Cái lồng và cánh cửa tự do - Vũ Đông Hà Vũ Đông Hà (danlambao) – Nhiều người thường nói: đất nước ta là một nhà tù. Khi bạn ta trở về từ chốn ngục tù, ta chào đón bạn từ nhà tù nhỏ trở lại nhà tù lớn. Tất cả chỉ để diễn tả hình ảnh: Việt Nam là một nhà tù. Nếu như vậy thì ai dựng nên nhà tù vĩ đại đó? Ai, thế lực nào có thể xây dựng một nhà tù với diện tích 331.212 km2 và đem nhốt gần 87 triệu tù nhân (trừ đi 3 triệu tên cai ngục) vào trong đó? Nếu không có sự tuân phục và chấp nhận làm kiếp tù nhân, cái lồng nào kiên cố để có thể giam giữ chừng đó con chim nếu chúng xem khát vọng tự do là lẽ sống và sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để dành lại được? Phải chăng... Như những con chim quen sống trong lồng từ thuở mới lọt lòng, bay ra khỏi lồng và tự do trên bầu trời bao la là lo sợ sẽ chết ngay lập tức; phải chăng không gian tù ngục và một vài hạt thóc được ban phát mỗi ngày đã làm chúng quen và không thể sống khác? Nếu vậy, có đúng không, theo thời gian chúng đã thuần với cuộc sống nô lệ để rồi mặc dù biết rằng đôi cánh này đang dư thừa, bản chất ngày càng biến dạng, nhưng vẫn sợ hãi để rồi tiếp tục nô lệ với những biện minh: chúng tôi đang ở trong lồng, chúng tôi có những khó khăn của chúng tôi... Phải chăng Việt Nam là một nhà tù, nhưng là nhà tù của những biện hộ cho chính mình và cho nhau, nhà tù do chính chúng ta gom song góp sắt dựng nên quanh mình? Cũng như những nhà trí thức chẳng cần biết gì đến người nông dân tên Vươn bị cướp đất, một công dân Hà Nội tên Tùng bị công an đánh chết, những công dân bị bắt giam không cần xét xử như Tạ Phong Tần, bị tùy tiện hốt vào trại cải tạo như Bùi Hằng hoặc chuyện đại trà và đại hoạn như Vinashin đổ nợ và trách nhiệm được phủi sạch tay... Đó không phải là lãnh vực chuyên môn. Không biết rõ thì không phản biện. Phải tỉnh táo, ý thức về ảnh hưởng của mình khi mở miệng để rồi sau đó tự bịt miệng bởi chính sự cẩn thận khôn ngoan, nhiều tính toán. Họ ngồi yên trên chiếu bình an, ấm áp trong cái chăn trí ngủ, biến nó thành nhà tù an toàn và tự giam mình vào trong đó, ngồi thức cùng nắm nhang trí tuệ bốc khói và bí số tù nhân mang tên "trí thức". Có một (và hơn một) nhà cách mạng lão thành lên tiếng về vấn nạn ngày hôm nay mà không thấy chân dung của mình trong bộ máy tàn độc mà mình đã từng góp phần lớn tạo dựng nên nó, không nhìn ra bóng dáng của mình trong những tội ác đã từng xảy ra. Những người khác, với suy nghĩ hướng về tương tai, cho là có lên tiếng là may rồi, hoặc không muốn đụng chạm, thêm bạn bớt thù vẫn tốt hơn cho công cuộc chung để rồi vô hình chung đã dựng lên một nhà tù mà trong đó người ta không dám nói lên sự thật đúng bản chất của nó. Và cứ thế dối trá thông đồng nhau tiếp diễn để những kẻ thủ ác hôm nay, ngày sau vẫn sẽ được hân hoan đón nhận là những người dám lên tiếng, dù rằng chỉ với những phản biện trong sự trung thành. Cứ thế sự thật và dối trá quấn quít nhau. Có những nhà tù mang tên nhân danh. Nhân danh hào quang quá khứ, nhân danh ra