Video

Đinh Tiến Dũng: SƯU TẬP NHAC LÊ UYÊN & PHƯƠNG

SƯU TẬP NHAC LÊ UYÊN & PHƯƠNG
 

 

 

Một tài liệu rất phong phú, đa dạng về Vợ, Chồng Ca, Nhạc Sĩ LÊ UYÊN & PHƯƠNG

 Sưu tập có tất cả15 links, bao gồm những bài viết, và những audio clips những ca khúc nổi tiếng một thời của Lê Uyên & Phương…

Xin hân hạnh giới thiệu đến Quý Vị, đặc biệt cho những ai đã từng ít nhất một lần được nghe Lê Uyên & Phương hát và yêu thích những ca khúc của họ…

 

Con yeu em mai:
http://www.youtube.com/watch?v=MR1UyeHqqp4&feature=related 

Buon oi ta xin chao mi:
http://www.youtube.com/watch?v=zljySrjSzSc&feature=related

 

Subject: Fw: Câu chuyện Âm Nhạc:Hoài cổ 40

Xin chuyen tiep den cac ban bai viet moi nhat ve cuoc doi va am-nhac cua co nhac-si Le-Uyen-Phuong do ban toi la anh CVA Le Ngoc Phuong gui tu Sai-gon hom nay.

Le Uyen Phuong ten la Loc,chung toi choi than voi nhau tu nam 1963,luc do toi la chuan uy phuc vu tai SO 2 ANQD tai Pleiku, Loc la giao-vien truong Tieu hoc Pleiku.

Thoi gian nay Loc choi dan , danh trong va moi tap sang tac nhac nen chua ai biet den.

Nam 1966-1968,toi doi ve Da-Lat va gap lai Loc(bay gio lay ten la Le Uyen Phuong) va Loc gioi-thieu voi toi co ban gai cua anh ten la Anh khoang 16 tuoi.Thoi gian nay chung toi lai di choi voi nhau o Da Lat.Ngay dam cuoi cua toi voi nha toi la Thu-Lien(la me cua ca-si Diem-Lien bay gio) o Da-Lat vao thang 11/1966,vo chong Le Uyen Phuong da den du va giup vui.

Trong cuon ASIA 65,Diem-Lien va Nguyen Khang hat bai “Vung Lay cua Chung ta” cua LUP lam toi nho lai nhung ky niem voi Loc trong thoi gian o Pleiku ngay xua…)

Than,

Dinh-Tien-Dung

Dallas, Texas , USA.

 

Hoài cổ 40…..Những Links:

 

Lê Uyên Phương
(1,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11,12,13,14,15) 

 

 

Lê Uyên Phương gặp Lâm Phúc Anh ở Đà Lạt, năm 1968 hai người thành hôn. Họ trở thành đôi tình nhân song ca nổi tiếng. Vì Lâm Phúc Anh không muốn dùng tên thật nên lấy nghệ danh là Lê Uyên, cắt từ chữ Lê Uyên Phương. Hai người song ca được gọi Lê Uyên và Phương.(Có một ký giả nào đó đã hỏi đùa LUP rằng “ông cho bà ấy là cho thật hay cho mượn”, LUP trả lời rằng “cho thật chứ , cả cuộc đời mình còn cho bà ấy, xá gì nửa cái tên)

Lê Uyên Phương khởi sự viết nhạc từ 1960 với Buồn đến bao giờ viết tại Pleiku. Những năm đầu thập kỷ 1970, từ Đà Lạt vào Sài Gòn, Lê Uyên và Phương đã đem một luồng gió mới đến với tân nhạc. Trong những năm khốc liệt nhất của cuộc Chiến tranh Việt Nam, Lê Uyên và Phương, với những ca khúc nồng nàn, khắc khoải đôi khi bàng bạc, triết lý đã được giới trẻ đón nhận nồng nhiệt. Lê Uyên Phương đã viết nhiều nhạc phẩm nổi tiếng như: Bài ca hạnh ngộCòn nắng trên đồiDạ khúc cho tình nhânLời gọi chân mâyVũng lầy của chúng ta

Năm 1979, Lê Uyên và Phương rời khỏi Việt Nam và định cư tại nam California, Hoa Kỳ. Họ có hai con gái là Lê Uyên Uyên và Lê Uyên My. Sau 15 năm chung sống, khoảng 1984, 1985 cuộc hôn nhân của hai người tan vỡ.(LNP: nghe đồn nguyên nhân là do Du Tử Lê ???)

