Ngóng Hương Đưa họa thơ Nguyễn Vô Cùng: Hỏi Gốc Mai Vườn Cũ Bần thần chạnh nhớ gốc hoa xưa Chắc hẳn thê lương trận gió mùa Bầm dập cỏ cây hờn tháng úa Điêu tàn muông thú oán ngày mưa Tha phương thổn thức buồn trăng lạnh Xứ xở u hoài khóc nắng trưa Hờ hững tiết đông sầu cố quận Mai vàng tựa cửa ngóng hương đưa! 3.2.2015 Lu Hà Hội Đào Thơ họa thơ thi hữu Lệ Khanh và Thanh Hoàng: Tứ Thơ Ất Mùi xuân đến gọi hồn thơ Phảng phất hương bay sóng vỗ bờ Sơn Bá Anh Đài tình cổ lụy Ngưu Lang Chức Nữ nghĩa trăng mơ Hoàng hôn cá lội buồn sông nước Chiều lả cò bay mộng thế cờ Lữ khách xa nhà lòng tưởng nhớ Tao đàn tương ngộ hội đào thơ ! 31.1.2015 Lu Hà Hai Chị Em cảm xúc từ tấm ảnh của Hiền Lương Hai cô em áo vàng Sao mà xinh tươi quá Cho lòng tôi chan chứa Ngây ngất đàn hải âu Ô hay giống nhau thế Này cô chị cô em Trăng đêm nay nư thèm Nhớ buông rèm then cửa Tâm hồn tôi xao xuyến Qua thăm chị Hằng Nga Từ giã xuống giang hà Tìm nhà ai chẳng biết? Trái tim này da diết Bao nhiêu là niềm vui Bồi hồi trang phây búc Leo mạn tàu ai xui? Tìm mãi hoài không thấy Bay lên hỏi trăng sao Thiên thần cũng lắc đầu Thôi đành ôm giấc mộng 30.1.2015 Lu Hà Vui Vầy Với Ta cảm xúc hình và thơ Cuc pham ( Phạm Cúc ) Có nàng yêu nhạc say thơ Cái ong nào nỡ hững hờ gió đông Mảnh mai thục nữ ngô đồng Long lanh hạt ngọc bướm hồng thiết tha Sương gieo dòng suối mượt mà Vòng quanh uốn lượn áo bà ba xinh Xuân nương vắt vẻo một mình Lụa đen ôm sát thân hình trắng phau Quản chi mưa nắng nhạt màu Hằng Nga ẻo lả mâm thau đáy hồ Nước non chỉ một cơ đồ Lòng tôi xao xuyến rằng cô yêu đời Buồn vui những lúc thảnh thơi Ôm cây đàn gảy lả lơi bến đào Hàng tre bờ liễu dạt dào Ve sầu thổn thức nghẹn ngào quê hương Tôi mơ chỉ thắm môi hường Xuân về én giục nõn nường là đây Bần thần say đắm ngất ngây Ai lên phây búc vui vầy với ta? 3.2.2015 Lu Hà Thèm Trái Đào Xuân Đào nương chín mọng lên rồi Gió xuân rười ruợi bồi hồi ngẩn ngơ Trái tim thầm gọi trong mơ Nửa đêm suồng sã lờ mờ hơi sương Than ôi! Ngăn cách dặm trường Thuyền tình chấp chới đại dương sóng dồi Cô ơi! Tôi chết mất thôi Thèm ăn trái cấm nổi trôi bến nào? Hương thơm xao xuyến ngọt ngào Ất Mùi ong bướm thì thào chàng ơi! Mơ say lên tới cổng trời Tìm nàng tiên nữ lả lơi mây hồng Ngưu Lang ngồi đợi cầu vồng Mưa ngâu tầm tã cánh đồng cỏ tươi Gót hài Chức Nữ chơi vơi Nôn nao thổi thức lệ rơi hỡi nàng Gặp nhau quấn quít dịu dàng Thời gian vùn vụt ngổn ngang tơ vò Bần thần nghêu hến ốc sò Tần ngần cá lội con cò qua sông ! 