đi với tấm lòng trong sáng để phủi tay với tất cả những hệ lụy tang thương và bỏ tù lương tâm của mình. Nhân danh sự tha thứ và cảm thông để chấp nhận sống chung với dối trá và bỏ tù lòng chân thật, thái độ thẳng ngay. Nhân danh điều khôn ngoan và ca tụng sự khéo léo, mềm dẻo để không làm tổn hại đến sự tồn tại mong manh của mình và bỏ tù niềm tin vào công lý. Nhân danh tranh đấu cho sự thật và lẽ phải để lách, để lái, để nhón nhép đi quanh lề cho phép và bỏ tù khí phách quân tử. Con người trở thành những anh hùng núp lão luyện trong sự khôn ngoan rất an toàn của chính mình. Trong khoảnh tối khôn và ngoan ấy, chúng ta vùng lên khi bị ai đó phê phán và vỗ tay trước những lời phê bình về người khác. Chúng ta tung hô sự can đảm nhưng sợ làm người can đảm. Chúng ta thừa hơi lên án kẻ hèn nhát và thừa trí tuệ để biện minh cho sự nhút nhát rất riêng tư. Chúng ta kêu gọi cách mạng và đỏ mắt tìm minh chúa nhưng lại là những tín đồ trung thành nhất của lời dạy tu thân tề gia rồi mới đến cái gì kết tiếp... tính sau. Chúng ta lên án những vi phạm về quyền làm người đối với kẻ khác nhưng biết đặt sự yên ổn bản thân lên trên quyền làm người của chính chúng ta. Chúng ta đấu tranh cho khái niệm tự do nhưng nhếch mép cười mai mỉa khi nghe tiếng những con chim đang ở ngoài lồng - là cái đinh gì, tư cách gì, biết gì để hót với chúng ra rằng thế nào là tự do. Những vòng tự trói buộc ấy có khác gì một nhà tù. Một nhà tù mà chính mỗi người chúng ta tự tuyên án, tự viết bản án không có ngày tháng mãn hạn tù và chúng ta ngồi khoanh tay đợi, kỳ vọng ở mọi người - trừ mình - ra tay phá ngục. Chúng ta ngồi đó, như con chim say đắm mây trời và nghĩ rằng tự do là khát vọng, dân chủ là đích đến dù biết rằng chính mình sẽ không sẵn sàng chết cho khát vọng, cho đích đến đó. Ai đó sẽ sống và chết cho những thứ đó chứ không phải mình. Tự do, dân chủ là đích đến nhưng chưa hẳn là động lực cho bước chân đầu tiên làm nên một cuộc xuống đường phá lồng vĩ đại. Cứ giương cao khẩu hiệu Tự Do. Không ai phản đối vì không có Tự Do con người chỉ là nô lệ. Cứ hô to lời kêu gọi Dân Chủ. Cũng sẽ được đồng tình vì đó là luật chơi sòng phẳng phải có của thời đại. Nhưng hãy thử hỏi người nông dân Đoàn Văn Vươn về khái niệm Tự Do và Dân Chủ. Câu trả lời xảy ra ở Tiên Lãng. Một con chim trong hàng triệu con chim cúi đầu rủ cánh trong cái lồng vĩ đại ấy bị cướp lấy miếng ăn mà tự nó phải đổ mồ hôi, máu và nước mắt để làm nên. Chưa phải tự do, chưa phải những khái niệm to lớn như quyền làm... chim, hoặc cái lồng chim khốn nạn này là gia sản của cha ông nó bị đem thuê, cầm cố, bán buôn để nó vùng lên và mổ vào mắt tên cai tù cướp cơm chim. Thế là, những tên cai tù bắt đầu hoảng sợ. Cái bánh vẽ tự do dân chủ gấp vạn lần kẻ khác chúng có thừa để vẽ vời. Lòng yêu nước chúng có thể đưa những câu truyện cổ tích được dựng lên từ quá khứ du dương để ru chim ngủ. Nhưng những thứ cướp đoạt thì chúng không thể vẽ vời. Chúng không thể ngừng cướp và không thể trao trả hết những gì đã