Lê Uyên Phương mất ngày 29 tháng 6 năm 1999 tại bệnh viện UCI (University of California, Irvine) vì bệnh ung thư phổi.( 1)

So với nhạc tình của các bậc trưởng lão khác như Trịnh, Văn Cao, Phạm Duy, nhạc tình của LUP không chỉ còn là tình si mà là tình điên, âm nhạc của LUP không những gợi cảm từ ca từ mà cả cách biểu diễn với giọng hát của hai người cứ quyện lấy nhau. Chỉ có trong nhạc của Lê Uyên Phương mới có cái cảnh đôi tình nhân rã rời sau khi xoắn xít vào nhau.

Theo em xuống phố trưa nay đang còn chất ngất cơn say
Theo em bước xuống cơn đau, bên ngoài nắng đã lên mau
Cho nhau hết những mê say, cho nhau hết cả chua cay
Cho nhau chắt hết thơ ngây, trên cánh môi say
Trên những đôi tay, trên ngón chân bước về tình buồn, tình buồn

(Vũng lầy của chúng ta)

Bản “Cho lần cuối” – một nhạc phẩm xuất sắc của LUP được đánh giá rất cao cả về ca từ và hòa âm phối khí tràn ngập những câu thảm não như thế này.

Giờ này còn nhìn nhau, nhìn đắm đuối như suối bền
..nhìn suốt kiếp như chết mòn, nhìn hấp hối thương đau
.. ngày mai ta không còn thấy nhau…….
(*)

Đôi uyên ương Lê Uyên Phương tới Hoa Kỳ vào cuối năm 1979, làm sống lại không khí âm nhạc cuồng say của những năm tháng Saigon cũ qua những ca khúc mặn nồng trong các nhạc tập Yêu Nhau Khi Còn Thơ, Khi Loài Thú Xa Nhau, Uyên Ương Trong Lồng, Bầu Trời Vẫn Còn Xanh…
Rồi đôi chim uyên này còn ghi lại cuộc đời chung và cuộc đời riêng qua những tuyển tập tuần tự ra đời trong khoảng 79-90, như Biển, Kẻ Phán Xét Cuối Cùng, Trại Tỵ Nạn Và Các Thành Phố Lớn, Trái Tim Kẻ Lạ, Lục Diệp Tố… trước khi Thần Ung Thư tới, đem người nhạc sĩ tài hoa ra đi chỉ trước sự qua đời của nhà tôi khoảng vài ba tháng.
Trong HỒI KÝ này, tôi không có đủ chỗ để ca tụng tất cả những bài hát lưu vong của Lộc — tên thật của nhạc sĩ — nhưng trong lịch sử Tân Nhạc Việt Nam, tôi chưa bao giờ thấy có những bài hát mang tinh thần “ố nữ” (misogyne) rất cảm động, rất cay đắng, rất chua sót như trong nhạc tập Trái Tim Kẻ Lạ của Lê (không có Uyên Phương)…. (
Phạm Duy)

Như vậy là sau một thời gian dài bặt tin,ta đã được biết Uyên_Phương đã đi đã tiếp tục sáng tác, đã …xa nhau sau 17 năm chung sống,và Phương cuối cùng đã chết sau 15 năm sống cô đơn “không có Uyên”! Tôi nói “cuối cùng Phương đã chết” vì trước đó lâu lắm người ta đồn anh bị ung thư máu ,rồi ung thư xương,và sẽ không sống được qua năm 1972!Đồn như vậy có lẽ cũng do tay anh có cục u (may thay nó lành!) nhưng một phần cũng vì những bài hát của anh,bài nào cũng như những lời trăn trối,và cuộc sống của anh hối hả cứ như ngày mai là ngày tận thế!

Bây giờ đối với anh,tận thế đã xảy ra rồi,và chúng ta chỉ tìm lại anh qua mấy giòng hoài cổ!