31.1.2015 Lu Hà Chúa Xuân Chúa xuân khoe trái đào non Để người quân tử bồn chồn ngẩn ngơ Ất Mùi nào có khi ngờ Mảnh mai bồ liễu hững hờ gió đông Tưởng đâu như cõi tiên bồng Tóc mây loã xõa má hồng ngất ngây Bướm ong dìu dặt vui vầy Đợi trăng ấp bóng hàng cây tím chiều Hoàng hôn thiếu nữ mĩ miều Nửa say nửa tỉnh cánh diều véo von Mộng hồn năm tháng héo hon Hôm nay hồi tỉnh nưóc non hữu tình Chập chờn nửa trái hành tinh Bên kia có biết duyên mình hay không? Bao giờ nên vợ nên chồng Bài thơ dang dở mênh mông biển sầu! Dù cho mưa nắng dãi dầu Cô ơi ngồi bến giang đầu đợi tôi Phù du bao kiếp luân hồi Chăn thêu gối hạc kết đôi Châu Trần cảm xúc từ một tấm hình cô gái Việt Nam 1.2.2015 Lu Hà Con Gái Bắc Ninh cảm xúc khi nghe Hiền Lương hát Em là con gái Bắc Ninh Bài ca quan họ quê mình ta ơi! Nghẹn ngào giọt lệ tuôn rơi! Biết bao cảnh ngộ chân trời xa xôi Phù du bèo bọt luân hồi Mảnh mai bồ liễu nổi trôi bến tình Xinh tươi rạo rực hành tinh Thiên thần ngưỡng mộ lưu linh điệp hồ Ất Mùi sóng vỗ nhấp nhô Thuyền ai chới với cơ đồ nước non Thẹn thùng băng tuyết sơn son Gửi dòng lá thắm chon von biển sầu Phế hưng bao trận bể dâu Nắng mưa dầu dãi mái đầu phong sương Ngậm ngùi cánh hạc tha phương Xuân về cò vạc thân thương cánh đồng Trung du bắc bộ bướm hồng Hoa đào chớm nở mênh mông núi đồi Nôn nao thao thức sóng dồi Sông Cầu sông Đuống bồi hồi lòng anh! 30.1.2015 Lu Hà Hằng Trông Ngóng Chờ tặng hai mẹ con Hiền Lương Xuân sang tình mẹ lòng con Thương chòm mây bạc môi son thắm hồng Hồn mây lạc nẻo tiên bồng Ất Mùi ngơ ngác cánh đồng cỏ tươi Mạn tàu sóng vỗ mảnh đời Trái tim ngây ngất về nơi cuối trời Đài Loan xứ lạ quê người Hải âu cánh trắng lả lơi nuối tình Bài ca quan họ Bắc Ninh Nỗi niềm cố quốc quê mình chơi vơi Bao giờ thong thả qua chơi Trán nhăn tư lự nụ cười năm nao? Bài thơ dang dở ly tao Hỏi rằng còn nhớ nghẹn ngào tuyết sương Tình xưa ngó ý còn vương Nghìn thu in bóng quê hương mặn nồng Tâm hồn trải rộng mênh mông Sóng cồn biển gọi hằng trông ngóng chờ Xôn xao rặng liểu đôi bờ Sông Cầu sông Đuống bến mơ hẹn về! *cảm xúc từ tấm hình hai mẹ con ngồi trên mạn tàu giống như hai chị em 31.1.2015 Lu Hà Trời Ơi Rằng Mẹ Hay Con cảm xúc tấm hình mẹ con cô Hiền Lương Trời ơi! Rằng mẹ với con Biết ai là mẹ lại còn cô con Tóc mây lõa xõa môi son Cả hai đẹp cả biển cồn triều dâng Hoàng hôn ẻo lả lâng lâng Chập chờn sóng vỗ bâng khuâng bướm hồng Dìu nhau lên đỉnh tiên bồng Gió chiều lồng lộng mênh mông bến nào? Vẳng nghe tiếng hát ngọt ngào Bài ca quan họ ứa trào tình thơ Đường về Kinh Bắc ngẩn ngơ Dạt dào sông Đuống lờ đờ cá bơi Mắt huyền lóng lánh lả lơi Ru hồn lữ khách ở nơi cuối trời Xa hương quá nửa đời người Ngậm ngùi thương nhớ lệ rơi đôi dòng Xuân về rạo rực cõi lòng Ất Mùi xao xuyến cánh đồng tươi Mẹ con nhà ấy cùng cười Cảm ơn thi sĩ có nhời ngợi khen! 30.1.2015 Lu Hà