cướp. Làm vậy thì chúng không có và không còn lý do để tồn tại, để tiếp tục sự nghiệp độc quyền cai tù. Vùng lên hỡi các nô lệ ở thế gian! Vùng lên hỡi ai cực khổ bần hàn! Bài hát ngày xưa, từng được động viên bởi những tên sau này trở thành cai tù, hôm nay lại tái diễn. Hơn ai hết chính những tên giữ ngục này hiểu rõ lý do tại sao những con chim hiền lành, tưởng đã thuần chất nô lệ đã vùng lên. Bao nhiêu lợi quyền tất qua tay mình Đấu tranh này là trận cuối cùng Những tên cai tù phải lo sợ. Chúng biết rõ, bản chất chung của con người, dù đó là một nông dân hay một trí thức sẽ im lặng hoặc vùng lên đều xuất phát ở những cái còn, cái mất của từng cá nhân. Đích đến của hành trình tự do là Dân chủ, nhưng bước khởi đầu cho chuyến đi lại là một cuộc đấu tranh dân sinh, sĩ diện và công lý. Bám chặt vào những khẩu hiệu của giờ khắc sau cùng để cố tạo những bước đi cho một khởi đầu chỉ làm cho sự hiện hữu của cái lồng càng kéo dài thêm ra. Tình trạng băng hoại, thối nát từ trên xuống dưới của tập đoàn cai trị dẫn đến những bất công tràn lan khắp xã hội trước sau gì cũng sẽ dẫn đến sự đứng lên của nhân dân Việt Nam. Sự đồng lòng đứng lên đó cần được khởi xướng bởi một thiểu số người có lý tưởng và biết đâu là khát vọng sát sườn nhất của đại số người dân để vận động mỗi người sẵn sàng tự dẹp bỏ cái nhà tù tự gom song góp sắt dựng quanh mình và cùng nhau bước xuống đường. Lúc đó, dĩ nhiên không còn chần chờ suy nghĩ nữa, khẩu hiệu Tự Do và Dân Chủ sẽ được giương lên ở đích đến sau cùng. Vũ Đông Hà danlambaovn.blogspot.com | 26.1.12 18 Ý kiến: hèn mọnJan 25, 2012 05:24 PMmuốn bước ra khoỉ nhà tù thì cần có nhiều Đoàn Văn vươnTrả lờiXóa Nhân đạoJan 25, 2012 05:50 PMTôi có ý kiến như thế này:Để dân ta không còn sự bất công,đau khổ,nô lệ,thì ta nên dùng phương cách"di dân" 87 triệu người Việt Nam nên ở các Nước Dân chủ bằng sự giúp đỡ của Quốc Tế và những kiều bào Nước ngoài mướn máy bay,thuyền, buồm,v.v..,nói chung là ra Nước ngoài ở.Vì nhà nước ta không bao giờ biết sửa đổi,nên Dân Việt ta rất là đau khổ.Sau đó dân ta sẽ trừng trị 14 con vật ở Ba Đình bằng sự giúp sức của các Nước Quốc Tế.Trả lờiXóa Trả lời [*] Thà làm quỉ nước NamJan 25, 2012 10:36 PMÔng Nhân Đạo ơi, ông nói đùa hay nói thiệt thế? Bảo đảm với ông, nếu có một phép lạ nào khiến cho đề nghị của ông xẩy ra, thì chỉ 1 tiếng đồng hồ sau, là giải đất hình chữ S này sẽ đầy kín những chú chệt khẹc khẹc "hảo" "hảo". Lúc ấy biết đâu ông Nhân Đạo lại chẳng được đảng CS Trung Quốc tặng cho một cái mề đai! 14 con vật ở Ba Đình lúc ấy cũng sẽ nâng ly hô khẩu hiệu "mẫu quốc vạn vạn tuế". Quả là một ý kiến vĩ đại!Xóa Trả lời toidodantocJan 25, 2012 06:20 PMtội đồ dân tộcJan 23, 2012 08:10 PM tiễn đưa năm cũ bằng ánh lửa thắp sáng non sông rực đuốc hờn lịch sử ngàn năm còn vang vọng tiếng thét toàn dân xóa quốc hờn! Trả lời thíchthinoiJan 23, 2012 08:26 PM xuân về được thưởng ba trăm công đoàn mái ấm trừ âm hai ngày lương còm gánh nỗi đắng cay giữa thời bão giá mưa bay tứ bề con thơ áo rách khó che cái nghèo lên chức xuân về héo hon hổ thân đức kém tài mòn thương đời cay cực nước non khó nghèo xuân về bao nỗi gieo neo đè lên cơm áo dân nghèo, lệ sa! bề trên bao kẻ xa hoa siêu xe, lầu ngọc tiêu pha đến mùa đành thôi một miếng vải thưa bịt hai con mắt mà đùa với xuân!!!Trả lờiXóa toidodantocJan 25, 2012 06:25 PMtoiđodantocJan 24, 2012 07:48 PM có lẻ nào chúng ta lại thản nhiên trước oan khiên bạo quyền cọng sản trước nỗi đau chừng như vô hạn mà toàn dân phải gánh chịu hôm nay nhà tù nhỏ ư? không phải, đất nước này tất cả đều đang trong ngục cả đôi tay đó nhưng còn đang bị trói mắt vẫn đây nhưng chúng bịt mất rồi miệng cố la nhưng cổ ngắn, than ôi trời cao quá làm sao kêu thấu! Trả lời toidodantocJan 24, 2012 11:37 PM phải vùng lên dù hy sinh xương máu kể cả bằng mạng sống của chúng ta phải ra tay gìn giữ sơn hà phải tiêu diệt bọn cọng nô cầm thú phải phá tan những mưu mô rừng rú của lũ buôn dân bán nước ba đình chủ nghĩa quái thai gian ác bất minh lừa dân tộc trói vào vòng nô lệ miệng vì dân mà mưu sâu khôn kể bán biển, bán rừng, bán cả non sông nhục ngàn năm còn đó, máu lạc hồng ta nguyện chết cho đất trời xanh thắmTrả lờiXóa Trả lời [*] Lê dủ ChânJan 25, 2012 07:03 PMThơ hay, cám ơn. Xin đóng góp: Ngày mai con có mặt "TỔ QUỐC GỌI , CHÚNG CON XIN CÓ MẶT . VÌ BÌNH YÊN, VÌ XÃ TẮC SƠN HÀ " Dậy mà đi Nam Trung Bắc một nhà Chờ gì nữa vùng lên ta sẽ thắng Sàigòn, Hà Nội, Cần Thơ, Đà Nẳng... Đoàn Văn Vươn... tiến thẳng tới Ba Đình Ai dám ngăn dân nổi trận lôi đình Đòi dân chủ tự do công bằng lẽ phải Dậy mà đi vì con cháu tương lai Vì nước Việt vì giang sơn xã tắc Tổ Quốc ơi ngày mai con có mặtXóa Trả lời Nguyễn NhơJan 25, 2012 06:35 PMTự Do không cho không, biếu không Phải tranh đấu mà có Ai không dám tranh đấu vì Tư Do, Dân Chủ Không xứng đáng được hưởng hai thứ đó!Trả lờiXóa Trả lời [*] Lê dủ ChânJan 25, 2012 07:33 PMNghịch lý Tự Do là tự nhiên, Nhưng phải hy sinh mới có. Dân Chủ là bình thường, Nhưng phải đấu tranh mới được. Tự do chưa có, Dân chủ chưa thành, Trách nhiệm của anh, chị, và tôi.Xóa Trả lời Luy thepJan 25, 2012 07:39 PMMột cánh tay đưa lên Hàng ngàn cánh tay đưa lên Hàng vạn cánh tay đưa lên Quyết đấu tranh cho một nền hòa bình công chính Đập phá tan mưu toan, đầu hàng cái quân xâm lăng Hoà bình phải trong vinh quang Đền công lao bao máu xương hùng anh Nào đứng lên bên nhau Nào cùng sát vai bên nhau Thề nguyền với vung tay cao Quyết đấu tranh đến khi nào đạt thành mong ước Vận nước trong tay ta Là quyền của quân dân ta Tình đoàn kết quê hương ta Chặn âm mưu chia cắt thêm sơn hà Quyết chiến Thề quyết chiến ! Quyết chiến! Quyết không cần hoà bình đen tối Chẳng liên hiệp ngồi chung quân bán nước vong nô Quyết chiến Thề quyết chiến ! Quyết chiến! Đánh cho cùng dù mình phải chết Để mai này về sau con cháu ta sống còn Vận nước đang vươn lên Hàng ngàn chiến công chưa quên Hàng vạn xác quân vong nô đã chứng minh cho sức mạnh hào hùng quân dân Thề chớ bao lui chân. Ngồi cùng với quân xâm lăng Ta