấy người tôi yêu nhuốm nắng chiều
    Phập phồng mong đợi bao nhiêu
    Đưa tay hứng gió hương Kiều thanh cao

    Tôi thích nép mình vào cánh cưả
    Nhìn dáng nàng chan chưá thướt tha
    Bước đi ngượng nghịu mặn mà
    Lâng lâng rạo rực bóng tà đắng tây

    Có lần bỗng dâng đầy mạch máu
    Người tôi yêu đôi má đỏ bừng
    Ngoài kia sóng vỗ lưng chừng
    Lá vàng theo gió ngập ngừng lại bay

    Cũng có lúc men cay sầu tủi
    Một mình tôi thui thủi cô liêu
    Gặp nàng tôi giả bộ kiêu
    Sá gì cô gái mĩ miều đáng yêu

    Rồi hối hận liêu xiêu chuếnh choáng
    Thấy người yêu thấp thoáng bên bờ
    Nhẹ nhàng cởi tấm hoa đào
    Vốc tay đáy nước dạt dào xôn xao

    Tôi đâu muốn đoạ đầy thân xác
    Lén nhìn theo từng bước Tiểu Kiều
    Phải tôi hay mắc cỡ nhiều
    Nõn nà sắc đẹp tiêu điều hoàng hôn...!

    cảm tác thơ Hàn Mạc Tử: Tôi Không Muốn Gặp
    25.10.2012 Lu Hà



    Trọn Thề Cùng Trăng

    Bưã ni sáng Ngân Hà vời vợi
    Hỏi còn ai đắm đuối hơn ta
    Thảnh thơi sông nước bao la
    Lầu vàng cung quế nõn nà Hằng Nga

    Lời tâm sự đậm đà ngào ngạt
    Dòng sông Tương ngây ngất nao nao
    Hồn ta lồng lộng lên cao
    Trang Sinh hoá bướm động đào xem hoa

    Đêm nay mới ngọc ngà tha thiết
    Tình ni cô da diết trinh nguyên
    Làm sao ngỏ ý tơ duyên
    Phúc âm thánh thót hồn nhiên tỏ bày

    Đã mấy bận đắm say chờ đợi
    Áo mây hồng rười rượi trăng non
    Sóng tình cuồn cuộn trào tuôn
    Thơm tho gió nhẹ nụ hôn đầu muà

    Muốn lên tận lầu hoa điện ngọc
    Thoả ước mong men chuốc rượu cay
    Thái Chân Ngọc Nữ vơi đầy
    Phu thê kết bái ơ hay châu trần!

    cảm tác từ thơ Hàn Mạc Tử: Đêm Trăng
    11.10.2012 Lu Hà



    Ưu Phiền Là Anh

    Gió xuân rồi gió hạ về
    Tình anh gởi gắm tràn trề hương quê
    Mấy lần hồi hộp đê mê
    Trên đường cái rộng thuả thuê dáng hình

    Thướt tha yểu điệu cô mình
    Trúc xinh xoã tóc bên đình bóng êm
    Trăng ngà sóng sượt từng đêm
    Hồn anh thơ thẩn nỗi niềm bao la

    Thùy dương lả lướt mượt mà
    Bên này rặng liễu trông qua dạt dào
    Vướng mùi sen ướp say mơ
    Chao ôi da diết lờ mờ làn môi

    Sóng lòng dồn dập chơi vơi
    Thấy anh hoa nở nụ cười thắm duyên
    Thời gian em lớn dần lên
    Lòng riêng dấu hận ưu phiền là anh...

    Yến oanh trêu tức trên cành
    Hoàng hôn lầm lũi trời xanh ngậm sầu
    Nắng mưa dầu dãi mãi đầu
    Lá vàng rơi rụng chân cầu buồn trôi...!

    cảm tác thơ Hàn Mạc Tử: Âm Thầm
    19.10.2012 Lu Hà
     

Chia sẻ trang này

Share