Em Vẫn Đợi Anh cảm đối với Tạm Biệt Tình Đầu: Anh Đang Trốn Ở Đâu Biết ai ngồi bến giang đầu Mưa gào gió hú tuôn sầu lệ sa Cách xa muôn dặm sơn hà Ngước lên chỉ thấy cung nga thảm buồn… Cồn cào nhung nhớ nụ hôn Ban đầu xao xuyến bồn chồn thâu canh Bóng câu lướt mướt qua mành Thời gian vó ngựa kinh thành khói sương… Bâng khuâng hiu hắt mùi hương Cánh sen nuối tiếc nõn nường tơ vương Dấu bèo còn đọng đài gương Dặm trường thiên lý ánh dương trăng ngàn… Hành trang lê gót trần gian Bụi hồng phảng phảng phất ngút ngàn bể dâu Rằng anh đang trốn ở đâu? Dấn thân cát bụi dãi dầu nắng mưa Tiếng gà xao xác giữa trưa Ngẩn ngơ bóng đứng gốc dừa thở than Ngậm ngùi kỷ niệm chứa chan Giở chồng thư cũ chiều tàn lá bay Vườn thanh rặng liễu lắt lay Còn chăng quang cảnh đắm say thuở nào? Muối sương lốm đốm trái đào Tóc mây ủ rũ nghẹn ngào anh ơi! 22.7.2016 Lu Hà Trăm Năm Ai Biết cảm đối với Hiền Châu: Bỗng Dưng Mưa Trên Phố Trời mưa phố xá bất ngờ Gặp người thiếu nữ ngẩn ngơ không dù Cùng tôi dưới gốc mù u Bàng hoàng thổn thức vi vu gió gào… Bâng khuâng bốn mắt thì thào Như từ vạn kiếp nghẹn ngào bài ca Mây giăng sầm sập quan hà Trái tim run rẩy làn da ngại ngùng… Cái oanh thỏ thẻ thẹn thùng Trăm năm ai biết thủy chung mà chờ Tùng quân chiếc bóng mộng mơ Bụi hồng trong đám sương mờ mà thôi… Phù du bèo bọt nổi trôi Ngậm ngùi giọt lệ luân hồi chuông reo Thời gian lúc lắc non đèo Chạm vào vùng nhớ hắt heo phiến sầu... Bao giờ trọn vẹn Trần Châu Tấn Tần tái hợp bể dâu đoạn trường Hồng nhan lưu luyến nhớ thương Dẫu lìa ngó bẻ còn vương tơ lòng… Tâm linh cảnh giới lắng trong Ngược xuôi tri kỷ long đong hải hồ Tần ngần bướm trắng nhấp nhô Giọt mưa lã chã sóng xô thuyền tình...! 24.7.2016 Lu Hà Huế Tím Chiều Buông cảm đối thơ Giang Hoa: Huế Chiều Ni… Theo dòng tả ngạn em bơi Thuyền xuôi sóng nước à ơi gió buồn Hương Giang Vĩ Dạ bồn chồn Nhớ Hàn Mạc Tử mảnh hồn ly tao… Khuất Nguyên xưa cũng nghẹn ngào Lấy lời trung thực vọng vào thơ ca Cung đình ngự uyển ngân nga Tràng Tiền gõ nhịp la đà trăng thâu Sương rơi thấm áo khăn đầu Mảnh mai cành liễu chân cầu đợi ai Phú Văn Lâu, dạo gót hài Công tằng tôn nữ nét ngài thở than… Tùng quân xa cách non ngàn Mô tê răng rứa vô vàn chinh nhân Châu Ê thổn thức Huyền Trân Thần kinh mây khói tần ngần mưa sa… Chiêm Thành giọt lệ xót xa Huế buồn da diết chiều tà bóng dương Đằng vân cát bụi vô thường Dẫu rằng ngó bẻ vấn vương tơ tằm Chuông chùa Thiên Mụ trăng rằm Tiếng gà eo óc đêm nằm Thọ Xương Thuyền em mái đấy cung thương Ngọn đèn leo lắt đoạn trường tân thanh! 