Xin trích thêm cảm nghĩ của một người bạn đồng thời là một fan hâm mộ nói về “anh_chị”:

…Đâu là năm 64 gì đó, người ta mới bắt đầu nghe tới tên anh. Đến năm sáu bảy, người ta bắt đầu kháo nhau về anh, và đến năm bảy mươi, đôi song ca đến từ miền cao nguyên Lê Uyên và Phương đã trở thành một hiện tượng. Chị tên thật là Lâm Phúc Anh, người gốc Hoa, Bắc Kỳ. Anh tên Lộc, giáo viên ở một trường trung học. Vẫn chưa có một chút gì Uyên và Phương ở đây! Từ từ đã. Mẹ anh tên Phương Nhi, người đã cấy vào anh lòng say mê âm nhạc, gieo cho anh nguồn cảm hứng với những cung điệu. Và anh nhận chữ Phương từ mẹ. Uyên, hay Lê Uyên, thường được dùng để chỉ chị. Nhưng nó vẫn đến từ anh. Uyên là tên một người con gái ở vùng cao nguyên rất xanh kia. Mối tình gần như là đơn phương để lại dấu ấn đặc biệt trong mỗi lựa chọn của người nhạc sĩ kỳ lạ. Từ đó, bất cứ một người con gái nào trong đời anh, đều là Uyên. Thế đấy, lại không phải kỳ lạ! 

Bài hát đầu tiên đưa đôi song ca hai người họ lên tột đỉnh thành công, có lẽ nhiều người sẽ đồng ý với tôi là… Vũng Lầy Của Chúng Ta. Tại sao? Đừng hỏi tôi, vì cho tới bây giờ tôi cũng chưa tìm được câu trả lời. Vậy tại sao lại là “vũng lầy của chúng ta”, trong khi bài hát cứ dập dồn niềm say mê, ngút ngàn sự dâng hiến? Cho nên lạ, lạ từ tiết tấu đến ý tưởng, lạ từ cách chuyển đổi đến lối gieo âm vận. Mà lạ nhất, vẫn là cái cách hai người họ hát, vì nếu phải tách rời từng người ra, chắc mỗi người họ không có gì đặc biệt. Hợp lại, bỗng thành một hiện tượng. Một người gục trên cần đàn, mắt mở lớn vô hồn, tay khua gấp gáp trên mấy giây đàn phừng phừng, cất giọng khàn khàn khô khốc mà gào. Một người, tay vung loạn bản, mắt nhắm mở, đầu lắc lư, cứ như đang bị quỷ ám. Ấy thế mà hay đáo để, có một không hai, nghe một lần là nhớ đời…

Theo em xuống phố trưa mai
Đang còn nhức mỏi đôi vai…
Cho nhau hết những mê say
Cho nhau hết cả chua cay
Cho nhau, chắt hết thơ ngây
… trên cánh môi say
… trên những đôi tay
… trên ngón chân bước về tình buồn… tình buồn…

Có một lần, tôi được xem một đoạn phim đen trắng về hai người họ, hình như quay vào khoảng năm bảy mươi. Đoạn đầu, họ ngồi với nhau ở một cái tam cấp dẫn vào một ngồi nhà lớn, cũng có thể là một ngôi trường, hay một thư viện gì đó. Chị, tóc xoã dài, mắt to đen. Anh, tóc phủ dài, ngồi cạnh bên. Và cây đàn trong tay, dây đàn đeo trên vai cất lên những âm thanh quen thuộc,… theo em xuống phố trưa nay… Bài kế tiếp, là một trong những ca khúc tôi mê nhất, anh viết khi một mình vào Sài Gòn. Và gởi về cho chị, lúc ấy còn ở Đà Lạt, với những câu tưởng chừng như quái gở…

Màn đêm mở huyệt sâu
Mộng đầu xin dài lâu
Một vì sao lạ rơi, nghe hồn tê tái, trên dòng hương khói bay…
Ái ân ơi đừng phụ lòng ta
Nhớ thương sâu xin gửi người xa
Khóc nhau trong cuộc đời
Giấc mơ xưa khăn phủ vành sô
Có yêu nhau ngọt ngào tìm nhau
Chết bên nhau thật là…
hồn nhiên!

