Bến Cũ Đò Xưa họa thơ Giang Hoa: Chốn Cũ Trở lại ven sông lại hững hờ Một thời âu yếm tuổi hồng mơ Hàng phong trăng khuất hồn hư ảo Rặng liễu đèn khêu bóng dại khờ Tình ái mua vui châu ngọc mốc Nhân duyên đùa bỡn đá vàng trơ Thôi đành cam chịu sòng đen đỏ Bến cũ đò xưa lối mịt mờ…! 12.5.2016 Lu Hà Cảm Khái Tang Bồng họa thơ Phi Anh: C ảm Tác Ngọn gió tùng phong hướng Bắc Hà Ngẩn ngơ kẻ sĩ áng mây qua Gia gia Quảng Trị sầu non nước Cuốc cuốc Đèo Ngang nức nở ca Thi Lão mơ màng châu lệ nhỏ Hằng Nga thỏ thẻ hạt mưa sa Phế hưng bao cuộc đời dâu bể Kiếp nợ trần ai nỡ bắt ta…? 14.5.2016 Lu Hà Cơn Lốc Đêm Qua hoạ thơ Giang Hoa: Khắc Khoải Cơn lốc đêm qua triệt lá cành Mai buồn trơ trọi dưới trời xanh Quanh vườn heo hắt hơi sương qụa Lối ngõ quạnh hiu vắng tiếng oanh Thuyền cá mong manh sông bể dữ Gùi măng thấp thỏm núi non gành Xót xa cảnh ngộ nơi trần thế Ai thức cùng ta điểm trống canh…?! 12.5.2016 Lu Hà Đức… hoạ thơ Giang Hoa: Nhân… Chớ vội xem thường một hạt tiêu Nào dè khí phách vượt cao khều Xông pha khổ ải bao từng trải Chèo chống gian nan đã mấy phiêu Tri giác siêu phàm hồn bảo ngọc Minh thông cảnh giới mộng mơ nhiều Theo đường đạo nghĩa cha ông bước Khinh rẻ hư danh ghét thói điêu 13.5.2016 Lu Hà Duyên Nợ họa thơ Giang Hoa: Lỡ Hẹn Vui thú gì đâu mãi thịt xôi Buồn nghe chuông đánh kiếp luân hồi Biển tình son phấn bao chìm nổi Sông ái hồng nhan vẫn nổi trôi Thắp ngọn đèn xưa hồn chợt tới Khơi lò lửa cũ mộng đi rồi Giận hờn lạc lõng đời vô vị Duyên nợ đôi ta có thế thôi…! 15.5.2016 Lu Hà Hạc Vàng Khuất Núi họa thơ Giang Hoa: Ánh Rạng Hoàng Khóc nữa đi em nửa nụ hôn Đoàn quân giục giã bước chân dồn Vi vu tiếng hú ngàn sương gió Phảng phất canh gà vọng xóm thôn Thổn thức mãi hoài lòng thểu não Bàng hoàng ray rứt dạ hao mòn Hạc vàng khuất núi không về nữa Bướm trắng hồn ôm ấp bảng son…! 14.5.2016 Lu Hà Hồn Say… họa thơ Giang Hoa: Cánh Rừng… Nửa bước phôi pha mới chẳng ngờ Gió mây nhạn trắng lẽ nào ngơ Thiên thai thác nước hồn thu thảo Đỉnh giáp đào nguyên mộng khói mờ Lữ khách vin cành sương ngắm cảnh Thuyền quyên vén váy lội qua bờ Tần ngần chi nữa dòng lai láng Réo rắt cung đàn vọng tiếng thơ… 13.5.2016 Lu Hà Lỗi Nhịp Cung Đàn hoạ thơ Giang Hoa: Lỡ Cung Tình Cung oán Văn Quân đọng sử thi Trường Khanh giọt lệ suối tương vì Não nề gió thổi câu trăng gió Thổn thức mây bay khúc tráng bi Mưa nhỏ chân cầu cây phượng vĩ Sương rơi phiến đá đóa xuân thì Liễu hờn tơ rối đêm giông bão Mai giận trời xanh mộng khắc ghi…! *Trường Khanh, tức Tư mã Tương Như Văn Quân là nàng Trác Văn Quân con quan tri huyện Thiểm Tây Trác Bá Lộc. 12.5.2016 Lu Hà Mùa Tình Ái họa thơ Giang Hoa: Tiếng Ve Chiều hôm vang vọng biển sầu ve Tu hú tình quê thoảng gió hè Hồ điệp bần thần màu phượng vĩ Bạch liên ngơ ngấn sắc đầm me Thi hồng lơi lả phu thê xướng Đàn hạc nhặt thưa mấy tiếng vè Thấp thỏm đòi cơn hồn đỗ vũ Tần ngần quân tử chốn phòng the…! 12.5.2016 Lu Hà Tuệ Nhãn Khác Người… cảm hứng thơ với Võ Ngọc Nhi Nôn nao một khối thủy tinh Thần thông thấu suốt thân hình của em Phải đâu dáng vẻ thòm thèm Bên ngoài nóng bỏng ngồi xem thẫn thờ… Hồn mây nhập cảm vào thơ Nội tâm cảnh giới mó sờ chao ôi Đắn đo phân chất mồ hôi Trân châu bảo ngọc bồi hồi lòng anh Trời ban tuệ nhãn tinh nhanh Phú cho mẫn tiệp long lanh ái tình Trúc xinh mọc ở ven đình Ngọc Nhi đứng đó một mình cũng xinh Lu Hà hóa bướm rung rinh Trang Sinh lạc lối hành tinh lối nào Xăm xăm bẻ khóa bước vào Động vàng Từ Thức nghẹn ngào châu sa… Quên sao kiếp sống ta bà Trần gian khổ lụy sơn hà bao la Anh xin trở lại quê nhà Cầm tay bịn làn da ngọc ngà…! *Võ Ngọc Nhi: “Người ta thường xét đoán theo vẻ bề ngoài hơn là thực chất, ai cũng có mắt nhưng ít người có khả năng nhìn thấu suốt...” 13.5.2016 Lu Hà