18.7.2016 Lu Hà Tiếng Sáo Trần Ai Cảm đối với nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương: Bản Tình Ca Quê Hương Em hát bản trường ca muôn thuở Quê hương ơi dang dở cuộc đời Đa đoan hờn giận mặn mòi Non xanh nước biếc lẻ loi cánh chuồn… Nghe sáo trúc vương buồn khắp nẻo Cảnh mục đồng vắt vẻo lưng trâu Lũy tre ôm ấp cau trầu Mẹ cha sớm tối mái đầu bạc phơ… Hồn nghệ sĩ bơ vơ xứ xở Chân trời xa tuyết phủ đồi thông Mưu sinh vất vả chất chồng Biển lòng thổn thức mênh mông phiến sầu Then cài chặt bóng câu qua cửa Ngọn đèn xanh chan chứa tình người Rèm buông nức nở tuôn rơi Lệ sa nốt nhạc chơi vơi ngậm ngùi Cung đàn hạc sụt sùi lã chã Hạt sương thu thấm cả bờ mi Tà dương bóng liễu nhu mì Gót sen mềm mại thầm thì Hằng Nga… Nơi cung cấm cành đa gốc quế Ngọc thỏ kia thế kỷ ly lao Biết không trần thế lao đao Chia loan rẽ thúy trúc đào sa cơ ! 20.7.2016 Lu Hà Níu Kéo Giấc Mơ cảm đối với Mã Kim Liên: Giận Cơn Mơ Đời đáng qúy khi giàu mơ ước Vần thơ say rạo rực lòng ta Điệp hồ lạc lối Ngân Hà Lọt vào cung cấm Hằng Nga tự tình… Hồn ngây ngất bướm xinh vạn dặm Cõi thiên thai hoa thắm nhụy hồng Dao đài ẻo lả non bồng Thướt tha hàng liễu mây rồng đổ mưa…. Cơn mộng mị say xưa ân ái Thiếp với chàng oan trái nợ nần Vuốt ve ôm ấp toàn thân Bình minh loan phụng tần ngần lệ rơi...! Đêm vụng dại chơi vơi lảo đảo Hạt châu sa thơm thảo hoài vương Bâng khuâng trải tóc soi gương Đường xa dằng dặc đoạn trường mà kinh… Là tri kỷ thần linh chứng dám Khách văn nhân ảm đạm mành buông Heo may gió thoảng phòng không Làm sao níu kéo má hồng cạn ly... Mộng chỉ đẹp nhung y còn đó Tình chỉ vui còn có trăng non Dở dang chỉ thắm môi son Mơ hoài mơ nữa ta còn nhớ nhau...! 19.7.2016 Lu Hà Thương Con Chim Yến cảm đối thơ Giang Hoa tức Nguyễn Bích Yến: Sương Chiều Đêm thổn thức mơ màng cánh yến Bài thơ đường bay đến hay chưa? Sáng nay lá rụng sầu đưa Nhìn qua song cửa ban trưa nắng tràn… Tạo hóa cũng thở than sương lệ Buổi hoàng hôn thỏ thẻ cái oanh Xôn xao hoa bướm trúc mành Ngàn sao bên đó vườn thanh dịu dàng... Gót chân ngọc dở dang thi sĩ Bản tình ca tri kỷ tri âm Hải triều sóng vỗ thác gầm Ý nhi khổng tước khúc ngâm mượt mà … Mưa lã chã Hằng Nga cung cấm Vén mây nhìn soi tấm tình tang Cung đàn réo rắc mênh mang Giao đài hội ngộ thênh thang cổng trời… Trăng lưỡi liềm sẻ đuôi chim yến Tổ xây cao dãi bện lưng chừng Bàn tay nhân thế không dừng Lẻ loi chiếc bóng dửng dưng u hoài… Cuộc dâu bể trần ai u ám Kiếp phong trần ảm đạm kém chi Đảo hoang heo hút rầm rì Cheo leo vách đá thầm thì yến oanh...! 24.7.2016 Lu Hà Giận Mảnh Nhung Y cảm đối với Tạm Biệt Tình Đầu:Đừng Ghen Với Qúa Khứ Anh hờn giận mảnh nhung y cũ Ám hơi người trai lạ ngày xưa Rằng em bảo hết thôi vừa Vùi chôn dĩ vãng dư thừa buông trôi Mặc áo mới bồi hồi huyền ảo Hương nhụy bay thơm thảo làm sao? Trái tim nóng bỏng nôn nao Làn da mát lịm dạt dào mây xanh...? Trời nắng đẹp vàng anh chèo bẻo Hót líu lo trong lẻo suối mơ Dập dìu hoa bướm nên thơ Khuân vàng sõng sượt lờ đờ cá bơi… Hết ghen rồi em ơi qúa khứ Màu tương lai chan chứa mùa xuân Vầng trăng non lại tần ngần Khuyết thành vành vạch bần thần tròn