Lê Uyên Phương là một hiện tượng!Những nhạc sĩ cùng thời với anh,thời vàng son của nền âm nhạc nước nhà lúc đó như Trịnh Công Sơn,Ngô Thụy Miên,Từ Công Phụng và Vũ Thành An,ai cũng có những thành công riêng,nhưng không ai để lại trong lòng thính giả một cảm tình sâu sắc như vậy!Cuộc tình của họ đổ vờ đã làm ta tiếc nuối và có phần không vui với Lê Uyên bao nhiêu,thì sự ra đi của anh càng làm cho chúng ta thương anh gấp bội!Lê Uyên đã về hát ở Việt Nam,hát cả những bài hát mà ngày xưa cô hát bè cùng anh,nhưng cái dáng chênh vênh của cô trên sân khấu không biết có làm ai chạnh lòng(*), (**),riêng tôi tôi không còn thấy súc động như hồi xem anh ôm đàn đêm cho cô hát và thỉnh thoảng chen vào một câu bè,hình ảnh bộ đôi lúc đó mới đẹp làm sao!(*)

Xin mời nghe mấy album tiêu biểu của LUP:

_Khi Loài Thú Xa Nhau   (Album Lê Uyên Phương)

10.Buồn đến bao giờ (Lê Uyên Phương)

 

_Yêu Nhau Khi Còn Thơ (Album Lê Uyên Phương)

 Play All Songs    

 

_Buồn Ơi ĐếnBao Giờ (Album Trần Thái Hòa)


 
Play All Songs  

 

_Lê Uyên Phương (Album 18 bài)

 

Có một tài liệu rất đầy đủ về Lê Uyên Phương và những tác phẩm là trang web Đặc Trưng (7,8),cũng xin trân trọng giới thiệu với các bạn.Các bạn cũng đừng quên nghe Hoài Nam của đài SBS nhé ( 11,12)! 

Sau cùng,để tổng kết và cũng để tiện cho các bạn tìm kiếm,tôi xin liệt kê phần tác phẩm của Lê Uyên Phương theo vần ABC do cặp song ca Lê Uyên _Phương và các ca sĩ khác (không phải là không hay) trình bày :

 

Chờ trăng lên, nghe sao thì thầm
Thời gian qua, đâu ngờ cuộc đời bao la
Rồi như mây thoáng qua
Rồi như trăng xế tà
Em ơi nhớ ngày xa vời dâng hoa …(
*)

 

 

mùa đi lá nhớ cây ngàn
tình em như ngọn nắng vàng
đời như một giấc phù vân
từ trong thiên cổ
từ trong thiên cổ u trầm có nhau …(
*)

 


Chờ em đến đây đem ngàn phấn hương
Màu môi vẫn tươi trong nắng chiều
Vòng tay âu yếm muôn ngàn mến thương
Đàn ơi hãy quên đi ngày gío sương …(
*)

 

 

Không phải là bông hồng
Dành cho người hạnh phúc
Những người không biết khóc
Nhũng người không biết cười
Những người tim bằng đất

 

Buồn Đến Bao Giờ (Trần Thái Hòa)(Lê Uyên)

 

Trời mưa mãi mưa hoài
Thần tiên giấc mơ dài
Vào cuộc đời sỏi đá, biết mình si mê … 

Chiều Phi Trường (Lê Uyên_Phương) 

Tôi với em dù trần vai tiễn đưa
ngày hôm qua trong nắng thiên đường
ngày hôm nay lo lâu tình về nơi bến mơ
những đóa hoa vài hồng trong mong chờ
xin hãy xin như thời gian, thời gian…(*)

Cho Lần Cuối (Trần Thái Hòa)(Lê Uyên_Phương

Giờ này còn gần nhau,
gần thắm thiết trong mối sầu
Gần bối rối biên giới từ lòng đau.
 

Còn Nắng Trên Đồi (Lê Uyên_Phương) 

Một chiều nào chúng ta
Một chiều nào thiết tha
Ngày đầu hè tình nở thắm tươi…

Dạ Khúc Cho Tình Nhân (Trần Thái Hòa) (Lê Uyên)(Lê Uyên_ Phương) 

Ngày em thắp sao trời
Chờ trăng gió lên khơi
Mà mưa bão tơi bời  

Đá Xanh (Lê Uyên_ Phương) (Trần Thái Hòa

Như viên đá trong lòng cát êm đại dương
say nghi ngút mây trời
không như đá trong lòng suối mau thành rêu
đã nuôi mộng tình yêu tuyệt vời
ngày ngày đợi nắng lên bờ xanh cao vút
ngày nào chợt gió mưa mưa về che khung trời
đá không rã rời … (*)
 

