Chu Chi Nam: Cách Mạng Cho Việt Nam, Nội Dung, điều Kiện Khách Quan Và Chủ Quan

Thảo luận trong 'Thảo luận chung' bắt đầu bởi việtdươngnhân, Thg 4 20, 2011.

  1. việtdươngnhân

    việtdươngnhân Bình Chánh

    Tham gia ngày:
    Thg 3 18, 2011
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Nơi ở:
    Paris
    Web:





    Cách mạng là một sự thay đổi sâu rộng một xã hội, nhằm vào 3 cơ chế chính: 1) Thay đổi thể chế chính trị lỗi thời, bắt đầu bằng thay đổi hay sửa đổi hiến pháp hiện hành; 2) Thay đổi giai tầng lãnh đạo, trở nên bất tài, bất lực, bất lương, tham nhũng, hối lộ, giảo quyệt, gian dối, ác ôn, côn đồ, chỉ nghĩ đến cá nhân, gia đình hay bè phái, mà không nghĩ đến dân; 3) Thay đổi trật tự xã hội, đã trở nên bất công, giai tầng lãnh đạo và gia đình, con ông cháu cha, thì tiêu tiền vứt qua cửa sổ; trong khi đó thì đại đa số dân không có 1 đồng đô la một ngày để sống.

    Hiện nay, cách mạng tự do, dân chủ, được mệnh danh là Cách mạng Hoa Lài đã bắt đầu ở Tunisie.

    Hoa Lài, được dân Tunisie coi là biểu tượng cho dân tộc họ, “ hương thơm Hoa Lài “ tượng trưng cho những giá trị nhân bản, tự do, dân chủ, nhân quyền, đã lan sang các nước bắc Phi, Trung Đông và chắc chắn sẽ lan sang Á châu với những nước độc tài còn lại như Việt Nam, Trung Cộng, Bắc Hàn, Miến điện.

    Chúng ta hãy cùng nhau xem xét nội dung của cuộc cách mạng tương lai Việt Nam, mà về tên đặt chúng ta có thể gọi là Hoa Sen, Hoa Lan hay Hoa hồng, Hoa Mai. Điều chính là nội dung và đâu là những điều kiện khách quan, chủ quan của nó?




    I) Nội dung của cuộc cách mạng tương lai VN

    Chắn chắn cuộc cách mạng tương lai Việt Nam phải mang tính chất tự do, dân chủ, nhân quyền. Đây là chiều hướng tất yếu của lịch sử nhân loại. Nhân quyền là những quyền tự do căn bản của con người, có tính chất toàn cầu, đi từ quyền tự do đi lại, tự do sinh sống, tự do mưu cầu hạnh phúc, tự do tín ngưỡng, tự do ngôn luận, tự do chính trị v.v..., và đã được ghi trong bản Tuyên Ngôn quốc tế nhân quyền, được Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc chấp nhận vào ngày 10/12/1948. Đừng nói là nhân quyền chỉ dành cho người tây phương, không thích hợp cho người đông phương. Đây là những lý luận của những nhà độc tài đông phương. Ngay một con chim kia chúng ta nhốt nó vào trong một cái lồng, dù là lồng vàng, dù chúng ta cho nó ăn đủ món ngon ngọt, thế mà nó còn muốn bay ra ngoài tìm tự do. Huống chi là con người. Con người, dù là da vàng, da đỏ hay da đen, có ai sinh ra lại muốn mất những quyền căn bản như đi lại, ngôn luận, có ai lại muốn bị theo dõi, đánh đập, bỏ tù vô duyên cớ không ? Chắc chắn là không.

    Vì vậy tự do chính là nhân quyền, tức là những quyền căn bản của con người. Dân chủ chúng ta có thể định nghĩa nhiều cách khác nhau ; nhưng chúng ta cũng có thể định nghĩa đơn giản là một thể chế chính trị, mà trong đó những quyền tự do căn bản của con người được tôn trọng. Có thể có nhiều thể chế chính trị khác nhau tùy theo hoàn cảnh lịch sử văn hóa ; tuy nhiên dưới bất cứ một thể chế chính trị dân chủ nào, dù là đại nghị, tổng thống chế, quân chủ lập hiến hay nửa đại nghị, nửa tổng thống chế, người ta cũng nhận thấy những quyền tự do căn bản của con người như quyền tự do bầu cử, tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do chính trị v.v…, đều được tôn trọng.