xoay Em ngây ngất đắm say tình mới Mùi cỏ non tươi rói đồng quê Giọt sương thấm đẫm tràn trề Hồng nhan tri kỷ đê mê gió vờn... Hồn lảo đảo đòi cơn ân ái Cánh hạc bay chẳng ngại đường xa Yêu nhau chi quản quan hà Nửa đêm gần sáng tiếng gà lao xao...! 23.7.2016 Lu Hà Sau Cơn Mê Dại… cảm đối với Tạm Biệt Tình Đầu: Thêm Một Lần Đau Em mê dại bởi vòng cung kép kín Trái hồng đào day dứt nỗi thương đau Giọt sương rơi dàn dụa chẳng phai màu Vòng tay khép quay cuồng thân lảo đảo… Rượu cứ rót ta say xưa thầm bảo Rồi mai đây thuyền lướt gió xa khơi Cơn giông tố dập vùi cuối chân trời Còn hay mất làm sao mà biết được Hãy ôm chặt xót xa đường phía trước Mối tình đầu da diết mãi không thôi Thương cánh hoa chìm nổi nước sông trôi Thổn thức khóc không có tình yêu cuối… Kìa ngọn lửa trái tim hồng đắm đuối Biển trào dâng bao trận sóng tràn trề Hồn cô đơn lạc lối hãy trở về Bờ môi thắm xinh tươi nàng thơ trẻ… Hãy tỉnh mộng tiếng hoàng oanh thỏ thẻ Tình quân ơi! Hương gió nội đồng quê Dòng sông xanh còn in dấu lời thề Vầng trăng tỏ chị Hằng Nga chứng giám.... Trán tư lự buổi hoàng hôn buồn thảm Khói lam chiều tha thiết liễu Chương Đài Cành lá thắm nào đã bẻ cho ai…? Mưa rưng rức mùa đông về chóng thật…! 26.7.2016 Lu Hà Tiếng Việt Khóc Cười Bấy lâu tôi thầm nhủ Tiếng mẹ đẻ thân yêu Suốt từ sáng tới chiều Mong ai mà nhớ thế…? Tôi quen giọng nhỏ nhẹ Mảnh mai vòng lưng eo Đêm trăng sáng nằm khoèo Cho anh thơm tí nhé…! Bỗng cái oanh thỏ thẻ Gớm cái ông tướng này Cứ táy máy chân tay Làm sao mà chịu nổi… Bờ môi xinh nóng hổi Mê man tôi đọc thơ Suối róc rách lờ đờ Con cá trê ngọ nguậy… Hàng liễu xanh run rẩy Vũ điệu hồn lên mây Thoảng qua mấy canh chầy Gió lùa qua khe cửa… Trắc bằng vần xong chửa Văng vẳng khúc ca ngâm Tiếng hạc kêu vang ầm Qụa ăn sương vội vã… Phố Khâm Thiên thong thả Qua thăm mấy ả đào Ghé tai em thì thào Bài thơ này mới viết… Véo von tình da diết Luyến láy đoạn sầu miên Mộng đẹp gái thuyền quyên Càng nghe càng trong trẻo Bình minh con chèo bẻo Ríu rít sắc hỏi huyền Nặng ngã bến đào nguyên Ngẩn ngơ kìa Từ Thức Lửa lòng thêm rạo rực Nửa hồn say nôn nao Tiên nữ lại ngọt ngào Thanh âm nàng quyến rũ Vành nôi xưa sữa bú Lớn lên học làm người Nguyễn Du giọt lệ rơi ! Tôi thương nàng Kiều Lắm… ! Tươi lai này gửi gắm Nước Việt Nam bao đời Góc biển cuối chân trời Ba miền chung tiếng nói Trái tim người đau nhói Biển Đông sóng rì rào Hoàng Trường Sa nghẹn ngào Ngư phủ than lưới rách Ai là kẻ đáng trách Dửng dưng với đồng bào Vô cảm giọt máu trào Sóng triều dâng đỏ quạnh Dựng lầu cao thành quách Biệt thự khắp xa gần Mà sao lắm kẻ bần Lo toan từng bát gạo Sắn ngô nào khoai cháo Kêu khóc dưới gầm cầu Cụ gìa bạc mái đầu Huân chương đeo đầy ngực Nghe thấy lòng rưng rức Tiếng Việt của tôi ơi ! Tang thương bao cảnh đời Lê la lầm ngõ chợ Nhiều con sen đứa ở Xuất khẩu đi làm thuê Cô dâu buồn não nề Xót xa ôm đàn hát Đồng quê làng nước khát Nha Trang xác cá trôi Than ôi kiếp luân hồi Chuông chùa nghe ảm đạm Khói hương bay ngàn dặm Thấu tới tận trời xanh Loài người sao nỡ đành Bỏ rơi dân tộc Việt ? 