Anh dụ tôi quên hết hận thù Về quê xây dựng nước non nhà Sống cùng thú vật bầy hoang dã Xã hội luật rừng bác đảng ta Anh bảo tôi quên đi quá khứ Quên đau thương chết chóc điêu tàn Buá liềm xưng tụng cờ pha máu Thề nguyện suốt đời với việt gian Xoá tội lỗi muà xuân sáu tám Chiến xa Nga nghiền nát miền Nam Đường phố Sài Gòn ngày quốc hận Giặc Tàu kia tráo trở băm vằm Anh rỉ tai tôi đi học tập Cha đi tù vợ bán hàng rong Mẹ già ốm yếu con còi cọc Chị bán bar chiều khách lấy lòng Tôi phải quên ngày mưa tháng nắng Đi mò cua bắt ốc đồng hoang Khoai sắn trên vùng kinh tế mới Bưã no bưã đói xót đau lòng Tôi vượt biên đi tìm đất sống Đạn công an bắn đuổi trên đầu Ngập nguạ biển đông thân xác dạt Phải quên đi nhục nhã cơ cầu Nay tôi được xứ người no đủ Đất nước này dân chủ tự do Ham chuộng anh tài người đức hạnh Cộng đồng lên đông đúc dồi dào Tôi chống anh không vì quá khứ Mà là vì hiện tại tương lai Chống bè đảng theo Tàu xâm lược Nhóm lợi quyền tham nhũng quái thai Nếu thật lòng mau mau giải thể Đảng buôn dân bán nước vô loài Tài nguyên lợi tức đều minh bạch Dẹp bỏ ngay Lê Mác thối hôi Dân làm chủ sặc mùi nhơ nhuốc Cướp đất dân mưu mẹo độc tàn Dẹp ngay lý lẽ trò con trẻ Cấm bới đào xan lấp mộ phần Hãy dừng tay ngón nghề ma quái Sư cạo đầu linh mục quốc doanh Đường dây gái đĩ quan đầu tỉnh Thác loạn ăn chơi cảnh bạo hành Được như vậy chúng tôi quay lại Đuổi độc tài dư đảng bất lương Chung lưng đấu cật xây non nước Quyết một lòng son sắt cố hương! cảm tác từ thơ 8 chữ cuả Trần Chiêu Yên: Khép Lại Quá Khứ 2.10.2012 Lu Hà Nguyên tác: Khép Lại Quá Khứ Anh khuyên tôi: “Hãy quên đi thù hận” Về quê hương xây dựng nước non nhà Bằng tài năng học hỏi chốn phương xa Đảng, nhà nước hoan nghênh người viễn xứ ! Anh khuyên tôi hãy “khép lại quá khứ” Quên những ngày khói lửa dậy trời Nam Chiến xa Nga hằn đậm vết hung tàn Trên đường phố Sài Gòn ngày quốc hận ! Anh bảo tôi quên những ngày lận đận Cha đi tù, mẹ buôn gánh bán bưng Nuôi đàn con trong khốn khổ tột cùng Tôi phải thôi học, sáng ngô chiều sắn Vâng, tôi cố quên những ngày mưa, nắng Đi mò cua, giúp mẹ buổi cơm chiều Quên những ngày nước ngập mái tranh xiêu Đêm u tịch hãi hùng: “kinh tế mới” ! Giờ, tha phương, quê nhà xa dịu vợi Tôi sống cuộc đời dân chủ ấm no Nhưng dân tôi ĐANG khắc khoải mong chờ Ngày sụp đổ của bạo quyền tàn độc Thương quê hương, bao lần tôi bật khóc Thấy lương dân trong kiếp sống khốn cùng Thương dân hiền cam chịu kiếp lao lung Khổ đến nổi đem con mình đi bán ! Tôi chống anh KHÔNG PHẢI VÌ DĨ VÃNG Mà là vì HIỆN TẠI với TƯƠNG LAI Vì dân tôi ĐANG sống kiếp dọa đày Thế hệ trẻ nhìn TƯƠNG LAI VÔ ĐỊNH ! Đến bây giờ, ai tin cộng sản đâu Nếu thật lòng xin hãy thựchiện mau Cuộc hoà giải với người dân quốc nội: Hãy ngưng ngay những hành động bỉ ổi Ngưng đuổi nhà, cưởng chiếm đất nhân dân Ngưng đào mồ, sang phẳng những mộ phần Xây khách sạn làm giàu cho đảng ủy Hãy ngưng ngay những ngón nghề phù thủy Đạo giáo quốc doanh, dân chủ cò mồi Hứa hoà hợp hoà giải ở đầu môi Nhưng cộng đảng vẫn độc quyền chúa tể Nếu thật tình thì hãy mau giải thể Đảng độc tài cộng sản (đảng vô lương) Người TỴ NẠN bốn bể sẽ hồi hương Đem tài sức hiến dâng cho đất nước Hứa với anh, tôi là người đi trước !!! Trần Chiêu Yên