Bài Ca Hy Vọng Của Biển cảm xúc bài thơ Trần Hiền Châu gửi tới: Nụ Hôn Biển Mặn Triền miên sóng vỗ lời ru Khát khao biển khóc vi vu hồn người Cánh buồm chấp chới ngoài khơi Phong ba bão táp cuộc đời thi nhân Gót sen mềm mại trắng ngần Hôn bờ môi thắm bần thần làn da Trăng non ẻo lả ngọc ngà Cù lao thấp thoáng Hằng Nga thẹn thùng Bâng khuâng hai chữ thủy chung Thuyền yêu nhớ bến ngại ngùng chi đây Hoàng hôn chan chứa vơi đầy Biết bao ân ái vui vầy biển ơi! Suối thơ dòng lệ tuôn rơi! Nửa đêm gà gáy rã rời song mây Sáng buồn trưa ấp bóng cây Thủy triều lên xuống kìa bầy hải âu Trời thương nhỏ giọt mưa ngâu Ngưu Lang Chức Nữ trên cầu gọi nhau Mây kia chẳng đổi sắc màu Bài ca hy vọng mái đầu tương tư! 14.6.2015 Lu Hà Anh Sẽ Tìm Em cảm xúc thơ Trần Hiền Châu: Anh Và Em Ngày mai đó anh thành cơn gió Đi tìm em chín ngả tầng xanh Vẳng nghe tiếng hót trên cành Cái oanh nức nở ta đành xa nhau Cuộc dâu bể nhuốm màu tang tóc Con bướm buồn thảm khốc cánh hoa Sương rơi lã chã nhạt nhòa Hồn mây nháo nhác bên tòa thành xưa Con đường cũ thay chưa còn đó Ghế đá nào hai chỗ vắng teo Lặng thinh quang cảnh hắt heo Chuồn chuồn xơ xác chân đèo cỏ lau Người lữ khách dãi dầu mưa nắng Ngơ ngác nhìn cay đắng xót xa Suối trong in mảnh trăng ngà Hằng Nga rớm lệ gốc đa u hoài Cơn giông tố đêm dài biển động Thuyền tình yêu bến mộng mờ xa Lang thang sáu nẻo sa bà Gập ghềnh vó ngựa giang hà gọi nhau Lầu hóa kiếp khổ đau bến giác Bâng khuâng sầu tâm thức về đâu? Nại Hà chao đảo nhịp cầu Sương pha vóc dáng mái đầu bạc phơ! 22.5.2015 Lu Hà Âm Thầm Châu Sa cảm xúc từ một bức ảnh và thơ của Trần Hiền Châu: Vượt Khó Trời mây u ám xót thương Không gian lạnh lẽo quê hương tủi sầu Đất bùn nhầy nhụa trên đầu Hồn nhiên em bé dãi dầu nắng mưa Lần hồi từ sáng tới trưa Tuổi thơ rơi rụng khi chưa vẹn tròn Ba tuần trăng đã héo hon Kiếp nghèo heo hút lon ton ngoài đồng Nỗi buồn thống thiết mênh mông Mầm xanh ảm đạm trái hồng tả tơi Lớn lên cánh gió bụi đời Bông mai rũ rượi chơi vơi gượng cười Phố đêm đèn sáng lả lơi Khách sương nào kẻ lệ rơi đôi hàng Gà kêu eo óc xóm làng Bát cơm manh áo bẽ bàng lương tâm Não lòng phụ tử tình thâm Mẹ ngồi bậu cửa âm thầm châu sa Ngước lên nửa mảnh gương nga Tương lai mù mịt góc nhà củi rơm Nghẹn ngào cá nướng cháy thơm Chia nhau nức nở mắt cờm tro than Xót xa thân phận bần hàn Bức tranh xã hội thế gian não nùng! 24.5.2015 Lu Hà Bần Thần Ngẩn Ngơ cảm xúc tức thời khi đọc thơ Trần Hiền Châu : Duyên Tình Tan Vỡ Người con gái làm thơ song thất Lục bát tình ngẫm thật là hay Vầng trăng non nớt đắm say Trắc bằng vừa vặn canh chày lả lơi Chuyện hoa bướm chơi vơi thổn thức Trái tim hồng rạo rực đêm thâu Trải qua bao cuộc bể dâu Đĩa dầu hao cạn mái đầu tuyết sương Cơn giông tố dặm trường nhân thế Tập thơ dày tri kỷ tri âm Xót xa hiếu nghĩa tình thâm Biển tình sông ái ầm ầm vọng xa Cung định mệnh Hằng Nga nhỏ lệ Dưới trần gian hai kẻ khóc thân Hiền Châu thục nữ mỹ nhân Lu Hà mộng ước bần thần ngẩn ngơ Hồn thi sĩ mây mờ trăng ảo Chốn thiên thai cởi áo cho nhau Dù cho cây cỏ nát nhàu Nghìn thu biền biệt bạc màu phấn son Trải gió bụi nước non còn đó Đá vàng phai tình có phai chăng? Chủ trương mai mối chị Hằng Thiên đình soi xét ngỡ ngàng chỉ tơ Đàn cá lội hững hờ hẹn ước Bến sông Tương rưng rức yến oanh Trúc mai thấm ướt lá cành Thuyền ai lăm ván mộng thành xa xôi...! 9.5.2015 Lu Hà Bị Phản Đối Vì Đăng Thơ Lu Hà tâm sự cùng nữ sĩ Trần Hiền Châu Hiền Châu mến