9.7.2016 Lu Hà Dòng Đời Còn Chảy cảm đối với Paul Nguyễn Hoàng Đức: “Nhịp Điệu Thời Gian“ Thầm mong nhủ thần linh thức dậy Thân xác còn run rẩy băn khoăn Bánh xe chuyển động nhọc nhằn Đồng hồ tí tách trầm lăn vô hình Tiểu cực đại hành tinh ánh sáng Cõi sa bà cay đắng bi ai Dặm trường cát bụi dấu hài Phong ba bão tố khứ lai rập rình Ngay từ thuở khai sinh thiên địa Bóng hư vô tròn trịa vòng quay Trăng sao vạn thể đêm ngày Đạo trời vũ trụ trả vay nợ nần Vì cuộc sống thế nhân tất bật Tranh miếng ăn giành giật hơn thua Muôn loài tự tạo ganh đua Bể dâu cuồng loạn bốn mùa đổi thay Sáng trời mọc vần xoay tối lặn Vầng trăng kia đều đặn khuyết tròn Mây bay nước chảy đá mòn Xuân qua hè đến thu còn sầu đông Nghe nhịp điệu thinh không cô quạnh Kìa lâu đài thành quách dựng xây Bướm hoa dan díu vui vầy Bồ đào mĩ tửu ngất ngây trướng hồng Cuộc hưng phế dòng sông vô tận Trục thời gian lận đận dần trôi Cỏ cây cầm thú luân hồi Muôn loài thụ tạo đầu đuôi vắn dài Tiếng xình xịch u hoài thổn thức Tàu vào ga hối thúc vội vàng Đoàn người nuối tiếc hành trang Bỏ quên quán trọ bẽ bàng ngẩn ngơ Chiều gío lạnh bơ vơ vĩnh cửu Bóng câu qua riu ríu qụa kêu Tương giang bèo bọt lều bều Cá tôm thoi thóp ai kều vớt cho ? Trường hí kịch tấn trò bày đặt Từng xu rơi cóp nhặt rương đầy Ngày nhìn đêm ngắm bấy chầy Đồng hoang cỏ dại hao gầy xác ve Thân cò vạc chán chê sự sống Có vui chi một đống bạc tiền Bon chen địa vị lợi quyền Tò te kèn thổi vào miền hư vô Sông núi khóc nhấp nhô làng mạc Đã bao đời xào xạc lũy tre Trải qua mưa nắng dãi dề Từng trang lịch sử não nề khổ đau Nhanh hay chậm trước sau tuần tự Tùy loài người thức ngủ cảm ra Không gian ba phía quan hà Thời gian níu kéo rằng ta với mình Ôi trí tuệ thần kinh tri giác Xao xuyến tình xào xạc thu ba Nàng xuân dáng ngọc la ngà Hoa tàn liễu héo xót xa ngậm ngùi... Thuyền mất lái dập vùi biển cả Bão giông cuồng đày đọa thân trai Phòng không hiu quạnh nét ngài Trán nhăn tư lự canh dài lệ chan Ngày tận thế hoang tàn băng gía Thời gian dừng thảm họa nhân gian Không gian đông đặc kêu van Tỷ năm ánh sáng muôn vàn mông lung Sao khó hiểu tận cùng biến hóa Lực lượng nào kìm tỏa răn đe Kỷ hà hỗn độn khắc khe Phiêu diêu tự tại nhắn nhe cõi lòng Nguyễn Hoàng Đức thuận dòng nước chảy Nhịp thời gian điệu nhảy van xơ Lu Hà lạc bến huyền mơ Trăng thanh đối họa làm thơ tặng đời Dân tộc Việt dở cười khóc mếu Nòi giống hiền thảo hiếu mẹ cha Thủy chung gìn giữ sơn hà Vợ chồng con cái cảnh nhà yên vui Sầu thế hệ sụt sùi nhỏ lệ Buồn làm chi tuổi trẻ vươn lên Biển đông sóng vỗ vang rền Máy trời thúc giục rồng tiên Lạc Hồng! 11.7.2016 Lu Hà