    Cuộc cách mạng tương lai Việt Nam không những phải mang tính chất tự do, dân chủ, nhân quyền toàn cầu như những cuộc cách mạng đã xẩy ra và đang xẩy ra ở bắc Phi và Trung Đông ; mà còn phải mang một ý nghĩa thêm. Đó còn phải là một cuộc cách mạng độc lập cứu quốc. Vì Việt Nam từ ngày Hồ chí Minh cướp chính quyền 19/8/1945 tới nay chưa có độc lập. Ngày xưa thì hoàn toàn lệ thuộc Đệ Tam quốc tế cộng sản Liên sô ; ngày hôm nay thì hoàn toàn lệ thuộc Trung cộng. Chỉ cần một sự kiện nhỏ như việc giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam hiện thời tổ chức ngày Ngàn Năm Thăng long, lấy ngày 1/10 làm ngày khai mạc, trùng hợp với ngày Quốc khánh Trung cộng ; ngày bế mạc 10/10, ngày Quốc khánh Đài loan. Điều này chứng tỏ giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam chỉ là xác Việt, nhưng hồn Tàu.

    II) Điều kiện khách quan và chủ quan của cuộc cách mạng tương lai VN

    Để một cuộc cách mạng thành công, cần phải 2 điều kiện: khách quan và chủ quan.

    Điều kiện khách quan: 1) Đó là chế độ đã lỗi thời, đi ngược chiều hướng tiến bộ của văn minh nhân loại, độc đoán, độc tài, đi ngược lại với tự do, dân chủ, đi ngược lại lòng dân, vì chế độ không phục vụ dân, mà chỉ phục vụ một thiểu số người là giai tầng lãnh đạo; 2) Đó là giai tầng lãnh đạo vừa bất tài, bất lực lại bất lương, tham nhũng, hối lộ, đàn áp dân, cai trị dân qua cái súng, cái còng và cái loa. Cái súng cái còng để đàn áp dân; cái loa để tuyên truyền lừa dối dân; 3) Đó là xã hội với một trật tự vô cùng bất công: giai tầng lãnh đạo thì vô cùng giàu có, tiêu tiền vứt qua cửa sổ; trong khi đó thì đại đa số dân không có 1 đồng để sống qua ngày.

    Từ đó, nhìn vào 3 nước Tunisie, Ai Cập và Việt Nam để so sánh, thì chúng ta thấy điều kiện khách quan để có một cuộc cách mạng ở Việt Nam đã hội đủ hơn cả Tunisie và Ai cập; vì chế độ cộng sản Việt Nam còn lỗi thời, đi ngược lòng dân hơn cả Tunisie và Ai cập; giai tầng lãnh đạo Việt Nam còn đàn áp, bóc lột, tham nhũng hối lộ hơn 2 nước trên. Trật tự xã hội hiện tạiViệt Nam còn bất công gấp cả trăm lần Tunisie và Ai cập.

    Nhưng tại sao như vậy mà Việt Nam vẫn chưa có cách mạng ?

    Đó là yếu tố chủ quan, đứng về phía những người muốn làm cách mạng, chưa hội đủ.

    Một sử gia về cách mạng có nói: “Để làm cách mạng thì cần đến giai tầng bình dân; nhưng để cách mạng thành công, thì cần đến giai tầng sĩ phu, trí thức.” Thật vậy, dù dân có bất mãn đến đâu chăng nữa, nhưng cũng không thể tự đứng dậy, hơn thế nữa đứng dậy đồng loạt, mà cần phải có giai tầng sĩ phu trí thức hướng dẫn dìu dắt, tổ chức, đưa kế hoặch, để đứng lên đồng loạt, chứ không nổi lên lẻ tẻ, chỉ bị dập tắt mau lẹ. Đó là trường hợp hiện nay của Trung Cộng và Việt Nam. Có nhiều cuộc nổi lên, nhưng không có hướng dẫn và tổ chức, nên bị dập tắt. Năm vừa qua Trung cộng có 180 000 vụ nổi dậy của dân, gấp 2 lần các cuộc nổi dậy so với những năm trước, tính trung bình có gần 600 vụ mỗi ngày, nhưng đều bị dẹp tắt, vì không đồng loạt, không có kế hoặch, sửa sọan, tổ chức.

    Chúng ta đừng nghĩ rằng 2 cuộc cách mạng ở Tunisie và Ai cập là bộc phát. Chúng ta lầm. Những người chủ trương cách mạng ở 2 nước này đã sửa sọan từ lâu, âm thầm và kín đáo. Xin dẫn lời anh Wael Ghonim, một trong những lãnh tụ của cách mạng Ai cập:

    “ Vâng chúng tôi đã lên kế hoặch… Kế hoặch đó là làm sao cho mọi người xuống đường càng đông càng tốt. Trước nhất chúng tôi chuẩn bị ở những khu nghèo nàn. Đòi hỏi của chúng tôi chỉ liên quan đến gì là đời sống hàng ngày của người dân.”