Để Lại Cho Em (Lê Uyên Phương) 

nếu một mai anh chết đi nghĩa là anh ngừng thở
nếu một mai anh chết đi
nếu một mai không có ai
có nhớ đến em nơi xa
còn nuối tiếc em nơi xa
bên kia đời
xin em nhận cho chút gia tài
xin em nhận cho …(*)

 

Đêm Chợ Phiên Mùa Đông (Tuấn Ngọc_Thái Hiền) (Lê Uyên _Phương

Hoa ngân vang lời ái ân
Môi say cười gío Đông
Em mơ lời tha thiết ân cần
Sao sao ơi chờ gío đưa
Thì thầm trong bóng đêm dịu êm
Nghiêng cánh hoa chờ dư âm xa
Trong bóng đêm màu môi phôi pha …
 

Đôi Khi Hạnh Phúc Buồn (Lê Uyên Phương) 

Đôi khi ta thấy buồn héo hon
Như cây hạnh phúc buồn
chợt ngưng lá xôn xao 
 

Đưa Người Tuyệt Vọng  (Lê Uyên _Phương)

Một chiều mưa áo trắng đưa nhau
bên kia đời tình buông nửa vời
lần này đây đã hết cho nhau

Hãy Ngồi Xuống Đây (Lê Uyên_Phương) 

Hãy ngồi xuống đây hãy ngồi xuống đây
Xa cơn buồn phiền dẫu biết chia phôi
Nhưng trong cuộc đời vẫn có đôi ta
 

Hết Rồi Những Ngày Vui (Lê Uyên_Phương) 

Khi Xa SàiGòn (Lê Uyên_Phương) 

Sài-gòn bây giờ trời mưa hay nắng
Sài-gòn bây giờ ai khóc thương ai
Sài-gòn giới nghiêm che kín đêm dài  

Không Nhìn Nhau Lần Cuối (Lê Uyên_Phương) 

Thôi đành giã từ niềm vui mong manh, chung đường tình đi loanh quanh.
Đến nay bước chân đã bơ vơ rồi.
Thôi đành cúi đầu phận người long đong, xa nhau như kiếp tinh cầu.
Một lần niềm vui tìm đến, rồi mãi mãi xa… 

Khúc Hát Nhân Tình (Lê Uyên Phương) 

anh xin lỗi các em, hỡi những Dung, Hân, Hồng, Điệp
anh xin lỗi các em, hỡi những Lệ, Thủy, Mai, Loan
trong cuộc đời là những đứa con ngoan
nhận cảnh sống trên những sàn gỗ hẹp
nghe đời các em nghe đời các em
từ lâu anh đã nghĩ sai lầm (*)

 

Kỷ Niệm Trong Chiều (Thái Hiền) 

Nhớ nhau
Một chiều nghiêng nắng lá hoa buồn lay
Trời chiều dâng khói cánh chim chiều bay
Mình ngồi ngắm mây trời, tuổi hồng đã xa vời.
 

Là Giọt Máu Bầm Trong Trái Tim Tôi ( Phương)

Em vô tâm như bầu trời
Bầu trời, có đám mây bay
Có đám mây bay, đám mây bay qua…
Em vô tâm như cỏ cây
Cỏ cây mọc ngoài đồng
Cỏ cây mọc ngoài đồng
Cỏ trên đồng…
Em vô tâm như đồng tiền
Đồng tiền xấp ngửa đôi bên
Xấp ngửa đôi bên, xấp ngửa đôi bên…
Em vô tâm như rác rưởi
Rác rưởi ngoài đường
Rác rưởi ngoài đường, lượm dưới chân ai !

