Bao Giờ Tỉnh Ngộ họa thơ Lâm Như Hoa: Chiều Xao Xuyến Cò vạc chập chờn biển đảo xa Hồn mây lạc lõng bến giang hà Vẳng nghe sáo trúc tình xuân nữ Thổn thức cung đàn mộng khải ca Nức nở triều dâng đời thứ lữ Nghẹn ngào đỉnh núi kiếp đằng la Bao giờ tỉnh ngộ cơn mê muội Thống khổ mãi hoài chúng chẳng tha 12.4.2015 Lu Hà Cảnh Chiều Buồn họa thơ Lâm Như Hoa: Thoáng Vu Vơ Hồn mây bảng lảng bướm hồng mơ Chày ngọc huyền sương mộng thẫn thờ Thiếu phụ bâng khuâng sầu nguyệt lặn Giai nhân khắc khoải nỗi mong chờ Hải âu phiêu lãng thuyền du khách Nhạn trắng đằng vân đậu bến thơ Đàn hạc thê lương chiều ảm đạm Hoài lang dạ cổ khúc bơ vơ 16.4.2015 Lu Hà Thú An Nhàn họa thơ Lâm Như Hoa: Mộng Thiên Thai Bức tranh thủy mạc sếu từng đàn Gạt bỏ sầu vương cảnh dối gian Thục nữ bơi thuyền hồ nước vắng Thi nhân nhặt lá suối thu tàn Mong manh kiếp phận hồn thơ gọi Hiu hắt duyên tình mộng thở than Thổn thức hoài chi đời khổ ải Lều tranh sơn dã thú an nhàn 20.4.2015 Lu Hà Chuông Cầu Mõ Nguyện họa thơ Lâm Như Hoa: Chiều Sương Lộng Lẫy Thương lắm làm sao cặp mắt huyền Hạt đen lúng liếng nhãn tiền duyên Kiếp sau nàng nhé trên bờ vắng Vạn cổ chàng ơi dưới khách thuyền Mai trúc xốn xang ghi tạc dạ Yến oanh thỏ thẻ khắc lời nguyền Bâng khuâng dạo gót hồn mây gió Chuông thỉnh mõ cầu khắc khoải chuyên 19.4.2015 Lu Hà Dễ Thảnh Thơi họa thơ Lâm Như Hoa: Cảnh Bình Yên Đọc thơ buồn tủi một khung trời Xót cảnh lầm than giọt lệ rơi ! Ngàn năm biển cả sầu thương nhớ Vạn đại non ngàn nức nở lời Quê hương tang tóc bao hoài vọng Tổ quốc thê lương những mảnh đời Đồng bào hải ngoại còn chăng chớ Dân tộc Việt Nam dễ thảnh thơi? * Bài họa này không theo niêm luật cung đình Việt Nam mà theo lối Tàu 11.4.2015 Lu Hà Kỹ Nữ Trên Sông Hương họa thơ Lâm Như Hoa: Chiều Sương Lộng Lẫy Gương nga ẻo lả giọt sương huyền Sông nước ngàn mây có khóc duyên Lau lách cuốc kêu đò gọi khách Lều tranh khói tỏa bến đợi thuyền Hoàng hôn ảm đạm sầu thê thảm Bóng tối âm u nức nở nguyền Bạc kiếp tơ hồng đời kỹ nữ Thay phiên bao kẻ tấm thân chuyên 18.4.2015 Lu Hà Gánh Tình Oằn Oại Tả Tơi cảm xúc từ 4 câu thơ của Hiền Châu “ Bão đời oằn nặng hai vai Sao tim than ngắn, thở dài thâu canh Bứt hoa đau đớn lá cành Sầu riêng nén bỏ , trao anh nụ cười...“ Ô hay ảo ảnh trăm nơi Hai ta như cánh chim trời chơi vơi Gánh tình oằn oại tả tơi Liêu xiêu cất bước lệ rơi đôi hàng Yến oanh thỏ thẻ dịu dàng Vỗ về an ủi hỡi nàng Hiền Châu Quản chi mưa nắng dãi dầu Cung đàn dìu dặt nương dâu bến đò Vẳng nghe như tiếng ai hò Lá thu rơi rụng chuyến đò trần ai Lu Hà lạc lối thiên thai Suối thơ róc rách liễu đài sông Tương Nghẹn ngào nửa mảnh trăng sương Xôn xao ong bướm qua tường gió đông Náu thân chùm kín chăn bông Gối loan thấm ướt giọt hồng ly tao Song hương để ánh trăng vào Trái tim rạo rực thì thào chàng ơi! Phong sương tuyết vận tìm nơi Sóng lòng ngây ngất lả lơi nụ cười! 20.4.2015 Lu Hà Làm Sao Quên Được viết tặng Hiền Châu khi đọc 3 khổ thơ 8 chữ Nắng vàng rực rỡ Hiền Châu Cuồng phong đã hết mưa ngâu đại ngàn Sương thu tuế nguyệt trơ gan Niềm yêu nỗi nhớ chứa chan gọi về Long lanh dặm nẻo sơn khê Mắt huyền từ thuở đê mê sóng cồn Nôn nao chờ một nụ hôn Cỏ non bát ngát bồn chồn suối mơ Bướm ong tơ liễu đôi bờ Ngân nga khúc hát lờ đờ cá bơi Trữ La ẻo lả hoa cười Nửa vòng trái đất chân trời xa xôi Sáng nay tỉnh dậy bồi hồi Đêm qua lạc mộng làn môi thắm hồng Chập chờn cánh gió bềnh bồng Quên làm sao được mây rồng gặp nhau Dập dìu quấn quít canh thâu Chàng chàng thiếp thiếp một bầu rượu thơ Bỗng nhiên nào có khi ngờ Người trong giấc mộng bây giờ lại đây 13.4.2015 Lu Hà Nghẹn Ngào Lệ Rơi cảm xúc từ 4 câu lục bát của Hiền Châu Dáng hồng duyên dáng thướt tha Rằn ri mây khói la ngà phiêu diêu Thanh tao huyền ảo sương chiều Hoàng hôn buông thả mĩ miều Hiền Châu Trăng non lững thững về đâu Suối trong róc rách chân cầu bóng ai Xôn xao rặng liễu chương đài Cái oanh thủ thỉ đêm dài chứa chan Mấy khi trong chốn trần gian Yến anh thỏa nguyện nồng nàn canh thâu Dạ lang gảy khúc đàn bầu Ngân nga tiếng hát đĩa dầu hư hao Chăn loan gối phượng dạt dào Lu Hà thổn thức nghẹn ngào lê rơi! Sáng mai em lại về trời Mình anh ở lại chơi vơi kiếp này Nâng niu chén ngọc men say Kim bôi hợp cẩn đắng cay cõi lòng Người đi kẻ ở long đong Thiên thu vằng vặc nhớ mong mãi hoài! *“Đêm nghe trơ nguội lòng anh Mốc meo trăng lạnh dạt hanh đôi bờ Cỏ khô rối nhụi nằm chờ Phạc phơ sông nhỏ duỗi đờ vì yêu...!“ 13.4.2015 Lu Hà Em Là Con Hát Trên Sông cảm xúc từ hình minh hoạ và bài đường thi của Lâm Như Hoa Thuyền trăng chấp chới bến ly tao Kỹ nữ ôm đàn khóc nghẹn ngào Hương Giang sóng vỗ hồn du tử Kiếp phận hồng nhan bụi phấn đào Núi Ngự mờ sương đàn nhạn trắng Giang hồ thưởng ngoạn ánh sông trăng Ong bướm dập dìu gan mật đắng Hò ơ tiếng hát bóng dung dăng Năm canh rầu rĩ xanh gò má Tuyết hận bể dâu thiếp phụ chàng Cơm áo không thương đời thiếu nữ Cây đa cành quế hỡi cung Hằng Thôi nhé, anh đi đừng hỏi nữa Duyên tình gá tạm mộng Châu Trần Xót thương nuối tiếc hoa tàn rữa Bèo bọt nổi trôi với thế nhân Em là con hát bến sông Hương Thương nhớ làm chi cái nõn nường Hơi ấm đêm nay thành dĩ vàng Giọt thu lã chã áo phong sương ! 18.4.2015 Lu Hà