    Họ đưa ra kế hoặch. Đồng thuận với nhau, rồi mỗi người lo phận sự, được kế hoặch đã giao phó. Họ nghiên cứu, sửa sọan từng biểu ngữ một, vào mỗi lúc một, họ đưa ra những biểu ngữ không quá đòi hỏi cao vào lúc đầu, mà chỉ liên quan đến đời sống thiết thực của dân, vì để cho dân dễ tham gia biểu tình, sau đó họ mới từ từ đưa ra những đòi hỏi cao. Họ giữ bí mật tối đa những cái cần giữ bí mật, như danh tánh, mã số; nhưng họ công khai kêu gọi người dân ghi tên đi biểu tình, địa điểm biểu tình; lúc đầu họ dự trừ 50 000 người ghi tên là thành công, sau đó lên tới 130 000 người, và một khi đã vào tiến trình, thì người này lôi cuốn người kia, lên đến cả triệu người.

    Điều kiện chủ quan còn thiếu, đó là phần lớn giai tầng sĩ phu trí thức ở Việt Nam và Trung cộng còn chưa đóng đúng vai trò của mình như ở Ai Cập, Tunisie và bắc Phi, Trung Đông hiện nay. Giai tầng sĩ phu, trí thức đông phương, trong đó có cả Trung Đông đã ngủ mê quá lâu, cả bao trăm năm nay, vì bị đàn áp và ru ngủ bởi độc tài quân chủ phong kiến, rồi độc tài hữu như ở Tunisie, Ai Cập, Trung Đông, bởi độc tài tả cộng sản như ở Việt Nam, Trung cộng.

    Anh Ghonim có nói:

    “ Vào thời buổi hiện đại, để giải phóng một dân tộc, chúng ta cần làm sao cho họ tiếp xúc nhiều với Internet.

    Việt Nam số người truy cập internet, với con số 25 triệu người trên 87 triệu, không thua Ai cập, 17 trên 82; Tunisie gần 3 triệu trên hơn 10 triệu. Tuy nhiên phần lớn những người truy cập internet của Ai cập và Tunisie là để tìm tòi học hỏi; trong khi Việt Nam, nhất là giới trẻ, là chỉ để tìm coi phim tục, đú đởn. Đây cũng là một chính sách ngu dân, đánh lạc hướng giới trẻ của bạo quyền Hà nội. Phần lớn người truy cập internet ở Ai Cập và Tunisie, đều truy cập facebook và twiter; trong khi ở Việt Nam chỉ có 2,5 %. Ở Ai cập, những tổ chức dân sự, phi chính phủ ( Société civile non gouvernementale = ONG) là 17 000 ; ở Tunisie là 10 000 ; trong khi ở Việt Nam chỉ có chưa đầy 3 000.

    Thêm vào đó chính quyền cộng sản Việt Nam là một bạo quyền độc tài cộng sản tả, nắm tất cả quyền hành trong mọi lãnh vực; trong khi đó chính quyền độc tài hữu Ai Cập, Tunisie chỉ là một chính quyền độc tài cá nhân hay gia tộc, chỉ dựa vào công an hay quân đội; phe đối lập còn có những khe hở để hoạt động.

    Nói như vậy không phải để bi quan, nhưng dân Việt, nhất là giới trí thức, cần hiểu rõ những khó khăn, để không nản lòng và để khắc phục. Giai tầng sĩ phu trí thức bắc Phi và Trung Đông hiện nay đã ý thức vai trò của mình, đã can đảm đứng lên để giành những quyền tự do căn bản cho chính mình và cho dân tộc mình. Còn lại là ở Á châu như Trung Cộng, Việt Nam, Bắc Hàn, Miến điện. Giai tầng sĩ phu, trí thức những nước này hãy can đảm đứng lên tranh đấu. Đã có nhiều người; nhưng chưa đủ, còn phải hơn thế nữa.




    Cuộc cách mạng tương lai VN, mang tên Hoa Sen, Hoa Lài hay Hoa Mai, tùy theo, đó là hình thức, không quan trọng; nhưng điều quan trọng đó là phải mang nội dung độc lập cứu quốc và dân chủ kiến quốc; và phải được hướng dẫn, có kế hoặch, có tổ chức, bởi những người chủ trương cách mạng, để điều kiện chủ quan hội đủ.
    Những người chủ trương cách mạng tương lai VN hãy khắc phục những khó khăn từng bước một, khó khăn đến từ chính mình và khó khăn đến từ ngoài, do cộng sản gây ra hay do hoàn cảnh lịch sử mang tới.(1)





    Paris ngày 18/04/2011

    Chu chi Nam
    (1) Xim xem thêm những bài về cách mạng, trên http://perso.orange.fr/chuchinam/
     

Chia sẻ trang này

Share