phục người thi sĩ Thiên hạ lắm thằng nó chẳng ưa Ô hay bần tiện hay chia rẽ Lề thói An Nam vẫn chẳng chừa Tư do sáng tạo tình nhân loại Cám cảnh tiểu nhân thật nhỏ nhen Xót xa xã hội tuôn dòng lệ Kèn cựa bon chen kiếp phận hèn Trán thấp đầu chày chúng ngóp ngoi Hư danh ruồi nhặng cố xăm soi Hơn thua chí chóe dăm con chuột Phản đối là thường chớ ghé coi Tôi mến phục cô nữ sĩ ơi! Tâm hồn khảng khái đẹp cho đời Nghìn thu vằng vặc vầng trăng tỏ Cung Quảng Hằng Nga đã mỉm cười Bất tài hèn mọn sao nhiều thế Dân tộc bao giờ mới khá lên Thờn bơn méo miệng hay chê láo Nịnh bợ a dua cậy thế quyền 21.5.2015 Lu Hà Bóng Buồn Cùng Ta chia sẻ tâm tư cùng Trần Hiền Châu Chiều chạng vạng ngọn đèn mờ tỏ Biết với ai gắn bó cùng ta Giật mình chị bóng trong nhà Ôm eo mơn trớn mượt mà làn da Cứ khúc khích thiết tha đôi trẻ Chờ trăng lên thỏ thẻ Hằng Nga Thương anh Cuội dưới gốc đa Cô đơn lạnh lẽo la đà khói mây Cũng khối kẻ ngất ngây tình ái Cõi sa bà tê tái khổ đau Xót xa ngọc đá phai màu Cảnh đời bạc bẽo vàng thau dãi dầu Tình oan trái mái đầu sương muối Cố nhân ơi đắm đuối làm chi Bên song cửa sổ thầm thì Soi gương cùng bóng rầm rì gió mưa Trằn trọc mãi sầu đưa khắc khoải Gối chăn nhàu bải hoải toàn thân Chập chờn ảo ảnh xa gần Kìa chàng thi sĩ có phần phong thu Người đâu đó vân du cánh hạc Ôm cây đàn xào xạc năm canh Phượng cầu Tư Mã yến anh Văn Quận đẩm lệ kinh thành mờ xa ... Bóng thồn thức cùng ta ngao ngán Lá vàng rơi mà chán duyên tình Thương con tinh vệ hận mình Đại dương sóng vỗ bóng hình của ai? 12.5.2015 Lu Hà Bức Tranh Xã Hội Điêu Tàn cảm xúc khi đọc thơ Trần Hiền Châu: Nhủ Lòng Mong anh hãy trở về quê mẹ Nơi chôn rau thế hệ lầm than Mà thăm quang cảnh điêu tàn Người ăn không hết kẻ lần chẳng ra Những em bé tan nhà mất cửa Không mẹ cha lần bữa qua ngày Ruồi bâu đen khịt chân mày Độ vài dăm tuổi dạn dày nắng mưa Bát canh hẩm cơm thừa buồn tủi Ước mơ sao đầy túi than rơi Lân la bạn với chuột dơi Lớn theo năm tháng dưới trời Việt Nam Khu cao ốc tham lam cướp đoạt Nguồn tài nguyên thất thoát ra ngoài Oán hờn ngùn ngụt trần ai Thiên nhiên tàn phá nhân tài diệt vong Cơn giông tố cuồng phong xã nghĩa Cuốn phăng đi phụ tử tình thâm Tìm đâu công lý lương tâm Lòng người tráo trở tím bầm thịt da Kìa đạo tặc tăm nhà trộm chó Đâm chém nhau máu đổ đường làng Trống chiêng ca ngợi thiên đàng Phồn vinh gỉa tạo bẽ bàng sầu thu Say ngất ngẩng canh thâu thác loạn Bầy ca nô táng tận hát ca Đô la từng bó trong nhà Khoe khoang qúy tộc lượt là phấn hoa 23.5.2015 Lu Hà Cảnh Đời Lao Nô Xúc cảm khi đọc thơ Trần Hiền Châu: Ước Mơ Của Người Xa Xứ Kiếp trâu ngựa sao mà thoát được Cảnh lao nô tủi nhục lắm thay Đeo gông đóng móng kéo cày Ba ca bốn kíp đọa đầy tấm thân Xứ xở lạ bần thần sớm tối Phận con sen thấy tội lắm thôi Khác chi bọt nổi bèo trôi Cu Li cửu vạn mồ hôi đầm đìa Bị kinh rẻ bên rìa xã hội Đời Oshin lạc lối trời mây Bát cơm nước mắt chan đầy Cao lâu động chứa mặt dầy mắt thâm Chủ đánh đập âm thầm chịu đựng Nhớ quê hương hết đứng lại ngồi Nửa đêm thức giấc bồi hồi Lén xem tấm ảnh núi đồi non sông Ôi đau xót cánh đồng thuở đó Người ta yêu còn nhớ đến ta? Bóp mồm tiền gửi về nhà Dựng cao bờ dậu chuồng gà xây sân Cũng lắm kẻ bán dần nội tạng Một phần gan chả đáng là bao Gày gò hốc hác xanh xao Thân tàn ma dại mộ đào huyệt sâu Chồng bệnh hoạn cô dâu đâm chết Xác gửi về thảm thiết mẹ cha Còng lưng chống gậy ông bà Gọi hồn thảm thiết khóc ma trở về ! 22.5.2015 Lu Hà