Nỗi Lòng Nàng Hằng Nga Hằng Nga dở khóc dở cười Than thân trách phận cảnh đời quạnh hiu Bướm hoa lần lữa ỉu xìu Trần gian nuối tiếc dập dìu ái ân Nửa đêm gà gáy bần thần Ôm con thỏ ngọc tần ngần ngẩn ngơ Lẽ nào có kẻ mần thơ Cành chim lá gió hững hờ với ta? Ngàn sao lấp lánh quan hà Phấn son phai nhạt chiều tà tịch dương Ngậm ngùi lã chã giọt tương Sâm thương đôi ngả vấn vương thiếp chàng Vẫn hay thi sĩ mơ màng Tuôn châu nhả ngọc dở dang cung đàn Bao lần vụng trộm chứa chan Hồn theo cánh hạc nồng nàn thiết tha Phù du bèo bọt Lu Hà Bọt vào bến giác bèo sa lối tình Tơ hồng buộc chặt thiên đình Thiên thu sầu hận đôi mình biệt ly Còn đâu chăn gối nhung y Một thời cung Quảng cầm kỳ họa thơ Khi chén rượu, khi cuộc cờ Loan bồng phượng bế ai ngờ đêm nay… ! 26.2.2017 Lu Hà Tiếng Gà Đinh Dậu Gà gáy sáng sức tôi sắp kiệt Yêu rất nhiều ky kiết làm chi Trên trang phây búc thầm thì Biết bao duyên nợ đền nghì trúc mai Trả sao hết ngày mai đôi lứa Một trăm năm lần lữa sao đành Luân hồi chuyển kiếp yến oanh Dập dìu hoa bướm mong manh yếm đào Đời là khổ nghẹn ngào nước mắt Hồn thơ văn mặn nhạt ái ân Vuốt ve âu yếm tấm thân Phù du bèo bọt Châu -Trần nổi trôi Thơ tôi viết bồi hồi da diết Ngọn lửa lòng tha thiết vấn vương Trái tim nóng bỏng yêu thương Thiên thu tình mộng bốn phương dạt dào Hàn Mạc Tử ứa trào giọt lệ Vũ Hoàng Chương kể lể nguồn cơn Tản Đà Nguyễn Bính chập chờn Đinh Hùng bi lụy cung đờn dở dang… Thơ sướt mướt từng trang hoài vọng Hỡi các nàng mong ngóng từng đêm Trang Sinh hồ điệp êm đềm Tâm linh ngoại cảm càng thêm nhuốm sầu Gìa hay trẻ bóng câu qua cửa Lá vàng rơi một nửa hồn mây Hay là son phấn ngất ngây Hằng Nga ẻo lả vui vầy canh thâu Thơ là thế trân châu ngọc bảo Chữ nghĩa càng lảo đảo men say Giận hờn ai oán đắng cay Tiếng gà Đinh Dậu càng day dứt lòng. 26.2.2017 Lu Hà Trái Tim Em Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Tự Hát Em có một trái tim bình dị Để cùng anh thủ thỉ tâm tình Sống là thể phách oai linh Chết đi để cả hành tinh âu sầu Chẳng mặt trời nguyện cầu vàng đá Anh coi thường của nả bán đi Hoàng hôn xuống thấp thầm thì Tà dương khuất bóng ly bì lặng câm Em chỉ muốn âm thầm đúng nghĩa Trái tim hồng thấm thía cuộc đời Niềm vui thường nhật tiếng cười Khát khao xúc động lòng người thủy chung Vững tay lái chập chùng biển cả Những ước mơ bươn bả ngược xuôi Nắng mưa tầm tã núi đồi Thương anh vất vả đứng ngồi chẳng yên Trái tim em thuyền quyên thực nữ Anh biết rồi chan chứa xiết bao Lẽ nào anh chẳng tự hào Vợ hiền nâng giấc nghẹn ngào canh thâu Anh ngắm mãi mái đầu xanh ngắt Cả bốn mùa ngào nhạt hương thơm Gần kề nóng bỏng củi rơm Ái tình sét đánh hạt cườm chỉ tay Đầy giông tố đắng cay nếm trải Trái tim càng tê tái xót xa Đói no cơm gạo cửa nhà Cả khi vĩnh biệt quan hà dặm băng Hãy giữ mãi thăng bằng nhịp điệu Hát bài ca thần diệu trái tim Cánh chim mải miết đi tìm Biển sâu vùi lấp mò kim đáy hồ…! 1.3.2017 Lu Hà Anh Thi Sĩ Đinh Hùng Ơi! viết tặng Thu Hà Hỡi ôi! Thi Sĩ Đinh Hùng! Ngàn thu biền biệt não nùng khổ đau Bụi hồng phủ lấp vàng thau Cảnh đời mưa nắng dãi dầu tang thương Cánh chim phiêu bạt tha phương Tao đàn hội ngộ quê hương thảm sầu Trán nhăn tư lự mái đầu Bọt bèo vương vấn chân cầu thở than Hồn theo trăng gió ngút ngàn Lòng còn lưu luyến giang san quê nhà Ai hay lại có Lu Hà Hút nguồn linh khí bao la ái tình Bần thần xao xuyến hành tinh Xôn xao vũ trụ dáng hình thanh nga Ngâm thơ chan chứa Thu Hà Cung vàng điện ngọc Hằng Nga thẹn thùng Trần gian nhân thế thủy chung Mến tài thơ phú chập chùng biển khơi Gốc đa cành quê chơi vơi Quảng Hàn băng gía sương rơi gío gào Xót xa phận bạc má đào Nửa đêm gà gáy thì thào trúc mai Thê lương dâu bể gót hài Ôm cây đàn gảy u hoài dạ lang! 28.2.2017 Lu