Ích Kỷ Hại Thân Cảm xúc thơ La Fontaine bài 117 Jupiter sao mộc Có hợp đồng cho thuê Giá cả tưởng đề huề Như nhân hà mong đợi Người đi thuê bước tới Mặc cả với thời gian Mercury họp bàn Thần thủy ngân đo đạc Nóng lạnh nhìn ngơ ngác Trái ngược với tự nhiên Đất đai khắp mọi miền Thu hoạch thường chênh lệch Chẳng biết mình ngốc nghếch Ích kỷ tự hại thân Cò kè với thiên thần Muốn lên làm ông chủ Đơn đặt hàng uế xú Định thay trời làm mưa Xây đập cũng bằng thừa Tự gây nên ngập lụt Thần gió buồn heo hút Thần lửa đất khô cằn Jupiter trở trăn Đành phá hủy hợp đồng. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Sao Mộc Và Người Thuê Nhà” 17.10.2020 Lu Hà Lãnh Tụ Rỏm Cảm xúc thơ La Fontaine bài 118 Một vị hoàng đế chết Xác vùi ở giữa rừng Muông thú đều tưng bừng Khi tìm ra vương miện Chúng rủ nhau cùng đến Nào ai sẽ làm vua Nhưng chẳng ai đội vừa Đầu bò hươu nai lợn Lão khỉ già ba trợn Lăng xăng đội thử vào Tài làm xiếc lộn nhào Tất cả đều ngưỡng mộ Cáo thủng thẳng tuyên bố Nay có một kho vàng Vậy tôi xin sẵn sàng Dẫn hoàng thượng tới lấy Khỉ đâu ngờ trúng bẫy Lăn lộn khóc tỉ ti Bầy thú đều thầm thì Đúng là lãnh tụ rỏm Chỉ cái hay làm đỏm Vuốt ve chiếc áo lông Trò hề nhảy cầu vồng Chổng mông và đái bậy. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Cáo, Khỉ Và Động Vật” 18.10.2020 Lu Hà Chẳng Đáng Tự Hào Cảm xúc thơ La Fontaine bài 119 Có một con hươu rừng soi mình xuống đáy nước Đôi gạc không xây xước Tự sung sướng vô cùng Nhưng bốn chân lạnh lùng Hươu buồn rầu ngao ngán Khẳng khiu sao mà chán Mặt nước xóa nhòa đi Nỗi oán hờn tự ti Cho là không hoàn hảo Bỗng chó sói xục xạo Phóng luôn như tên bay Thật phũ phàng lắm thay Gạc chui vào bụi rậm Mắt tối đen xa xẩm Thì ra mình nghĩ sai Đánh bóng cái gạc dài Là u mê ngu xuẩn Hồn bơ vơ hối hận Cái đẹp nó hại ta Lòng đắng cay xót xa Bốn chân là thế mạnh Mới đáng nên kiêu hãnh Sao mình lại chê bai? Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Con Hươu Phản Chiếu Trong Nước” 18.10.2020 Lu Hà Hận Thù Cảm xúc thơ La Fontaine bài 122 Có một con rắn dài Mê man trong hốc đá Dưới trời đông tuyết giá Trông thật là xót xa Chẳng quản chi phiền hà Mang vào trong bếp lửa Hơ nóng cho quậy cựa Bé con ngồi bên chơi Rắn gồng lên phì hơi Đợp luôn liền một cái Toàn thân xanh tím dại Tắt thở rồi chết ngay Người cha mặt đỏ gay Mới uống xong chai rượu Tưởng rằng mình đã cứu Rắn sẽ không quên người Thâm thù từ ngàn đời Vội vàng đi tìm gậy Rắn cũng vùng ngay dậy Chui tọt vào trong hang Anh nông dân bẽ bàng Tức nghẹn lên tận cổ Nhưng anh còn cứ cố Thịt trứng tươi bày ra Rắn rít lên phà phà Tôi không hề tin tưởng Thấy đá nằm to tướng Nấm mộ cỏ xanh rì. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Người Nông Dân Và Con Rắn” 19.10.2020 Lu Hà Hãy Làm Điều Thiện Cảm xúc thơ La Fontaine bài 124 Người thích chim sơn ca Tâm hồn rộng bao la Trái tim nàng ca sĩ Xao xuyến khắp mọi nhà Ô kìa cái đài gương Chim sơn ca vấn vương Với sắc hình kiều diễm Lồng son giá thị trường Mọi cách dụ chim ăn Lương tâm nào băn khoăn Muốn sơn ca tin tưởng Còn bao điều trở trăn Có một con diều hâu Đôi mắt thì đỏ ngầu Lồng lộn như gió bão Trên cánh đồng hoa màu Thấy bóng chim sơn ca Trời xanh thắm bao la Diều hâu thèm nhỏ dãi Lao xuống như tên sa Đồ tể bị vào lưới Chắp đôi cánh rã rượi Van lạy xin được tha Người nông dân mới nói: Muốn người khác đối tốt Chớ làm điều xấu sa Khắp bốn bể sơn hà Không đâu dung kẻ ác. