Hiện Tượng Hoàng Quang Thuận Phần 80

Thảo luận trong 'Thơ' bắt đầu bởi Lu Hà, Thg 10 2, 2012.

  1. Lu Hà

    Lu Hà Active Member

    Tham gia ngày:
    Thg 10 13, 2011
    Bài viết:
    5,006
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nam
    Trích: Sơn Trà

    Sơn Trà Kim Cúc quanh chùa Thượng
    Hoa VÀNG cánh NHỎ mọc VEN đường
    Linh dược ngàn xưa đâu CÒN nữa
    Chỉ còn hư ảo ở trong sương

    Hoàng quang Thuận

    4 lỗi nhét vưà vào 4 câu.


    Sơn Trà Kim Cúc quanh chùa Thượng? Sơn trà và kim cúc có phải viết thưà thãi không khổ thơ chỉ có 4 câu? Bệnh nói dai quen nói thưà dài dòng cuả các đảng viên cộng sản cả khi làm thơ văn viết báo cáo nghị quyết cũng vậy. Sơn trà là cây thuốc cho qủa còn kim cúc là hoa cúc màu vàng đã nói mọc ven đường, sau lại linh dược ngàn xưa đâu còn nữa? Vưà khảng định rồi lại phủ nhận luôn là thế nào?
    Hoa vàng cánh nhỏ mọc ven đường, rồi lại: Linh dược ngàn xưa đâu còn nữa? Câu nọ chửi cha câu kia, vừa mở miệng ra nói mọc ven đường rồi lại đâu còn nữa? Tráo trở lật lọng tiền hậu bất nhất. Chỉ còn hư ảo ở trong sương? Thơ với phú chẳng có ý nghĩa quái gì cả cũng thơ đây. Tủn mủn són ra 4 câu rời rạc nhí nhố chả ra sao cả.

    Xin có thơ sau:
    Hoa Kim Cúc

    Sơn trà cung nữ dâng vua uống
    Sáng mắt nhân gian lắm kẻ dùng
    Mây vờn đỉnh núi mùi Kim Cúc
    Linh dược mọc đâu lối nhớ nhung

    Ai qua chùa Thượng thăm sư cụ
    Ngắm đoá hoa vàng dưới nắng mai
    Trà thơm khói tỏa tình lưu luyến
    Đại Việt Hoa Lư mộng tưởng hoài

    Thương nàng công chúa bàn tay ngọc
    Nâng niu thưởng thức chén trà thơm
    Để rồi lững thững ra bờ giếng
    Biền biệt ngàn thu bóng tối om..,!

    thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Sơn Trà
    2.9.2012 Lu Hà


    Trích: Lâu Đài

    Lạc lối lâu đài ở TRẦN gian
    Rùa bơi rồng lượn cánh chim bàng
    Tiên ông bầu rượu quên trần thế
    Chú tiểu lom khom đứng bên bàn.

    Hoàng quang Thuận

    Hiếm hoi may quá bài này chỉ có một lỗi.

    Lạc lối lâu đài ở trần gian? Ai lạc lối? Luôn quên chủ ngữ trong cậu.
    Rùa bơi rồng lượn cánh chim bàng? Ông này tả vườn bách thú chứ đâu phải tả lâu đài. Ruà bơi, rồng lượn cánh chim bàng thì có quái gì đáng gọi là thơ.
    Tiên ông bầu rượu quên trần thế? Tiên ông nào uống rượu say như anh Chí Phèo bên cô Nở ở cái lò gạch chứ có phải ở lâu đài đâu? Tiên ông thì cần trần thế cõi phàm tục làm quái gì mà quên? Đã là tiên còn sống trần trụi vật chất tham dục tham ái thì tiên cái con khỉ gì?

    Chú tiểu lom khom đứng bên bàn? Chú tiểu dù sao cũng là một vị sư nhỏ mà đứng lom khom thì còn ra thể thống gì trong cảnh lâu đài mà ông Thuận tả rất say sưa phàm tục. Ông không có gan xỉ nhục sư cụ đứng lom khom ông mang chú tiểu ra để diễu cợt ;như cảnh chú tiểu làm bồi bàn cho tiên ông Nguyễn Trường Tô chủ tịch tỉnh Hà Giang đang hưởng lạc ấy?

    Một bài thơ nham hiểm ngầm lăng mạ những người tu hành chứ tử tế gì đâu mà thơ.

    Xin có thơ sau:

    Lâu Đài Hồi Tưởng

    Hang sâu tiên cảnh sương mờ ảo
    Chẳng khác lâu đài cuả thế nhân
    Phong rêu cổ kính hương hồn gọi
    Nhũ đá muôn màu vọng tiếng ngân

    Giai nhân tuyệt thế từ đâu lại
    Nườm nợp về đây để gặp nhau
    Thanh mai trúc mã duyên tình ngộ
    Phụ lão run run bạc mái đầu

    Nhìn lên con tạo nét hoa văn
    Cẩm tú non sông đoá mộng trần
    Muôn loài cầm thú sinh sôi nở
    Lão tướng sa cơ lệ ưá tràn...!

    thơ làm nhân đọc 4 câu nghêu ngao cuả Hoàng quang Thuận: Lâu Đài
    2.9.2012 Lu Hà
     
    Last edited by a moderator: Thg 4 8, 2013

Chia sẻ trang này

Share