Loài Hươu Đa Cảm (Lê Uyên Phương) 

khi muốn nhìn thấy mắt chàng
nàng phải xoay tròn cái mũ
màu đỏ bầm đầy bụi che kín ngang mày
dưới có trông hoài đôi mắt đen buồn như mắt nai
 

Lời Gọi Chân Mây (Lê Uyên_Phương)(*) 

Em ơi quên đi bao nhiêu xót xa
Những chiều thiết tha bên nhau
Em ơi xin em, xin em nói yêu đương đậm đà
Để rồi ngày mai cách xa
 

Máu Biếc Xanh và Ngục Tối (Lê Uyên Phương)

Đá rừng tà dương máu biếc xanh trên vai người em nhỏ
Chường cánh chim chường cánh chim ôi mãi miết chiều phai
Mãi miết chiều phai em có hai bàn tay đầm đìa hối tiếc
Tôi hôn em môi cực cùng ly biệt
Không đậy kín hồn dĩ vãng quỳ dưới trăng ngàn
Tôi hôn em môi cực cùng ly biệt
Không đậy kín hồn không đậy kín hồn lòng đẹp dã man(*)

 

Một Dạ Hội Buồn (Lê Uyên_Phương)

 

Đèn xanh đã tắt giọng hát ân tình ngân dài
Cuộc tình sương gío đành quên tối nay
Ngày đếm những bước buồn tênh
Nhạc nhắc nhớ những ngày xanh
Ái ân như màu phai nhanh

 

Một Ngày Vui Mùa Đông (Trần Thái Hòa)(Lê Uyên_ Phương)

 

Em lên ngày mai
đường gió trăng cài
mong em từng giây
rộn ràng như ngây
 

Ngồi Lại Bên Đồi (Trần Thái Hòa) 

Ta đâu ngờ tình xưa vẫn còn như ngày ấy
Khi xa người sao đành quên
Như chim trời tìm đất mới
 

Nỗi Buồn Đâng Hiến (Trần Thái Hòa)(*

Khi em bước đến bên tôi
Lời chim tưng bừng
Hoa môi sớm nở ân tình
Buồn nhiều vẫn riêng mình 
 

Nỗi Buồn Đâng Hiến:(Lê Uyên _Phương) 

Khi em bước đến bên tôi
Lời chim tưng bừng
Hoa môi sớm nở ân tình  

Ở Đây! Thôi Ở Đây Đành (Thơ Trịnh Cung)(tên khác:Phố Núi ) 

ở đây có phố sương mù
có người như tượng đứng thu bóng chiều
ở đây phố núi đìu hiu
đá mòn mỏi thở nhịp theo hơi người 

Theo Em Xuống Phố (Lê Uyên)(Vũng Lầy Của Chúng Ta không có Phương

Theo em xuống phố trưa nay
Đang còn ngất ngất cơn say
Theo em bước xuống cơn đau… 

Tình Khúc Cho Em (Lê Uyên _Phương) 

Như hoa đem tin ngày buồn
Như chim đau quên mùa xuân
Còn trong hôn mê buồn tênh
 

Tôi Đứng Trên Đồi Mây Trổ Bông(Lê Uyên Phương)

Mười năm qua, mười năm qua, gió thổi đồi tây
tôi long đong theo bóng chim gầy, theo bóng chim gầy
một sớm em về ru giấc ngủ
bông trời bay, bông trời bay trắng cả rừng cây
 

Tôi Muốn Tin Tôi Muốn Yêu Cuộc Đời

Tôi muốn tin, tôi muốn tin, tin cả cuộc đời
tôi muốn yêu, tôi muốn yêu, yêu cả mọi người
như ngày xưa, như ngày xưa yêu sân trường lớp học
yêu thầy, yêu bạn, yêu anh, yêu em
Nhưng, nhưng cuộc đời khốn nạn
đã giết chết trong tôi những tình yêu đầu
đã giết chết trong tôi những tình yêu đầu 
 

Trên Da Tình Yêu (Lê Uyên Phương) 

Bao đêm cùng nhau ta cùng theo cơn mộng đã tan .
Bao đêm cùng chăn cùng gối êm đềm
Cơn mê rồi tan đâu còn thấy môi hồng say
Ôi ái ân đâu rồi cơn tình ngất buông xuôi …(*)
 

Uống nước Bên bờ Suối (Lê Uyên Phương)(Duy Quang_Thái Hiền)

Qua bao con đường, qua bao phố phường lê mòn gót chân,
Chim muông bên rừng trở mình về đón mừng.
Môi khô em tròn đợi từng giọt sữa non,
Dừng bên suối rồi rừng trưa nắng ngừng trôi.
Đường dài đón ta cho ta giòng nước tươi thêm tình yêu.
Ngọt bùi sẽ dem cho em ngày tháng đi qua cuộc đời. (*)