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Người , Diều Hâu Và Chim Sơn Ca” 20.10.2020 Lu Hà Gánh Nặng Cảm xúc thơ La Fontaine bài 126 Chuyện về một con lừa Sống bên cạnh con ngựa Mỗi ngày một chất chứa Oán hờn không hề phai Cùng trên đoạn đường dài Lừa phải thồ vất vả Ngựa thì đi thư thả Hàm thiếc bạc rong cương Lừa kêu lên thảm thương Bạn hãy cứu tôi với Thần chết đang đứng đợi Đưa hồn phách đi xa Mặc kệ lừa kêu ca Ngựa lạnh lùng mắng nhiếc Lười biếng không được việc Nuôi chi cho tốn cơm Te tái phất phơ bườm Khoe khoang dòng quý tộc Khinh thường lừa xuẩn ngốc Số kiếp đời cần lao Lưng hẹp chất đầy bao Lừa không còn thở nữa Bó hàng lên lưng ngựa Ích kỷ da lừa mang Ông chủ chất đầy hàng Sinh ra là lừa ngựa Mà chẳng biết nương tựa Biết bao giờ mới khôn. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Con Ngựa Và Con Lừa ” 21.10.2020 Lu Hà Chớ Vội Kêu Trời Cảm xúc thơ La Fontaine bài 128 Có một người đánh xe Chở chuyến hàng đầy ắp Trên con đường thẳng tắp Sa vào vũng nước lầy Hai con ngựa cù nhầy Vùng vẫy càng lún xuống Người dạng chân cố chống Áo quần rách tả tơi Bất giác gọi trời ơi! Thượng đế mơ màng hỏi Đứa nào kêu chấp chới Oai oái dưới trần gian Nó van lạy khóc than Lực sĩ Hercules Hãy tới mau giúp sức Tiếng văng vẳng bên tai Xem xét kỹ trong ngoài Bùn cạy ra khỏi bánh Nan hoa cần đá tránh Ổ trục phải bôi trơn Trước sau thật dễ trườn Không có chướng ngại vật Sau lên xe roi quất Bất thình lình xông lên Có trí ắt làm nên Chớ không nên tùy tiện Cầu thiên thần hiện diện La lối kêu trời ơi! Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Người Thợ Chạm Với Chiếc Xe Bị Kẹt ” 21.10.2020 Lu Hà Bất Hạnh Cảm xúc thơ La Fontaine bài 133 Tốt nết và thói xấu Vẫn thường ghét bỏ nhau Chẳng lâu bền trước sau Phân ly rồi tách biệt Một tâm hồn tha thiết Cơ thể đẹp hiếm hoi Mặt trăng vẫn sáng soi Tấm gương trong phản chiếu Hôn nhân chưa định liệu Tới răng long bạc đầu Cây cỏ cũng nát nhầu Cơn mưa dầm tầm tã Trái tim nào sắt đá Phút cuối cùng ăn năn Cuộc sống thật khó khăn Cho người chồng bất hạnh Cõi lòng nào đáng trách Tham thú cứ ngập tràn Chẳng chịu ngồi họp bàn Mẹ cha cùng con cái Gian ngoan không ái ngại Đen trắng lại đảo điên Nhức nhối bao muộn phiền Chịu làm sao cho nổi Sợ gây nên tội lỗi Đưa vợ về nông thôn Tắm rửa sạch linh hồn Ruộng vườn chăn ngỗng lợn Hết thời gian đú đởn Còn giăng gió mộng mơ Ghen tuông nhìn ngẩn ngơ Vào bữa cơm chiều tối Người chồng đâu có vội Nhấc chén rượu nhâm nhi Đấm ngực thở phì Tôi không còn nhẫn nại. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Người Chồng Bất Hạnh” 22.10.2020 Lu Hà Ỉ Nại Cảm xúc thơ La Fontaine bài 137 Trên một con đường dốc Xuyên qua bãi cát sâu Sáu con ngựa cúi đầu Gồng vai dưới ánh nắng Xe vận chuyển chở nặng Có ba người đi nhờ Cứ dửng dưng làm ngơ Khi xe bị kẹt lại Người lái xe đành phải Yêu cầu họ xuống ngay Nhà sư thì đang say Mê man về cực lạc Ông già thì đĩnh đạc Cầm bình rượu lên tu Tiếng gió thoảng vi vu Cô gái ngân nga hát Ruồi từ xa quan sát Cũng cảm thấy bất bình Không ai trông thấy mình Bay thật nhanh tới đậu Mắt lưng ngựa cào cấu Trên mũi người ái xe Chọc chích kêu vo ve Cho tha hồ nguyền rủa Giọt mồ hôi dàn dụa Nỗ lực đã thành công Chiếc xe lại lên đường Ruồi mới đòi lương bổng Địa điểm cần bước xuống Hành khách không cảm ơn Con ruồi cũng tủi hờn Bác tài còn xua đuổi. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Cỗ Xe Đồng Quê Và Con Ruồi” 24.10.2020 Lu Hà Hưởng Lợi Cảm xúc thơ La Fontaine bài 138 Trên đoạn đường gập ghềnh Xe tang chở người chết Linh mục càng thống thiết Tiễn linh hồn ra đi Ngồi cạnh bên thầm thì Cái áo choàng bằng gỗ Người bắt đầu từ đó Vĩnh viễn không trở về Lầm rầm cố nhắn nhe Xin ngài hãy an trí Giáo hội theo đề nghị Lệ phí tính phải chăng Mục sư quả quyết rằng Chắn chắn giữ nhiều tiền Di chúc sẽ đọc tên Đứa cháu ngoan thừa kế Cô hầu tính nhân thể Anh bếp không hề quên Mùi hương nến thôi miên Bỗng chiếc xe gãy trục Quan tài lao trúng ngực Hồn cha sứ chơi vơi Cả hai đều về trời Như lời thiên chúa gọi Cha mời cha giải tội Cầu nguyện cho chính mình Dưới đôi mắt thần linh Tránh bao điều phiền toái. Nguyên tác thơ ngụ ngôn: ”Mục Sư Và Người Chết” 24.10.2020 Lu Hà