thà chết chớ không hề lui Quyết không hề phản bội quê hương Trả lờiXóa Trả lời [*] Nặc danhJan 25, 2012 11:31 PMBài hát đã chỉ ra ai là tội đồ dân tộc.Xóa [*] ndJan 26, 2012 12:08 AMLưu Ý : - Những phản hồi sử dụng "Nặc danh/Ẩn danh"sẽ không được xuất hiện. Các bạn có thể chọn một nickname cho mình khi phản hồi bằng cách sử dụng các chức năng : "Tên/Url", hoặc bằng tài khoản Google - Nếu nội dung phản hồi quá dài sẽ bị máy chủ BlogSpot hiểu lầm là Spam (không cho hiện lên), xin bạn vui lòng chia nội dung thành nhiều phần, hoặc chờ Dân Làm Báo cho xuất hiện lại phản hồi - Những phản hồi chữ Việt không dấu cũng sẽ bị xóa.Xóa Trả lời Nặc danhJan 25, 2012 10:48 PMtheo toi, muon thoat khoi nha tu nay chung ta phai pha vo khu dau nao, bang cach danh bom toa nha quoc hoi, toi se la nguoi mang bom.Trả lờiXóa Trả lời [*] ndJan 26, 2012 12:09 AMLưu Ý : - Những phản hồi sử dụng "Nặc danh/Ẩn danh"sẽ không được xuất hiện. Các bạn có thể chọn một nickname cho mình khi phản hồi bằng cách sử dụng các chức năng : "Tên/Url", hoặc bằng tài khoản Google - Nếu nội dung phản hồi quá dài sẽ bị máy chủ BlogSpot hiểu lầm là Spam (không cho hiện lên), xin bạn vui lòng chia nội dung thành nhiều phần, hoặc chờ Dân Làm Báo cho xuất hiện lại phản hồi - Những phản hồi chữ Việt không dấu cũng sẽ bị xóa.Xóa Trả lời Tham GiaJan 25, 2012 11:00 PMBạn ơi,sao bạn vẩn mãi ngồi? Khoanh tay nhìn cảnh những bi ai Xin đừng vô cảm,xin góp sức Xóa bỏ độc tài dựng Tự Do Tự Do không phải tự nhiên cho Là phải đấu tranh phải dành về Xin lên tiếng đừng câm nín nữa Xuống đường đi sẻ có Tự DoTrả lờiXóa Ngừơi ViệtnamJan 26, 2012 12:02 AMTất cả chúng ta đều là ĐOÀN VĂN VƯƠNG thì bọn chúng đều chui vào ống cống hay chạy qua Ải Nam Quan mà sang ở với ngừơi anh em tốt bụng Trung Cộng.Trả lờiXóa Yêu Tự DoJan 26, 2012 12:05 AM"Aussies love one thing more than beer - freedom" http://www.news.com.au/national/aus...han-beer-freedom/story-e6frfkvr-1226253553965 tạm dịch: Người dân Úc yêu một điều hơn là bia bọt - sự Tự Do. "WE love our beer, we love our beaches and we love our barbecues. But, like the swaggie who sprang into the billabong back in 1895, we love our freedom most of all." tạm dịch: - CHÚNG TÔI yêu bia, chúng tôi yêu bãi biển và chúng tôi thích ăn thịt nướng. Tuy nhiên, như dân lang thang kiếm việc nhẩy ùm vào đầm nước vào năm 1895, chúng tôi yêu sự tự do của chúng tôi hơn hết tất cả.- Chúc mừng Quốc Khánh Nước Úc. 26/1/2012Trả lờiXóa Nguyễn Thanh DòngJan 26, 2012 02:18 AMtất cả đang là con tin của chế độ - nếu có hàng ngàn người vùng lên chắc chắn sẻ có hàng triệu người đồng loạt nổi lên đấu tranh đòi: - 1 xã hội dân sự - một nền kinh tế đúng nghĩa thị trường - nền văn hoá dân chủ - hệ thống tư duy duy lý - và một nhà nước pháp quyền ...để may chăng có cơ hội cho dân tộc này đất nước này tiến kịp nền văn minh nhân loại ...Trả lờiXóa Huế ThươngJan 26, 2012 02:22 AMMừng ngày 26 tháng 10 thành lập nền ĐỆ NHẤT DÂN CHỦ VIỆT NAM CỌNG HÒA, ơn Ngô Tổng Thống đời ghi ơn.Trả lời