Hà Đông Di Thảo Trùng Cảm dịch thơ 8 chữ của Nguyễn Kim: Mưa Chiều Kỷ Niệm Mưa rả rích bồi hồi tưởng nhớ Con đường xưa phố cổ nơi đây Bao nhiêu giọt lệ vơi đầy Trái tim xao động canh chầy bơ vơ Ngõ hun hút hồn thơ khuất bóng Anh đi rồi trông ngóng hoài mong Trần gian cát bụi long đong Đợi ngày trở lại trọn lòng thủy chung Cơn giông tố chập chùng biển cả Cánh buồm nâu muôn ngả dặm trường Vì sao vừa giận vừa thương Mảnh mai bồ liễu quê hương tủi sầu Đời dâu bể mưa dầu nắng dãi Nặng gánh tình oằn oại đôi vai Cầm ô lã chã bi ai Gío buồn hiu quạnh u hoài thở than Ngọn đèn mờ chứa chan thốn thức Đêm Sài Gòn thoáng bước chân đi Nghe đâu tiếng gọi thầm thì Chập chờn chiếc bóng đông di thảo trùng Thế là hết tận cùng đau khổ Thuyền qua sông cổ độ trăng soi Đôi bờ cá nước mặn mòi Tóc mây lõa xõa lả loi dáng người! 27.2.2017 Lu Hà Thuyền Trăng Biển Động Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Thuyền Và Biển Nghe gió bảo lòng anh như biển cả Trái im em ôm trăng phủ mạn thuyền Tin cuộc đời trong trắng vẻ hồn nhiên Trong vũ trụ siêu linh hồn bất diệt Giữa giông tố tình yêu càng tha thiết Lời dặn dò theo ngọn sóng ra khơi Vững tay chèo không giây phút buông lơi Biển cuồng nộ trào dâng bờ cát trắng Em chợt hiểu rằng nụ hôn cay đắng Thuyền lênh đênh lạc lối bến hoang sơ Đàn hải âu mệt mỏi cánh bơ phờ Buồm ngơ ngác xót xa nhìn biển rộng Bờ khao khát bao la thành vọng tưởng Biển thương thuyền như chiếc lá nhỏ nhoi Hạt sương rơi cành dương liễu lẻ loi Cơn lốc xoáy biết đâu là nơi chốn Khi biển động bước chân người khốn đốn Tình thương yêu khắc khoải khóc ngày mai Nhắc làm chi cho hết chuyện khứ lai Dù ở đâu dong thuyền hay bến cạn Thuyền yêu biển nên không hề chán nản Sóng bạc đầu mà bao cuộc bể dâu Càng thương ai ngồi đợi dưới chân cầu Mưa lã chã thấm vai gày áo vải Thuyền mắc cạn mang nổi buồn tê tái Đại dương kia bao lớp sóng mênh mang Xa cách nhau cung đàn nguyệt dở dang Bọt sầu hận khi thủy triều lên xuống...! 28.2.2017 Lu Hà Thâm U Hoang Dại Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Xuân Ấm Hương Rừng Nghe gió hú thâm u hoang dại Mắt nai ngây quan ải dặm trường Hồn trinh phiêu bạt bốn phương Lòng anh tê tái tang thương khối sầu Biết làm sao dãi dầu mưa nắng Giọt sương rơi cay đắng nỗi niềm Trăng mờ huyền ảo quanh thềm Ngọn đèn hưu hắt màn đêm lạnh lùng Theo đàn chim chập chùng biển cả Em đi đâu muôn ngả góc trời Dập dờn bướm trắng chơi vơi Đại dương giông tố tả tơi cánh buồm Hải đảo vắng ngồi ôm gối hận Em cúi đầu lận đận gót sen Nhớ nhung buồn bã bao phen Ngậm ngùi chẳng nói hờn ghen thế trần Còn nuối tiếc Châu Trần duyên nợ Dây đằng la chăng chớ héo tàn Gốc phần ủ rũ khóc than Xanh xao vàng vọt trăm ngàn khổ đau Bến sông Tương tìm nhau em nhé Cầu Nại Hà thỏ thẻ tiếng oanh Vong Đài quyên lãng uống canh Tam sinh khắc đá sao đành bỏ qua? 24.2.2017 Lu Hà Sóng Còn Bấu Víu Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Chỉ Có Sóng Và Em Chỉ có sóng vẫn còn bấu víu Nuôi mộng tình hương dịu màn đêm Thuơng yêu mặt biển êm đềm Bầu trời lồng lộng vương thềm bóng nga Tuy xa cách căn nhà nhỏ bé Những người thân nhỏ nhẹ thiết tha Bao nhiêu ký ức mặn mà Trên trang giấy trắng nhạt nhòa bóng anh Có đôi lúc đành hanh bực dọc Giận hờn anh khó nhọc triền miên Nỗi buồn cảm xúc tự nhiên Nửa đêm chớp giật ưu phiền sầu tư Trái tim đập như từ ngàn kiếp Em thương anh nối tiếp ngày nay Mênh mông biển lặng vui vày Hải âu vỗ cánh tung bay góc trời Tìm hạnh phúc nụ cười trong trẻo Hồn thơ say muôn nẻo dặm trường Xôn xao vùng vẫy đại dương Tung tăng đàn cá quê hương thanh bình Nghe sóng vỗ lân tinh thấp thoáng Thuyền đầy trăng phóng khoáng bước chân Vì nhau nên chẳng ngại ngần Đôi vai nặng gánh phong trần kể chi…? 28.2.2017 Lu Hà